Tết này mình cưới nhau nhé - Chương 5: Những rung động đầu tiên
Lê Nhi | Chat Online | |
04/06/2019 22:04:27 | |
Truyện ngắn | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
- * Tết này mình cưới nhau nhé - Chương 6: Khi người ta yêu (Truyện ngắn)
- * Tết này mình cưới nhau nhé - Chương 7: Cuộc hội ngộ trong ngày sinh nhật (Truyện ngắn)
- * Tết này mình cưới nhau nhé - Chương 4: Lần hẹn đầu tiên và vị khách không mời (Truyện ngắn)
- * Tết này mình cưới nhau nhé - Chương 3: Những cuộc điện thoại trong đêm (Truyện ngắn)
Lâm dựng xe máy xuống, thấy Vân Anh đang ngạc nhiên thích thú vì khung cảnh đang hiện ra trước mắt...
- Em thấy đẹp không?
Vân Anh nhìn Lâm tủm tỉm cười thay cho câu trả lời rồi vội chạy ra dang hai tay giữa bạt ngàn những bông cỏ lau trắng tinh khiết đang phủ đầy bãi bồi Sông Hồng. Những cơn gió mùa thu se lạnh thổi những đám cỏ lau đung đưa tạo thành từng lớp sóng hoa làm nàng ngây ngất, một vẻ đẹp thanh bình, yên ả khác xa sự ồn ào, náo nhiệt của trung tâm thành phố Hà Nội mà chính nàng cũng chưa có dịp thưởng thức.
Lâm đứng lặng người nhìn Vân Anh đang mơ màng ngắm khung cảnh thơ mộng, hoang sơ với bãi cát trải dài, đám cỏ xanh bát ngát...
- Hình như em chưa đến đây bao giờ? - Sợ Vân Anh lạnh, Lâm cởi áo vest khoác lên người nàng rồi hỏi.
Vân Anh quay lại nhẹ nhàng:
- Em chỉ đi qua thôi, chứ không nghĩ rằng ở đây lại đẹp như vậy. À! anh kể về anh đi, về cuộc sống về công việc chẳng hạn...
Kéo Vân Anh ngồi xuống một bãi cỏ, Lâm từ tốn kể, giọng chàng thoáng có chút ưu tư:
- Bố mẹ anh là công nhân may đã nghỉ hưu rồi, nhà còn một em gái nữa...Hết cấp ba là anh nghỉ học rồi theo nghề này đến bây giờ luôn...
Vân Anh thắc mắc:
- Nhưng hồi đó anh vẫn có thể vừa đi học vừa đi làm được mà!
Lâm cười buồn:
- Hồi đó gia đình còn khó khăn lắm, nếu hai anh em mà cùng học đại học thì bố mẹ không đủ điều kiện. Anh quyết định đi theo nghề này để kiếm tiền giúp đỡ bố mẹ và cũng tạo điều kiện cho đứa em gái yên tâm học hành. Năm ngoái nó tốt nghiệp rồi, giờ đang làm cho ngân hàng. Công việc của anh cũng ổn định nên gia đình cũng đỡ vất vả...
Vân Anh lặng người đi vì thương cảm cho Lâm, càng hiểu về hoàn cảnh của chàng, Vân Anh càng quý mến và dành tình cảm cho Lâm nhiều hơn. Thấy cả Lâm im lặng không nói gì nữa, Vân Anh chỉ tay về đám cỏ lau và hỏi:
- Em thích hoa này lắm, nó đẹp mộc mạc và mạnh mẽ như...
Lâm tủm tỉm cười:
- Từ nhỏ anh đã thích Hoa cỏ lau, tuy nó là cỏ dại nhưng rất đẹp, nó có thể mọc ở mọi nơi mà không cần ai chăm sóc. Khi hoa nở nó sẽ bung ra những hạt nhỏ màu trắng, gió thổi đi đến đâu thì hoa sẽ tiếp tục mọc ở đó...
Hái một ngọn cỏ lau, Lâm đưa cho Vân Anh, nàng hơi đỏ mặt, thẹn thùng trước sự lãng mạn của chàng...
- Anh Lâm hôm nay khác lắm nhé, đẹp trai hơn và lãng mạn hơn...
Lâm bật cười:
- Tại hôm nay có hẹn với người đẹp nên phải thay đổi chứ...
Vân Anh chợt nhớ ra lý do cuộc hẹn, nàng khẽ đấm nhẹ vào ngực của Lâm rồi phụng phịu:
- Đồ vô duyên! bảo đền người ta mật gấu mà chả thấy đưa gì cả...
Lâm bối rối nhìn cái áo vest của mình Vân Anh đang khoác, chàng thò tay vào túi lấy ra một cái lọ nhỏ rồi lại lúng túng:
- Của em đây, từ lúc gặp đến giờ chưa có dịp để đưa!...Anh Tùng đó có vẻ tốt với em...chắc hai người là...
Vân Anh thở dài chán nản:
- Anh đừng nhắc đến người đó, đàn ông gì mà dai như đỉa, nếu không nể mẹ em thì em cho đứt đuôi từ lâu rồi...Mà thôi bỏ qua đi, anh bỏ cửa hàng đi thế này có sao không, em làm phiền anh quá...
Lâm vội xua tay:
- Không phiền gì đâu, anh có một cậu nhân viên nữa, hôm qua cậu ta nghỉ nên em chưa gặp đó. Nếu lúc đó cậu ta không nghỉ thì anh đã không làm em bị ngã xe rồi...
Vừa nghe câu đấy, Vân Anh đã đứng dậy làm rơi cái áo của Lâm mà nàng đang khoác trên người và nói bằng giọng giận dỗi:
- À! Ý anh có phải là hối hận khi quen em phải không...
Lâm ngơ ngác:
- Ý anh là...Nếu không thì chân em sẽ không bị đau...chứ không phải có ý khác...
Chàng vội vàng cầm áo lên khoác vào người Vân Anh, trong lòng bỗng cảm thấy bối rối, đôi bàn tay chỉ muốn ôm chặt lấy người Vân Anh nhưng không dám, chàng lại lúng túng:
- Anh xin lỗi...
Vân Anh bỗng quay lại bật cười trước thái độ của Lâm, nàng véo nhẹ vào tay của chàng rồi chạy về phía để xe máy:
- Anh ngốc lắm...
Lâm ngây người vì hạnh phúc, tim đập rộn ràng nhìn theo Vân Anh, chàng quay lại hái một bó cỏ lau rồi mới chạy lên phía nàng...
Ngồi đợi dài cổ mà không thấy Vân Anh quay trở lại quán, Tùng miễn cưỡng đứng dậy thanh toán tiền mà mặt méo xệch vì tiếc của, vốn là gã ky bo nhưng luôn thích thể hiện trước mặt người khác nên khi phải bỏ mấy trăm ngàn ra trả cộng thêm sự xuất hiện của Lâm chiều hôm nay khiến hắn vô cùng tức giận, bao nhiêu oán hờn hắn trút hết lên người Lâm, coi Lâm như kẻ đã cướp người mình yêu mặc dù chưa bao giờ được Vân Anh đáp lại. Suy nghĩ một lúc rồi hắn lấy xe đi đến nhà bà Vân.
Vừa vào nhà thấy Vân Anh chưa về, hắn kể lại sơ qua đầu đuôi sự việc chiều nay cho bà Vân nghe, thấy bà thoáng chút lo lắng, hắn tiếp tục:
- Vậy đấy cô ạ! Thấy Vân Anh quan hệ với bọn đầu đường xó chợ, không có học thức cháu lo lắm! Không biết là nó dụ dỗ Vân Anh đi đâu mà không thấy về, bây giờ Nhà nghỉ đầy ngoài đường, cháu sợ là Vân Anh còn ngây thơ bị nó lừa vào đấy thì khổ một đời...Có phải ai cũng thật thà như cháu đâu!
Bà Vân hốt hoảng, cầm điện thoại gọi cho Vân Anh nhưng không thấy con gái nghe máy, bà đứng dậy nhìn ra phía cổng rồi quay lại hỏi Tùng:
- Thế...Thế cậu trai kia trông hình thức thế nào, có biết cậu ta làm công nghề gì không?
Tùng uống ngụm nước rồi lắc đầu ngán ngẩm:
- Nghề ngỗng gì cái ngữ ấy! nó làm sửa xe máy cô ạ, trông nhếch nhác lắm. Được cái khéo mồm, chắc nó lấy được cảm tình của Vân Anh rồi. Cái bọn sửa xe máy thì cô còn lạ gì, sểnh ra một cái là vác cả rổ đinh đổ ra ngoài đường để người ta đâm vào rồi tha hồ chặt chém tiền của họ. Xe đắt tiền như của Vân Anh thì vào đấy nó đổi hết đồ ngon...
Nói xấu người khác cũng là cách để tự nâng mình lên vị trí cao hơn, sau khi đạt được mục đích, Tùng đứng dậy xin phép ra về, trong lòng hả hê vì ít ra cũng đã tạo được ấn tượng xấu về Lâm trong mắt của bà Vân.
"Kiểu gì thằng sửa xe này cũng bị cấm đoán cho mà xem, định cướp người yêu của tao hả, còn lâu nhé con, dìm hàng người khác là nghề của tao rồi, thử xem mày được hay tao được!"
Vừa chạy xe Tùng vừa nghĩ mà bật cười thành tiếng khoái chí và tiếp tục ủ mưu nhầm loại Lâm ra khỏi cuộc đua này.
***
Tùng luôn tự nghĩ rằng mình đẹp trai, đào hoa trong khi lại sở hữu khuôn mặt lưỡi cày, đôi mắt một mí và làn da mai mái cộng với thân hình còi cọc, dáng đi thì rất khệnh khạng đến ngứa mắt.
Điều ngạc nhiên là ở cơ quan Tùng cũng có người con gái để ý đến và thích hắn ra mặt, thậm chí còn là cháu của ông phó giám đốc nữa, đó là cái Thu, tiếc rằng mồm Thu bị vẩu, hàm răng trên và dưới không liên quan đến nhau mặc dù có cùng chung một nhiệm vụ là nghiền thức ăn, vì vậy nên mỗi lần cho thức ăn vào thì mạnh đứa nào đứa đấy nhai. Mới đầu Tùng cũng tính toán xem có nên duyệt không vì thấy nhà nó cũng khá giả, nếu lấy nó thì con đường công danh tại cơ quan sẽ được thăng tiến. Cũng định nhắm mắt bước liều vì nghĩ rằng giữa thời buổi có tiền thì cái gì cũng thay đổi được, hắn vào trang tìm kiếm Google và gõ cụm từ "mồm vẩu có chữa được không", mấy chục ngàn kết quả hiện ra, chủ yếu là từ những cơ sở thẩm mỹ viện. Tuy nhiên Tùng thấy rằng dù có thẩm mỹ được cho đẹp như người ta thì cái gen vẩu nó vẫn di truyền hết từ đời này đến đời khác, có tiền thẩm mỹ viện thì cũng chỉ cho đẹp hiện tại, đẻ con ra thì đứa con lại hiện nguyên hình ngay.
Nhất là gần đây Tùng đọc bài báo nói về đôi vợ chồng ở Hàn Quốc mới ly hôn, lý do là hai vợ chồng đều rất đẹp, vậy mà đẻ hai đứa con đều quá xấu, cuối cùng thì ông chồng phát hiện ra bà vợ đã từng đi thẩm mỹ, đại tu lại toàn bộ khuôn mặt, và mấy đứa con là sao từ bản gốc mà ra. Tùng rùng mình vì sợ, hắn tuy cũng tiếc Thu hay nói đúng hơn là tiếc cái vị trí là cháu của phó giám đốc nhưng cũng đành bó tay vì cũng thương cho các thế hệ mầm non tương lai của hắn.
Một lần đến chơi nhà bà Vân, Tùng gặp Vân Anh, ngất ngây trước vẻ đẹp đài các của nàng, nhà lại giàu có và quan trọng hơn nữa bà Vân lại là Trưởng phòng tổ chức cán bộ tại cơ quan, nếu được làm con rể của bà thì công danh sự nghiệp còn phải lo lắng gì nữa! Từ đó hắn luôn tìm cách lấy lòng bà Vân để có cơ hội tiếp cận nàng. Đem Vân Anh mà so sánh với cái Thu mồm vẩu như mái hiên di động có thể che nắng che mưa được thì đúng là một trời một vực! Vậy mà đã gần một năm theo đuổi, Tùng vẫn chưa đạt được mục đích, giờ tự nhiên lại xuất hiện thằng sửa xe máy kia...
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
|
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!