Hôn sai 55 lần - Chương 546
BoBo | Chat Online | |
24/05/2019 13:48:42 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
53 lượt xem
- * Hồ sơ bí ẩn - Chương 492 (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- * Hồ sơ bí ẩn - Chương 493 (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- * Hôn sai 55 lần - Chương 545 (Truyện ngôn tình)
- * Hôn sai 55 lần - Chương 544 (Truyện ngôn tình)
Anh cả đời này, muốn có được, chưa bao giờ nghĩ tới từ bỏ, thế nhưng, anh lại một lần một lần vì cô mà phá lệ. ∷..
Cho tới giờ phút này, anh mới biết được, thì ra không chiếm được không khó khăn nhất, buộc chính mình buông tay mới là tàn nhẫn nhất.
Cứ việc ở trong căn hộ hơn 300 m2, chỉ có một mình Đường Thời, thế nhưng anh vẫn lấy tay che mặt của mình như cũ, mới dám để cho mình khóc ra thành tiếng.
Khóc thật lâu, Đường Thời mới an tĩnh lại, anh chậm rãi nắm lấy lan can, đứngdậy, sau đó đạp bước, chậm rãi đi vòa phòng ngủ chính.
Trong phòng ngủ, trưng bày hai người mẫu giả, một nam một nữ, là lễ phục đính hôn của anh và Cố Khuynh Thành, trên kệ áo bên cạnh, còn treo thêm ba bốn bộ lễ phục.
Đây là lễ phục cô tự tay chọn, là lễ phục hôm nay anh và cô sẽ mặc.
Đường Thời nhìn chằm chằm những lễ phục đó hồi lâu, sau đó qua phòng tắm, anh rất nghiêm rửa mặt, cạo râu trên mặt, còn chải đầu tóc chỉnh tề, thậm chí còn vuốt lớp sáp tóc, để kiểu tóc nhìn càng hoàn mỹ hơn.
Anh từ trong phòng tắm đi ra, đi đến trước mặt người mẫu nam, đem cởi âu phục đen trên người nó ra, mặc từng cái từng cái lên người mình, sau đó anh từ trên tủ đầu giường, cầm lấy hộp gấm bằng nhung xinh đẹp, mở ra, bên trong đặt một đôi nhẫn kim cương, anh cầm lấy chiếc của nữ, quỳ ở trước mặt người mẫu nữ, thấp giọng nói: "Khuynh Khuynh, em đồng ý dưới sự trứng kiến của nhiều người, là vị hôn thê của anh chứ?"
Đáp lại anh là một phòng trầm mặc, Đường Thời lại ở trong sự ảo tưởng của mình, giống như nghe thấy Cố Khuynh Thành cười nói tự nhiên với anh: "Em đồng ý."
Sau đó anh liền cầm lấy chiếc nhẫn kia, đeo vào tay người mẫu nữ.
Một phòng vẫn yên tĩnh như cũ, thế nhưng lại Đường Thời ngẩn đầu, giống như nghe được Cố Khuynh Thành nói với anh: "Thời, anh đồng ý ở dưới sự trứng kiến của nhiều người, là vị hôn phu của em chứ?"Vẻ mặt anh, đều trở nên dịu dàng, anh gật gật đầu, nói: "Anh đồng ý."
Sau đó anh cầm lấy chiếc nhẫn của nam, đeo lên ngón áp út của mình.
Khóe mắt Đường Thời lại trở nên có chút ướt át, anh chậm rãi xoay người, đi đến bên giường, sau đó nằm ở phía trên, nhìn chằm chằm trần nhà, mặc cho nước mắt, từ khóe mắt chảy ra, lăn vào trong lỗ tai.
Thật lâu, anh giơ cái tay đeo nhẫn lên trước mặt mình, sau đó chăm chú nhìn rất lâu, mới thấp giọng mở miệng nói: "Khuynh Khuynh, cuối cùng chúng ta có thể ở cùng một chỗ cả đời."
Anh nhếch môi cười yếu ớt, thế nhưng nụ cười này, nhìn lại làm cho người ta đau lòng khổ sở như vậy, giống như gánh chịu toàn bộ bi thương trên thế giới.
Đường Thời nhìn chằm chằm chiếc nhẫn, tiếp tục nhìn hồi lâu, nhìn tới khi mắt anh chua xót, hiện đau, anh mới nhẹ nhàng chớp mắt, sau đó đem chiếc nhẫn kia, đặt bên môi mình, nhẹ nhàng hôn một chút, tiếp tục nhỏ giọng nói: "Khuynh Khuynh, cuối cùng chúng ta có thể lấy quan hệ người xa lạ, ở cùng một chỗ, cả một đời."
Hôm qua thấy lão tổng kia, từ bỏ người mình yêu, còn có thể lấy người khác làm vợ, mà anh thì sao?
Anh nghĩ, cả đời này anh sẽ không cưới.
Đường Thời nghĩ tới đây, chậm rãi nhắm mắt lại, toàn bộ thế giới, hoàn toàn lâm vào yên tĩnh.
Cho tới giờ phút này, anh mới biết được, thì ra không chiếm được không khó khăn nhất, buộc chính mình buông tay mới là tàn nhẫn nhất.
Cứ việc ở trong căn hộ hơn 300 m2, chỉ có một mình Đường Thời, thế nhưng anh vẫn lấy tay che mặt của mình như cũ, mới dám để cho mình khóc ra thành tiếng.
Khóc thật lâu, Đường Thời mới an tĩnh lại, anh chậm rãi nắm lấy lan can, đứngdậy, sau đó đạp bước, chậm rãi đi vòa phòng ngủ chính.
Trong phòng ngủ, trưng bày hai người mẫu giả, một nam một nữ, là lễ phục đính hôn của anh và Cố Khuynh Thành, trên kệ áo bên cạnh, còn treo thêm ba bốn bộ lễ phục.
Đây là lễ phục cô tự tay chọn, là lễ phục hôm nay anh và cô sẽ mặc.
Đường Thời nhìn chằm chằm những lễ phục đó hồi lâu, sau đó qua phòng tắm, anh rất nghiêm rửa mặt, cạo râu trên mặt, còn chải đầu tóc chỉnh tề, thậm chí còn vuốt lớp sáp tóc, để kiểu tóc nhìn càng hoàn mỹ hơn.
Anh từ trong phòng tắm đi ra, đi đến trước mặt người mẫu nam, đem cởi âu phục đen trên người nó ra, mặc từng cái từng cái lên người mình, sau đó anh từ trên tủ đầu giường, cầm lấy hộp gấm bằng nhung xinh đẹp, mở ra, bên trong đặt một đôi nhẫn kim cương, anh cầm lấy chiếc của nữ, quỳ ở trước mặt người mẫu nữ, thấp giọng nói: "Khuynh Khuynh, em đồng ý dưới sự trứng kiến của nhiều người, là vị hôn thê của anh chứ?"
Đáp lại anh là một phòng trầm mặc, Đường Thời lại ở trong sự ảo tưởng của mình, giống như nghe thấy Cố Khuynh Thành cười nói tự nhiên với anh: "Em đồng ý."
Sau đó anh liền cầm lấy chiếc nhẫn kia, đeo vào tay người mẫu nữ.
Một phòng vẫn yên tĩnh như cũ, thế nhưng lại Đường Thời ngẩn đầu, giống như nghe được Cố Khuynh Thành nói với anh: "Thời, anh đồng ý ở dưới sự trứng kiến của nhiều người, là vị hôn phu của em chứ?"Vẻ mặt anh, đều trở nên dịu dàng, anh gật gật đầu, nói: "Anh đồng ý."
Sau đó anh cầm lấy chiếc nhẫn của nam, đeo lên ngón áp út của mình.
Khóe mắt Đường Thời lại trở nên có chút ướt át, anh chậm rãi xoay người, đi đến bên giường, sau đó nằm ở phía trên, nhìn chằm chằm trần nhà, mặc cho nước mắt, từ khóe mắt chảy ra, lăn vào trong lỗ tai.
Thật lâu, anh giơ cái tay đeo nhẫn lên trước mặt mình, sau đó chăm chú nhìn rất lâu, mới thấp giọng mở miệng nói: "Khuynh Khuynh, cuối cùng chúng ta có thể ở cùng một chỗ cả đời."
Anh nhếch môi cười yếu ớt, thế nhưng nụ cười này, nhìn lại làm cho người ta đau lòng khổ sở như vậy, giống như gánh chịu toàn bộ bi thương trên thế giới.
Đường Thời nhìn chằm chằm chiếc nhẫn, tiếp tục nhìn hồi lâu, nhìn tới khi mắt anh chua xót, hiện đau, anh mới nhẹ nhàng chớp mắt, sau đó đem chiếc nhẫn kia, đặt bên môi mình, nhẹ nhàng hôn một chút, tiếp tục nhỏ giọng nói: "Khuynh Khuynh, cuối cùng chúng ta có thể lấy quan hệ người xa lạ, ở cùng một chỗ, cả một đời."
Hôm qua thấy lão tổng kia, từ bỏ người mình yêu, còn có thể lấy người khác làm vợ, mà anh thì sao?
Anh nghĩ, cả đời này anh sẽ không cưới.
Đường Thời nghĩ tới đây, chậm rãi nhắm mắt lại, toàn bộ thế giới, hoàn toàn lâm vào yên tĩnh.
Truyện mới nhất:
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!