Tỷ vạn ngôi sao không bằng em - Chương 127
Hàn Thiên Vũ | Chat Online | |
31/05/2019 19:51:29 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
122 lượt xem
- * Tỷ vạn ngôi sao không bằng em - Chương 129 (Truyện ngôn tình)
- * Tỷ vạn ngôi sao không bằng em - Chương 130 (Truyện ngôn tình)
- * Tỷ vạn ngôi sao không bằng em - Chương 126 (Truyện ngôn tình)
- * Tỷ vạn ngôi sao không bằng em - Chương 125 (Truyện ngôn tình)
Editor: Hồng Phan – Virgo
Beta: Stuki^^
“Không có xảy ra chuyện gì!”.
Quý Ức gửi đi tin nhắn, sau đó lại tiếp tục soạn một tin nhắn khác: “Anh Dư Quang, mấy hôm trước em nhận được điện thoại của Trình Vãn, bà ấy mời em đi thử vai cho bộ phim “Tam thiên si”, bà ấy cũng nói là có người bạn đề cử em với bà ấy …”
Soạn xong Qúy Ức lại tiếp tục gửi đi.
Cô không đợi Hạ Dư Quang phản hồi, lại nhanh chóng soạn tiếp tin nhắn thứ ba: “Anh Dư Quang, trừ anh ra thì không có ai khác biết em có hứng thú với “Tam thiên si”, cho nên người giúp em là anh phải không?”
Không biết là do quá muộn nên Hạ Dư Quang đã ngủ hay là anh có chuyện khác đang bận xử lý mà Qúy Ức đợi thật lâu, lâu đến nỗi cô cho rằng Hạ Dư Quang sẽ không trả lời thì di động của cô lại sáng lên, là tin nhắn của Hạ Dư Quang, nội dung rất đơn giản, chỉ có một từ: “Ừ”.
Quả nhiên là anh Dư Quang …….
Đêm đó sau khi anh ấy hỏi cô, rõ ràng cái gì cũng không có nói liền rời khỏi phòng ngủ.
Lúc đó cô cũng chỉ nghĩ là nói chuyện phiếm, căn bản cũng không có để ở trong lòng. Lại nghĩ anh ấy chỉ là thuận miệng nên hỏi, cô thật không nghĩ tới anh ấy không nói lời nào liền giúp cô hoàn thành tâm niệm.
Giống như là thời niên thiếu, lúc cô buột miệng nói chương trình học quá khó, vài ngày sau sách giáo khoa của cô liền được đánh dấu toàn bộ trọng điểm. Cô tâm huyết dâng trào nói một câu cô muốn ăn kem, ngày hôm sau trên bàn của cô liền xuất hiện loại kem mà cô yêu thích ….
Quý Ức nhìn một chữ “ừ” trên điện thoại lại cảm tưởng như là “thiên ngôn vạn ngữ”, khoảnh khắc cô nhận được tin nhắn, đáy lòng liền mềm nhũn.
*Thiên ngôn vạn ngữ: ngàn lời muốn nói. Ở đây có thể hiểu là Hạ Qúy Quang chỉ nói có một chữ mà Qúy Ức đã cảm thấy như là nghìn chữ, cảm kích vô cùng.
Một hồi lâu Qúy Ức mới hoàn hồn lại, cô cúi đầu nhìn tin nhắn trên màn hình lại phát hiện vừa có thêm một tin nhắn mới, tin nhắn như cũ là của Hạ Dư Quang: “Đã trễ thế này sao còn chưa nghỉ ngơi?”
“Lập tức ngủ, anh Dư Quang, ngủ ngon”. Qúy Ức vội vàng trả lời, sau đó lại gửi thêm một tin: “Cám ơn anh! Anh Dư Quang”.
Hạ Dư Quang chỉ gửi lại hai chữ: “Ngủ ngon!”.
Quý Ức không có trả lời lại, cô đặt di động xuống rồi nằm thẳng ở trên giường, nương theo ánh đèn mờ nhạt trong phòng mà nhìn chằm chằm trần nhà, không biết vì sao cô lại nhớ tới đêm cô bị phát sốt sau khi rời khỏi đoàn làm phim “Vương thành”. Lúc đó anh “Dư Quang” dùng tay vuốt ve mái tóc của cô, cho dù đã qua mấy ngày, thần trí của cô lúc đó cũng mơ mơ hồ hồ nhưng cho đến bây giờ cô vẫn tinh tường cảm nhận được sự che chở ôn nhu từ lòng bàn tay ấy.
Còn có buổi tối ngày hôm sau, lúc cô mang trà nóng vào cho anh ấy, trong máy tính của anh ấy đang phát video thời niên thiếu của cô ………
Chuyện này có nghĩa là đã qua nhiều năm nhưng anh Dư Quang thật ra vẫn còn nhớ rõ cô, hơn nữa đối với cô rất tốt, cùng với trước đây đều giống nhau không đổi?
Một loại ấm áp không thể diễn tả từ trong máu lan tràn đến toàn thân của Qúy Ức.
Đầu ngón tay của cô không nhịn được liền nắm chặt chăn.
Beta: Stuki^^
“Không có xảy ra chuyện gì!”.
Quý Ức gửi đi tin nhắn, sau đó lại tiếp tục soạn một tin nhắn khác: “Anh Dư Quang, mấy hôm trước em nhận được điện thoại của Trình Vãn, bà ấy mời em đi thử vai cho bộ phim “Tam thiên si”, bà ấy cũng nói là có người bạn đề cử em với bà ấy …”
Soạn xong Qúy Ức lại tiếp tục gửi đi.
Cô không đợi Hạ Dư Quang phản hồi, lại nhanh chóng soạn tiếp tin nhắn thứ ba: “Anh Dư Quang, trừ anh ra thì không có ai khác biết em có hứng thú với “Tam thiên si”, cho nên người giúp em là anh phải không?”
Không biết là do quá muộn nên Hạ Dư Quang đã ngủ hay là anh có chuyện khác đang bận xử lý mà Qúy Ức đợi thật lâu, lâu đến nỗi cô cho rằng Hạ Dư Quang sẽ không trả lời thì di động của cô lại sáng lên, là tin nhắn của Hạ Dư Quang, nội dung rất đơn giản, chỉ có một từ: “Ừ”.
Quả nhiên là anh Dư Quang …….
Đêm đó sau khi anh ấy hỏi cô, rõ ràng cái gì cũng không có nói liền rời khỏi phòng ngủ.
Lúc đó cô cũng chỉ nghĩ là nói chuyện phiếm, căn bản cũng không có để ở trong lòng. Lại nghĩ anh ấy chỉ là thuận miệng nên hỏi, cô thật không nghĩ tới anh ấy không nói lời nào liền giúp cô hoàn thành tâm niệm.
Giống như là thời niên thiếu, lúc cô buột miệng nói chương trình học quá khó, vài ngày sau sách giáo khoa của cô liền được đánh dấu toàn bộ trọng điểm. Cô tâm huyết dâng trào nói một câu cô muốn ăn kem, ngày hôm sau trên bàn của cô liền xuất hiện loại kem mà cô yêu thích ….
Quý Ức nhìn một chữ “ừ” trên điện thoại lại cảm tưởng như là “thiên ngôn vạn ngữ”, khoảnh khắc cô nhận được tin nhắn, đáy lòng liền mềm nhũn.
*Thiên ngôn vạn ngữ: ngàn lời muốn nói. Ở đây có thể hiểu là Hạ Qúy Quang chỉ nói có một chữ mà Qúy Ức đã cảm thấy như là nghìn chữ, cảm kích vô cùng.
Một hồi lâu Qúy Ức mới hoàn hồn lại, cô cúi đầu nhìn tin nhắn trên màn hình lại phát hiện vừa có thêm một tin nhắn mới, tin nhắn như cũ là của Hạ Dư Quang: “Đã trễ thế này sao còn chưa nghỉ ngơi?”
“Lập tức ngủ, anh Dư Quang, ngủ ngon”. Qúy Ức vội vàng trả lời, sau đó lại gửi thêm một tin: “Cám ơn anh! Anh Dư Quang”.
Hạ Dư Quang chỉ gửi lại hai chữ: “Ngủ ngon!”.
Quý Ức không có trả lời lại, cô đặt di động xuống rồi nằm thẳng ở trên giường, nương theo ánh đèn mờ nhạt trong phòng mà nhìn chằm chằm trần nhà, không biết vì sao cô lại nhớ tới đêm cô bị phát sốt sau khi rời khỏi đoàn làm phim “Vương thành”. Lúc đó anh “Dư Quang” dùng tay vuốt ve mái tóc của cô, cho dù đã qua mấy ngày, thần trí của cô lúc đó cũng mơ mơ hồ hồ nhưng cho đến bây giờ cô vẫn tinh tường cảm nhận được sự che chở ôn nhu từ lòng bàn tay ấy.
Còn có buổi tối ngày hôm sau, lúc cô mang trà nóng vào cho anh ấy, trong máy tính của anh ấy đang phát video thời niên thiếu của cô ………
Chuyện này có nghĩa là đã qua nhiều năm nhưng anh Dư Quang thật ra vẫn còn nhớ rõ cô, hơn nữa đối với cô rất tốt, cùng với trước đây đều giống nhau không đổi?
Một loại ấm áp không thể diễn tả từ trong máu lan tràn đến toàn thân của Qúy Ức.
Đầu ngón tay của cô không nhịn được liền nắm chặt chăn.
Truyện mới nhất:
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!