LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Tết này mình cưới nhau nhé - Chương 3: Những cuộc điện thoại trong đêm

113 lượt xem

- Chân chị đỡ chưa, có cần xoa dầu con voi không?

Cô em gái đặt hộp dầu của Tùng mang đến để trên giường và cười khúc khích, Vân Anh cũng tủm tỉm cười:

- Người đâu mà vô duyên thế không biết! Đàn ông mà suốt ngày mở mồm ra là tiền, chắc gì đã có mà suốt ngày khoe, chị chúa ghét loại người như vậy!

Vân Nhi giúp chị dán miếng cao vào vết thương ở đầu gối, nghe chị nói cũng hùa theo:

- Em thấy ông này nổ lắm. Cho người ta cái gì thì cũng kèm theo câu là đắt tiền lắm đấy! ức chế dã man. Em giúp chị đuổi về rồi đấy! Chả hiểu sao mẹ lại có vẻ quý mới chết chứ!

Vân Anh thở dài:

- Thì khéo nịnh chứ sao, đàn ông mà mồm miệng như tép nhảy!

Bất chợt nhìn thấy cái móc chìa khóa mà Lâm đưa cho Vân Anh tại hàng sửa xe máy, Vân Nhi cầm lên ngó nghiêng rồi nói:

- Chị cho em cái này làm móc chìa khóa xe đạp nhé!

Vân Anh vội giật lại, tủm tỉm cười:

- Cái này của...của bạn chị tặng, chị cho em cái móc kia của chị nhé!

Nói rồi nàng tháo cái móc có con gấu bông màu trắng rất đẹp đưa cho em gái:

- Em thích cái này không, cho em đấy!

Khỏi phải nói, con bé xuýt xoa:

- Đẹp thế! Rõ ràng cái này đẹp hơn nhiều mà lại cho, cái kia có gì đâu mà chị lại thích!

Câu hỏi ngây thơ của đứa em gái làm nàng hơi đỏ mặt, chính nàng cũng không hiểu tại sao mình lại phản ứng như vậy. Có lẽ cuộc gặp gỡ bất ngờ sáng hôm nay đã làm cho nàng có một sự thay đổi nào đó tuy không rõ rệt nhưng lại khiến nàng vui hơn thường ngày.

- Vân Nhi về phòng ngủ đi, để mẹ nói chuyện với chị!

Bà Vân nhẹ nhàng nhìn con bé tung tăng cầm cái mốc chìa khóa chạy về phòng ngủ rồi quay lại nhìn Vân Anh thở dài:

- Mẹ thấy thấy thái độ của con với cậu Tùng như vậy là không lịch sự đâu! Có thích hay không thích người ta thì cũng không nên gay gắt như vậy. Con cũng đã 25 tuổi rồi, không còn trẻ nữa đâu, con gái có thì, kén quá rồi khổ đấy con ạ!

Vân Anh phụng phịu:

- Người đó không tốt như mẹ nghĩ đâu, chỉ võ mồm thôi. Cái anh ta thích chẳng qua là cái nhà này thôi mẹ ạ! Người có điều kiện thật sự thì người ta lại không khoe khoang như thế. Càng tiếp xúc con càng cảm thấy ghét...

Bà Vân thở dài:

- Xã hội bây giờ đúng là không giống ngày xưa, người ta đến với nhau vì mục đích nhiều hơn là tình cảm chân thành. Tuy nhiên mình cũng không nên nghĩ xấu về người ta như vậy, không thích thì vẫn có thể làm bạn, cư xử như vậy thì không nên con ạ! Lắm mối tối nằm không, bao nhiêu người theo đuổi mà ai con cũng chê, cứ thế này thì bao giờ mới lấy được chồng!

Vân Anh phụng phịu:

- Chuyện tình cảm sao mẹ cứ ép con vậy, bao giờ có bạn trai con sẽ đưa về ra mắt bố mẹ...

Bà Vân nhẹ nhàng kéo con gái tựa vào vai rồi thủ thỉ:

- Con đã lớn rồi, bố mẹ không ép buộc gì trong chuyện tình cảm. Ngày xưa bố mẹ lấy nhau cũng chỉ có hai bàn tay trắng, vậy mà bây giờ đã có được cơ ngơi đầy đủ thế này. Tất cả cũng vì tình yêu đấy con ạ! Mẹ không mong con lấy chồng giàu, chỉ mong sao con có được một người đàn ông chân thành, có trách nhiệm với gia đình và nghị lực, chỉ cần như vậy thì sẽ có tất cả!

Nằm trên giường nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh đèn đường vàng vọt ngoài khu phố vắng lọt qua rèm cửa phòng ngủ lấp lánh cái màu mờ nhạt, khung cảnh vẫn như bao đêm trước, vậy mà bây giờ nàng bỗng thấy nó đẹp và lãng mạn thế. Ngồi dậy, nàng lấy chiếc điện thoại ra xem, toàn tin nhắn hỏi thăm của Tùng và những đối tượng đang theo đuổi nàng tại cơ quan. Thoáng có một chút thất vọng nào đó, nàng lại bỏ điện thoại xuống.

Đang định nhắm mắt lại thì bỗng có tiếng chuông điện thoại reo, tự nhiên nàng cảm thấy hồi hộp, tim đập mạnh. Nhưng nàng lại nhớ ra Lâm chưa có số của mình, nhìn số điện thoại lạ gọi đến nàng cũng hơi thắc mắc vì không biết là ai...

"Anh Tùng đây! Anh gọi bằng số khuyến mại cho rẻ. Em ngủ chưa, nhớ xoa dầu Con Voi vào nhé, loại đấy đắt tiền lắm, em đừng bỏ kẻo phí"

"Cảm ơn!"

Nàng ngắt máy và cảm thấy hơi khó chịu. Mở số điện thoại của Lâm ra, nàng định nhắn tin nhưng lại thấy ngại vì không biết nói gì và nàng cũng chưa chủ động nhắn tin cho chàng trai nào cả.

Suy nghĩ một lúc, nàng quyết định nhắn tin cho Lâm:

"Em là nạn nhân của anh đây, nhắn để anh biết số, lần sau em gọi anh đến sửa xe còn biết là ai"

Nàng bỏ máy xuống và hồi hộp chờ đợi!

Mười lăm phút trôi qua, không thấy Lâm trả lời, tự nhiên nàng cảm thấy buồn, thoáng một chút tủi thân vì chưa bị rơi vào cảm giác thế này bao giờ. Nàng với tay tắt đèn ngủ rồi chùm kín chăn, gạt bỏ những suy nghĩ đang vương vấn trong đầu.

Điện thoại lại reo lên, nàng vội vàng cầm máy lên nghe thì thấy một bài hát nheo nhéo vang lên:

"Em ơi suốt đêm thao thức vì em, vì lời giã từ lúc anh ra về..."

"Ai đấy"

"Anh Tùng đây, cho em nghe bài hát này để ngủ cho ngon, chúc em có những giấc mơ đẹp"

Nàng ngắt máy luôn, không thèm nói thêm câu nào nữa. Ngồi dậy tựa lưng vào thành giường, nàng suy nghĩ xem có cách nào để cho Tùng không làm phiền mình nữa. Sự quan tâm quá đáng của hắn chỉ càng làm nàng cảm thấy ghét hơn mà thôi.

Chuông điện thoại lại vang lên, lần này không chịu được nữa, nàng cầm máy nghe và quát lớn:

"Anh hết việc để làm rồi à? Biết mấy giờ rồi không mà còn gọi làm phiền tôi, anh không thấy xấu hổ à?"

"Tôi...tôi xin lỗi! tôi vừa nhận được tin nhắn của cô nên mới biết số để gọi lại hỏi thăm. Xin lỗi..."

Vân Anh hoảng hốt đặt tay lên miệng như muốn ngăn lại những lời nói vừa rồi, hóa ra người gọi lần này là Lâm, chàng lại bị mắng oan...

"Anh Lâm! em xin lỗi, em tưởng là người khác làm phiền nên mới nói vậy. Không phải em nói anh đâu...Mà sao...sao bây giờ anh mới gọi...À, sao anh thức khuya vậy?"

"Điện thoại hết pin nên giờ tôi mới nhận được! Chân cô thế nào rồi? Một lần nữa tôi...Lúc tối tôi có đi mua được ít mật gấu, nếu tiện thì cô cho tôi xin địa chỉ, ngày mai tôi mang qua cho cô..."

Vẫn giọng nói mộc mạc và lúng túng nhưng lại toát lên vẻ gì đó rất chân thành của Lâm đã làm Vân Anh rất xúc động, nàng im lặng một lúc rồi mới trả lời:

"Chiều mai nếu anh rảnh thì có thể gặp em ở quán cafe trên phố Khúc Hạo, chỗ đó gần cửa hàng anh và cơ quan em nên sẽ tiện hơn"

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư