Tu-huýt, Anh Yêu Em - Chương 3: Thật là tốt khi có 1 ai đó để "thầm thương trộm nhớ"!

94 lượt xem

Quán kem không tên, Vĩnh nói, nằm khuất trong một con hẻm nhỏ xíu. Ngồi sau xe Vĩnh mà em cứ thầm mong con hẻm kia dài mãi ra thì tốt. Vai anh rộng quá, mái tóc thoảng thơm mùi hương nam tính. Ngắm anh từ phía sau như thế này, cho en ngắm mãi em cũng đủ ấp áp rồi. Xe dừng lại trước một căn nhà, cũng nhỏ xíu như con hẻm kia. Vài ba cái bàn con, mấy cái ghế gỗ thấm màu thời gian và lát đát người. Vĩnh nói kem ở đây ngon nhất thành phố. Quả thực, em thấy, kem ở đây...chậc! chắc cũng tầm ngon nhất... Việt Nam!! Em chợt buồn một chút, em và Vĩnh khác nhau quá. Cả việc rong chơi thư giãn cũng khác nhau... "Tu-huýt" sôi nổi như em thì sao có thể biết được một nơi yên tĩnh như thế này mà thưởng thức món ngon?! Đang thẫn thờ thì anh gọi, giọng anh ngọt như kem em đang ăn, nhưng không hề lạnh:

- Nhiiiii... em nghĩ đi đâu rồi. Có nghe anh nói gì không?

- Dạ?? Anh nói gì?

- Anh hỏi lát nữa em có rảnh không?

-Dạ rảnh! – Trả lời lập tức. Em đã xin phép mẹ rong chơi cả ngày hôm nay, cùng anh. Sao mà không rảnh được chứ.

- Anh có chuyện muốn nhờ em.

- .... (hụt hẫng)

- Sắp tới sinh nhật một cô bạn gái, nhưng cũng không phải bạn, mà nói chung là cũng thân, cũng không phải thân, nhưng cô ấy có quan trọng với anh một chút... À ừm, em có thể cùng anh đi chọn quà được không? Lần đầu tiên đi mua, em biết, đồ con gái thích... anh không biết nhiều lắm.

Vĩnh bỏ dở câu nói khi em làm ngã ly kem lên bàn. Kem đổ vào tay em. Lạnh ngắt. Có một chút vương lên áo của anh. Em rối rít xin lỗi, dùng khăn tay lau cho anh, cho em. Lòng em rối bời... Vĩnh đã có đối tượng? Là ai? Chị bí thư dịu dàng thi thoảng anh nhắc tới với giọng hát hay tuyệt? Hay cô bé làm part-time ở tiệm bánh ngọt "Gừng" mà anh khen có nụ cười đáng yêu? Hay người bạn lâu năm mà anh mới gặp lại gần đây? Là ai mà sao giọng anh có vẻ ngượng ngùng, nụ cười trên môi anh lại tươi rói? Mà là ai đi nữa thì cũng phải dịu dàng. Không là em. Không như em. Bất giác em ghét em quá. Tại sao em lại không phải là mẫu người anh thích? Tại sao em lại là "Tu-huýt"? Và, lần đầu tiên trong cuộc đời, em ghét luôn cái tên "tu-huýt" của mình.

Trong khi em đang rối bời, Vĩnh lại bâng quơ nói nhỏ một câu: "Thật là tốt khi có 1 ai đó để thầm thương trộm nhớ! Phải không Nhi?"

Rồi tim em nhói nhẹ một cái, không biết có phải là em bị bệnh tim rồi không? Ngày mai em sẽ xin mẹ cho em đi bác sĩ!!

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k