Đoạt hôn 101 lần - Chương 52

83 lượt xem

Có trời mới biết, anh cuối cùng tốn bao nhiêu công sức, mới áp chế được vội vàng ở đáy lòng, cố gắng khống chế kích thích của mình, mới không khiến mình có vẻ vội vàng muốn uống cà phê cô bưng tới.

Thịnh Thế ưu nhã uống vào hai ngụm cà phê, mới ngẩng đầu lên, một lần nữa nhìn về phía Cố Lan San, anh bởi vì một ly cà phê, tâm tình trở nên rất tốt, cho nên, trên mặt cũng treo lên ý cười, “Lúc này vẫn còn sớm, Chủ nhật không đi làm, như thế nào không ngủ nhiều một chút?”

Giọng Thịnh Thế mềm mại, đôi mắt đen sâu sắc lẳng lặng nhìn chăm chú gương mặt đẹp đẽ của cô.

Thịnh Thế từ sau “ một lần kia”, rất ít mặt mỉm cười nói chuyện cùng cô, Cố Lan San khó tránh khỏi sửng sốt, dưới đáy lòng sinh ra phòng bị, cô thật cẩn thận quan sát vẻ mặt bày ra vẻ tươi cười của Thịnh Thế, nhưng không có phát hiện một chút nào sơ hở, chỉ cảm thấy ánh mắt anh như vực sâu không lường được, giống như muốn chiếm đoạt cô.

Cô không biết vì cái gì, đột nhiên cảm thấy Thịnh Thế như vậy.... khiến cô cảm thấy so với lúc anh tức giận càng nguy hiểm hơn!

Cô bình tĩnh đứng ở nơi đó, cấp cho Thịnh Thế một nụ cười yếu ớt, nói: “ Không ngủ được nữa.”

“ Tìm tôi có việc sao?” Thịnh Thế lại vui rạo rực uống một hớp cà phê nhỏ, ly cà phê thật ra rất nhỏ, uống hai ngụm liền hết, anh không nỡ uống xong nhanh như vậy, cho nên liền nhấp một ngụm nhỏ, ngay cả chính anh, cũng ở đáy lòng nhịn không được khinh bỉ chính mình!

Mục đích Cố Lan San tới, đơn giản là vì kiếm tiền.

Cô cố ý mặc thành như vậy, chính là vì muốn mê hoặc anh.

Cô chưa từng chủ động câu câu dẫn một người như vậy, tưởng tượng đến chính mình vậy mà cũng sẽ làm như vậy, trong nháy mắt khuôn mặt nhỏ nhắn nhịn không được đỏ lên.

Thịnh Thế sao không biết mục đích của cô là gì, nếu là trước đây, anh ngược lại thật sự rất khó chịu, nhưng hôm nay, có thể là nguyên nhân vì một chén cà phê kia, ngược lại toàn bộ dung túng cô nổi lên: “Có chuyện gì, cô cứ nói!”Vừa nói, Thịnh Thế vừa đứng lên, hướng về Cố Lan San.

Cùng với sự đến gần của anh, mùi sữa tắm nhàn nhạt trên người Cố Lan San tiến vào trong mũi anh.

Cố Lan San nhịn không được có chút khẩn trương.

Cô cúi đầu, nhìn mũi chân chính mình, giống như đứa bé, nhéo chính mình một cái.

Thịnh Thế nhìn thấy Cố Lan San như vậy, có chút không dời mắt được, anh mơ hồ cảm thấy chính mình có chút đầu váng mắt hoa, liền cúi đầu, tiến đến bên tai cô, nhìn thấy rõ ràng vành tai của cô đã biến thành màu hồng, anh nhịn không được nhỏ giọng nói, “ Sao không nói lời nào?”
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k