LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Anh làm sao mà thoát được! - Chương 3: "Mẹ anh muốn cuối năm có cháu!"

102 lượt xem

Tút tát sơ qua lại nhan sắc, Việt vừa soi gương vừa gật gù "Ơ mình đẹp giai như này mà không có người yêu á?", nói nghiêm chỉnh thì hắn cũng khá là bảnh, cao ráo, trắng trẻo, nhìn khá là thư sinh. Nhưng có lẽ Việt kiếp trước có đắc tội với Nguyệt lão, nên kiếp này từ lúc đi mẫu giáo đến cái lúc đi làm, hắn vẫn chưa có một mảnh tình vắt vai. Chép miệng tự thỏa mãn lần cuối, Việt nhảy lên xe, đi đến quán cà phê hẹn cô bé kia- cái "đám rất được" mà mẹ hắn hết lời khen ngợi.

Đến sớm mười lăm phút, Việt bắt đầu công cuộc chờ đợi, àm theo mẹ hắn là "Đàn ông galant từ cách chờ đợi phụ nữ", nhưng ngồi nhiều cũng chán, hắn lôi điện thoại ra chơi điện tử. Nhưng Việt soái ca lại không nhớ ra rằng- tật xấu của nhắn khi chơi game là hay ức chế và chửi thề- vừa chơi game thì bao nhiêu "lời hay ý đẹp" từ miệng hắn tuôn ra.

Xong một màn đấu, Việt soái ca dừng lại để thở, vừa chơi vừa chửi khiến hắn rất là mất sức, vơ vội cốc nước trước mặt uống ừng ực, đã khát thật, đang thở dốc thì có tiếng thỏ thẻ khiến hắn giật mình:

- Sao anh lại uống cốc nước của em?

Rơi cả điện thoại, Việt ngước mắt nhìn lên, một cô gái khá là xinh xắn đang ngồi trước hắn. Dò hỏi với giọng ngờ vực, Việt hỏi nhẹ:

- Em là...?

- Chào anh! Em là Đan, người hôm nay có hẹn với anh đấy ạ! Vừanói Đan vừa đưa tay ra chào Việt.

Lúng ta lúng túng, Việt soái ca cũng ra dáng lắm, rất nhanh bắt tay Đan, nhìn kỹ thì cô bé khá là ưa nhìn, với mái tóc đuôi ngựa buộc cao cùng nước da trắng hồng, ĐAn thật sự rất cuốn hút. Khẽ hắng giọng, Việt bắt đầu câu chuyện:

- Ơ anh tên là Việt, nam thẳng, có thể cho anh biết về em không?

- Đan, chưa chồng, 28 tuổi, không phải les!

- Vãi l..

Việt buột miệng chửi thề nhưng vẫn kìm lại một cách nhanh chóng, cô bé trước mặt hắn hai tám tuổi rồi? Thật không thể tin được! Sao mẹ hắn bảo đám này ngon lắm cơ mà! Giời ơi là giời!

- Ơ sao anh nói bậy thế! À mà lúc nào dạm ngõ ạ?

Đan vừa lườm vừa mắng nhẹ Việt soái ca, câu hỏi tiếp theo khiến Việt đang uống ngụm nước để ổn định tinh thần thì lại phụt ngay ra, lấy khăn giấy lau vội phía trước, vừa lau Việt vừa lắp bắp hỏi ngược lại Đan:

- Dạm cái gì cơ???

- Dạm ngõ í ạ, mẹ anh nói cuối năm nay muốn bế cháu!!!

Vừa nói Đan vừa ửng hồng hết mặt mũi, lúc Đan xấu hổ, nhìn càng xinh nữa, khiến Việt soái ca thẫn thờ ngắm mất một lúc. Nhưng sau đó hắn vội bừng tỉnh, vừa lắc lắc đầu vừa lẩm bẩm "Không thể bị bán đi thế được", sau đó hắn vội đánh trống lảng sang chuyện khác ngay. Lòng thấp thỏm không yên, cả bữa Việt soái ca cứ như ngồi trên đống lửa, mà không để ý rằng phía trước mặt hắn- Đan thỉnh thoảng lại cười một cái ranh ma.

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư