VÔ TẬN ĐAN ĐIỀN - Chương 3046: Khâu minh giáp
Phương Như | Chat Online | |
13/05/2019 19:58:47 | |
Truyện tiên hiệp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
71 lượt xem
- * VÔ TẬN ĐAN ĐIỀN - Chương 3047: Hiện trạng Diệp gia (Truyện tiên hiệp)
- * VÔ TẬN ĐAN ĐIỀN - Chương 3048: Đến Vân Châu (Truyện tiên hiệp)
- * VÔ TẬN ĐAN ĐIỀN - Chương 3045: Thất bại thảm hại (Truyện tiên hiệp)
- * VÔ TẬN ĐAN ĐIỀN - Chương 3044: Kim thạch thảo (Truyện tiên hiệp)
Hắn trồng Kim Thạch Thảo nhiều năm như vậy, hắn hiểu rõ dược liệu này nhất, biết rõ đối phương nói rất đúng, không qua bao lâu Kim Thạch Thảo sẽ thành thục và tỏa ra hương hoa mê người.
Hắn nói kim thạch chi địa, cần ít nhất một tháng mới có thể thành thục, đối phương chỉ cần dung vàng, cần không tới một ngày là thành thục, không cần nhiều lời cũng biết hắn đã thua.
Cho ra đáp án sai lầm... Cũng không cần hỏi vấn đề thứ ba, hắn... Đã thua, thất bại thảm hại!
- Minh Thành thiếu gia, chuyện ngươi cùa ta, chỉ sợ ta đã không thể đáp ứng được.
Biết rõ thua, Triệu Nguyên cũng không chống chế, hắn đứng lên ôm quyền sau đó rời đi.
Đi hai bước, đột nhiên dừng lại, hắn quay đầu nhìn sang Minh Tân đại sư, ánh mắt sáng ngời:
- Vấn đề Kim Thạch Thảo này ta thua không oan, nhưng... Ta cũng muốn biết, ngươi làm sao biết cách đào tạo thứ này?
Đào tạo Kim Thạch Thảo nhiều năm như vậy, lại đạt được phương pháp đào tạo trong mộ cổ, hắn không nói mình là người hiểu Kim Thạch Thảo nhất nhưng không có ai lợi hại hơn hắn, nhưng... Sự thật hắn đã thua, bất kể nội tâm không cam lòng thế nào, muốn biết đối phương là y sư cả đời sống ở Hoang Nguyên Cổ thành thì làm sao hiểu Kim Thạch Thảo như thế.
- Ta cũng ngẫu nhiên nghe người ta nói thôi, vừa mới bắt đầu cũng không xác nhận, thử một chút, mới biết quả nhiên là thế, là thật không sai lầm.
Minh Tân đại sư biết rõ Nhiếp Vân không muốn làm náo động, cũng không định nói hắn ra.
= Nếu ngươi không muốn nhiều lời, cáo từ!
Triệu Nguyên biết rõ hắn nghĩ một đằng nói một nẻo, lắc đầu, nhấc chân đi ra ngoài.
Đường đường Bạch Thủ Y Thánh, là đại nhân vật danh chấn một phương, đưa ra khiêu chiến y đạo nhưng kết quả lại bại trong tay tay mình, mặc dù da mặt dù dày nhưng hắn không thể lưu lại nơi đây.
- Đại sư... Không vội đi!
Nhìn thấy Triệu Nguyên rời đi, Diệp Minh Thành sững sờ sau đó lập tức đuổi theo, hai công tử thế gia khác nhìn thấy như thế liền biến sắc đuổi theo.
Bọn họ vốn biết Diệp Đào khó chịu nổi, kết quả lại dời đá nện chân mình.
- Ha ha, quả nhiên Minh Tân đại sư danh bất hư truyền, không nghĩ tới Bạch Thủ Y Thánh lại không phải là đối thủ...
Bản thân đã chuẩn bị chịu nhục, nằm mơ cũng không nghĩ tới Minh Tân đại sư nghịch chuyển càn khôn, hung hăng vẽ mặt, Diệp Đào không thể không cười to.
- Diệp Đào thiếu gia quá khen!
Nghe được tán dương, mặt già của Minh Tân đại sư đo lên.
- Nếu như ta đoán không sai, p án hẳn là Minh Tân đại sư và Nhiếp Vân đại sư thương nghị mà ra.
Đột nhiên Liễu Hạo nói xen vào.
Hắn là cường giả Hoàng cảnh viên mãn, tuy hai người truyền âm rất nhỏ, che dấu rất tốt nhưng không thể gạt hắn được.
- Hổ thẹn, trên thực tế căn bản không phải thương nghị, mà là Nhiếp Vân đại sư trực tiếp nói cho, y đạo một đường, ta không thể so snahs với Nhiếp Vân đại sư, còn xa lắm mới bằng.
Minh Tân đại sư vội vàng nghiêm mặt nói.
- Trực tiếp nói cho?
Diệp Đào và Liễu Hạo nhìn nhau, đều nhìn thấy khiếp sợ trong mắt đối phương.
Nhiếp Vân tuổi không lớn lắm, lúc trước có thể giải quyết âm phách chi thể cũng không phải là y thuật cao, mà là trùng hợp biết rõ bỏ đi, lúc này nghe được Minh Tân đại sư nói thế mới hiểu ra, căn bản không phải có chuyện như vậy!
Nếu trực tiếp nói cho mà không phải là thương nghị, nói rõ khiêu chiến y đạo này người hơn hẳn Triệu Nguyên là hắn... Có thể thắng được Bạch Thủ Y Thánh... Làm sao có thể đơn giản!
- Đúng vậy a, Nhiếp Vân đại sư lý giải y đạo làm người ta bôi phục.
Minh Tân đại sư nói.
Trước kia hắn cũng hoài nghi giống đám người Diệp Đào, hiện tại hoài nghi đã biến mất.
Có Minh Tân đại sư khẳng định, Diệp Đào biết rõ gặp phải cường giả lợi hại, cũng không dám bày giá đỡ thiếu gia gì đó, lập tức kết giao.
Diệp Minh Thành rời đi, hai người cùng ngồi xuống, Diệp Đào lúc này gọi hảo tửu và thức ăn.
Rượu qua ba tuần, đồ ăn qua ngũ vị, Diệp Đào do dự sau đó hỏi.
- Không biết Nhiếp Vân đại sư là người ở nơi nào, ý định đi đâu?
- Ta xuất thân địa phương nhỏ, không đề cập tới cũng được, hiện tại đang định tiến về Vân Châu!
Nghe hắn hỏi ra, Nhiếp Vân biết rõ mục đích đã đạt được nên cười nói.
- Vân Châu? Ta cũng muốn đi, nếu như đại sư không chê thì đi cùng ta.
Đôi mắt Diệp Đào tỏa sáng, vội vàng lên tiếng.
Có thể làm cho Minh Tân đại sư tán thưởng như thế, lại còn hơn Bạch Thủ Y Thánh, hơn nữa đã cứu tánh mạng hắn, cho dù thế nào cũng đáng giá kết giao.
- Đi cùng thiếu gia...
Nhiếp Vân dừng một chút, nhìn thấy vẻ mặt đối phương lo lắng liền cười nói.
- Nếu như thiếu gia không chê ta phiền toái, vậy thì quấy rầy!
- Đâu có, đại sư cứu ta một mạng, ta còn chưa cảm kích, có thể đồng hành là vinh hạnh của tại hạ.
Diệp Đào liền nói.
Nói xong vẫy tay một cái, Liễu Hạo đi tới, hắn đưa một cái hộp qua.
Nhiếp Vân sững sờ, tiếp nhận cái hộp tiện tay mở ra, lúc này sắc mặt nghiêm túc.
- Thứ này...
- Đây là khâu minh giáp, một đời luyện khí đại sư Khâu Minh lưu lại kiệt tác, gia tộc ban cho ta bảo vật này, ta mặc theo người, có thể ngăn cản công kích của cường giả Hoàng cảnh hậu kỳ, ta thấy đại sư chỉ có thực lực Vương cảnh viên mãn, có khả năng dùng được, mong đại sư không chê.
Diệp Đào vội vàng cắt lời hăn và nói.
- Thật... Thật sự là quá quý trọng, tại hạ thu thì xấu hổ.
Nhiếp Vân vội nói.
Vốn tưởng rằng đối phương cho chút thần thạch mà thôi, không nghĩ tới trực tiếp xuất ra thứ này, hắn không dám tin tưởng.
Trong thần binh thì hộ giáp trân quý nhất, nó có thể ngăn cản cường giả Hoàng cảnh hậu kỳ công kích, nói rõ cấp bậc ít nhất đã trên Hoàng cảnh hậu kỳ, thậm chí còn là hoàng khí đỉnh phong, vật này vô cùng trân quý, chỉ sợ mặc dù là gia tộc của thiếu gia này cũng không nhiều.
Trực tiếp đưa cho hắn, mặt mũi thật sự quá lớn.
- Nếu như không có đại sư, tại hạ đã chết, đối với người chết, thứ gì cũng vô dụng.
- Nếu đại sư còn từ chối, tại hạ sẽ không biết như thế nào cho phải!
Diệp Đào nghiêm túc lên tiếng.
- Được... Được rồi, đa tạ Diệp Đào thiếu gia!
Thấy đối phương thành khẩn như vậy không giống giả bộ, Nhiếp Vân đành phải tiếp được.
Kỳ thật hắn cũng biết ý của đối phương, chỉ cứu một mạng, cho nhiều tiền là được, đồ vật này tiền không mua được, trực tiếp tặng qua chắc chắn muốn lôi kéo mình.
Nhiếp Vân đang lo không tìm được đường tới Phổ Thiên lĩnh, nếu đối phương muốn lôi kéo thì không có gì có thể tốt hơn.
Truyện mới nhất:
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!