NĂM THÁNG CÒN DÀI, CÓ ANH KHÔNG HOANG MANG - Chương 22

90 lượt xem

“Bộp” một tiếng, có người đập tay vào mặt bàn.

Theo sau, lại truyền đến giọng của bà nội: “Lời mà bộ xương già này nói không xuôi tai, cho nên, các ngươi ngay cả một câu cũng nghe không lọt, đúng không?

Vậy được thôi! Hôm nay ta phải tỏ thái độ ở đây, đồ của ông nó để lại muốn xử lý ra sao, ta quyết định! Ta chỉ thừa nhận Khuynh Nhi là con cháu của Vân gia chúng ta!

Chỉ cần ta còn sống một ngày, đừng nói là 60% cổ phần kia các ngươi không được phép động tới, 20% cổ phần trong tay Khuynh Nhi, nếu như các ngươi dám ép nó lấy ra một phần, ta sẽ đoạn tuyệt quan hệ với các ngươi, mọi thứ của Vân gia, các ngươi cũng đừng hòng lấy được chút nào!”

Nghe đến đây, trên mặt Vân Khuynh đã chảy đầy nước mắt.

Tâm trạng của cô trở nên cực kỳ phức tạp.

Mặc cô nghĩ đến nát óc cũng không nghĩ tới, trò bịp hôn nhân giữa cô và Lục Văn Bân, vậy mà lại thật sự do một tay cha mẹ ruột của mình sắp đặt, mà mục đích của bọn họ, là vì muốn đem 60% cổ phần mà ông nội để lại đều chuyển nhượng hết cho Dương Liễu làm quà cưới!

Đó là tài sản trị giá mấy trăm triệu, là gia sản mà ông bà nội dốc hết tâm huyết cả đời mới kiếm về được!

Bọn họ lại yêu thương Dương Liễu như thế sao?

Khó trách Dương Liễu biết rõ Lục gia đang lâm vào tình trạng khủng hoảng kinh tế, còn dám mang cái bụng bầu, không chút áp lực nào mà trở về.

Lỗ hơn nửa Vân gia đi giúp Lục gia giải quyết nguy cơ, Vân gia nên làm sao đây?

Nhưng sau khi nguy cơ của Lục gia được giải quyết, Vân gia lại nên giải quyết sao đây?

Sau khi Dương Liễu hạnh phúc, Vân Khuynh cô thì nên làm sao đây?

Xã hội này đối với phụ nữ cuối cùng vẫn là hiện thực và không công chính, phụ nữ đã ly hôn dù có tốt đi nữa, cũng đã mất giá rồi.

Tâm cũng đã bị tổn thương thủng thành trăm ngàn lỗ, còn sức lực gì mà đi mong chờ mối nhân duyên tốt nữa chứ?

Trong phòng, truyền đến giọng của Dương Liễu: “Bà nội, cháu biết bà vẫn luôn không thích cháu, nhưng con của cháu và Văn Bân cũng đã lớn thế này rồi, cháu xin bà, bà hãy thành toàn cho cháu và Văn Bân đi?”

Cô khóc rất “thương tâm”, lại lần nữa đặt mình ở vị trí vừa đáng thương vừa hèn mọn.

“Ngươi tránh ra! Đừng nắm lấy ta! Ta thành toàn ngươi, ai thành toàn cho cháu gái ngoan kia của ta...... Hả!

“Đông!” Một tiếng, giống như có vật nặng gì rơi xuống đất.

Trái tim của Vân Khuynh bỗng nhiên nặng trĩu, vội vã xông vào cửa.

Thì nhìn thấy bà lăn từ trên cầu thang xuống.

Thì ra, bọn họ vừa rồi, đứng ngay cầu thang của lầu hai cãi lộn.

Hơn nữa, từ góc độ của cô nhìn qua, cánh tay Dương Liễu duỗi về phía trước, bàn tay hướng ra ngoài, rõ ràng là một động tác đẩy!

“Bà nội!” Vân Khuynh dùng tốc độ nhanh nhất vọt tới, muốn cứu bà.

Đáng tiếc cô cách quá xa, đợi lúc cô chạy tới, bà cụ đã ngã sấp xuống sàn nhà đá cẩm thạch của đại sảnh, máu đỏ tươi chảy ra từ phía sau não bà......

“Khuynh...... Khuynh Nhi......” Bà cụ đưa tay về phía Vân Khuynh.

Vân Khuynh vội vàng nắm lấy tay bà, lo lắng hô to: “Bác sĩ đâu? Bác sĩ gia đình đâu? Còn không mau gọi bác sĩ gia đình tới, còn nữa...... lập tức gọi xe cứu thương!”

“Bà nội, bà phải ráng lên, cháu lập tức đưa bà đến bệnh viện!”

“Đừng...... hoảng, bà nội không sao...... Có bà nội ở đây, xem ai dám...... ai dám ức hiếp...... cháu!” Bà cụ trừng lớn mắt, mang theo sự uy nghiêm cuối cùng, nhưng cuối cùng chịu không nổi, mắt tối sầm lại, hôn mê!

“Dương Liễu! Tôi nhìn thấy cô đẩy bà nội xuống, đây là mưu sát! Nếu như bà nội có chuyện gì, tôi sẽ không bỏ qua cho cô đâu! Tuyệt đối sẽ không!”

Hai mắt Vân Khuynh đỏ lên, ánh mắt băng lãnh bắn về phía Dương Liễu, đó là nỗi hận - bị ép ra một cách trắng trợn!

Dương Liễu bị dọa đến thân thể khẽ run, vội vã rụt tay mình lại: “Không, không phải tôi, tôi không có đẩy bà ta, là chính bà ta tự ngã xuống, tôi không có......”

Dương Liễu bị dọa đến núp trong lòng Lục Văn Bân, thân thể không ngừng run rẩy, nước mắt chảy ra từ trong mắt, giống như là cực kỳ sợ.

Trong lòng cô lại có suy nghĩ u ám: “Đáng chết, rõ ràng đều đã chú ý lách qua tầm mắt của mọi người rồi, ai ngờ con tiện nhân Vân Khuynh này sẽ đột nhiên xông vào? Vân Khuynh thật sự thấy rõ là cô đẩy bà già kia xuống lầu sao?

Hừ! Coi như Vân Khuynh thấy rõ thì đã sao? Ai sẽ tin?

Đúng! Chỉ cần cô cắn chết không thừa nhận, ai cũng không thể làm gì được cô!

Ai bảo bà già kia ngăn cản cô lấy tài sản của Vân gia? Đáng chết!

Vân Bính Hoa hoảng hốt đi xuống lầu, gọi bác sĩ gia đình đến, lại gọi thêm xe cấp cứu.

Suy cho cùng là mẹ ruột của ông, bị ngã, không phải là chuyện nhỏ, ông đương nhiên cũng sẽ sốt ruột.

Nghe được lời của Vân Khuynh, ông cũng có chút nghi hoặc, vừa rồi, khóe mắt ông quét nhìn dường như nhìn thấy bàn tay của Liễu Nhi là hướng về...... phía ngoài?

Nhưng khi ông ngẩng đầu lên, nhìn thấy sắc mặt bị dọa đến trắng bệch của Dương Liễu, lại nghe được tiếng an ủi khẩn trương của vợ: “Liễu Nhi, đừng sợ, mẹ biết không phải con, con chỉ là muốn bắt lấy bà nội, muốn bà ấy thành toàn con và Văn Bân, con không có ý hại bà, mẹ tin tưởng con......

Đúng rồi, Liễu Nhi yếu đuối như vậy, lương thiện, sao có thể ra tay độc ác với mẹ được chứ?—— Nghĩ thế, Vân Bính Hoa lập tức lạnh mặt, trừng mắt nhìn Vân Khuynh: “ Vân Khuynh, mưu sát cái gì? Đừng nói lung tung! Liễu Nhi sao có thể đẩy bà nội con chứ? Là bà nội con đứng không vững......”

Vân Khuynh bỗng nhiên ngẩng đầu, trong mắt đầy sự kinh ngạc!

“Ba, ba lại tin tưởng Dương Liễu đến thế sao, tin tưởng đến, dù cho cô ta muốn giết chết mẹ ruột ba, cũng mặc kệ sao?”

Tim của Vân Khuynh, trong nháy mắt, liền vỡ thành mảnh nhỏ, giống như là cây cột cuối cùng chống đỡ lấy sự tín nhiệm thân tình của cô đã bị chặt đứt trắng trợn, thế giới kia, hoàn toàn sụp đổ!

Đau đến cực điểm, cũng thất vọng tới cực điểm!
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo