LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Hoa cải vàng - Chương 1

156 lượt xem
Tôi mười sáu tuổi, cái tuổi biết cảm nhận cái đẹp, biết rung động chỉ bởi một hạt sương, một cánh bướm bay qua, biết tha thẫn một mình trong vườn hoa cải, không như bọn trẻ con trong xóm hay tụ tập chơi trò đánh nhau. Điều này khiến cho mẹ tôi an lòng, và cũng có thể rất lạ với nhiều người chung quanh bởi cái tính lãng mạn nhưng nhút nhát. Bên trái khu vườn là ngôi nhà ngói khá rộng, có nhiều phòng của người hàng xóm, nhiều chị gái trẻ trung làm việc và ở lại đây, họ đến từ những thành phố xa xôi tận trong nam. Người Bạc Liêu, người Sóc Trăng, Vĩnh Long, Cần Thơ.. Bà chủ là người Saigon nên người ta gọi là bà Saigon, họ nói giọng miền nam, ấm áp . hoa-cai-vang Tôi không quan tâm lắm bởi công việc của họ là một nghề khá phức tạp. Thời chiến tranh tại các thành phố lớn miền nam có nhiều binh lính Mỹ, Đại Hàn, Úc, có những ngôi nhà ồn ào lắm thứ tiếng bồi. Và công việc của những người chị gái không cần giải thích thì chắc mọi người đều biết họ làm công việc gì. Một lần lang thang trong vườn hoa, con chuồn ớt khá lớn đậu sát hàng rào, tôi nhìn màu sắc đỏ thắm mà ao ước được nắm chiếc đuôi nó thật chặt. Nhưng khó là nó đậu xoay đầu về hướng tôi đang ngẫn ngơ đứng nhìn. Tôi quyết định không bắt, thà để nó đậu ở đó cho tôi chiêm ngưỡng cái dung nhan màu lửa đỏ ấy còn hơn để nó bay đi. Mười sáu tuổi, đâu còn trẻ con để mà bắt chuồn chuồn, đuổi theo bướm. Vậy mà tôi vẫn cứ thích, không phải thích mình mãi trẻ con, cái lãng mạn cứ mơn man trong tâm hồn thằng con trai đang lớn. Thay vì nghịch ngợm với bọn trẻ hàng xóm, tôi lại thơ thẫn trong vườn nhà mình nhiều hơn. Tôi cũng thích ngắm nhìn những chị gái xinh đẹp mặc áo dài thướt tha đi học về ngang nhà mình, thỉnh thoảng cũng muốn ngắm nhìn mấy chị nhà bên cạnh trong những chiếc váy ngắn xanh đỏ đợi khách trước hiên nhà. " Này, cậu bé. Em thích con chuồn chuồn ớt đỏ này không ?" Tôi giật mình: " Dạ thích " " Chị biết em thích. Cho em đó, có con chuồn chuồn thôi mà ngẫn ngơ cả buổi chiều " " Sao chị biết em ngẫn ngơ ? " " À, Chị nhìn trộm đó mà, con trai gì mà yếu xìu " Chị tên Dung, tôi biết tên bởi vì thường nghe bà chủ gọi tên mỗi khi khách vào, chị đến bên cạnh người lính Mỹ mĩm cười. Thân hình nhỏ bé của chị cao chưa tới ngực người lính ngoại quốc. Tôi là cậu bé nhút nhát, chưa một lần dám đối diện với một cô gái nào mặc dù trong lớp học có nhiều con bé cũng rất dễ thương, chuyện bài vở chỉ tiếp xúc với bạn trai. Khi chị Dung đặt bàn tay lên vai tôi, một cảm giác ấm áp là lạ lẫn sợ hãi. Đối diện với chị, tôi thực sự bàng hoàng trước vẻ đẹp liêu trai, đôi môi đỏ không phải vì son phấn, cặp mắt tròn nheo nheo cười nhìn tôi chọc ghẹo.
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư