LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Trái tim tớ cũng biết đau - Chương 2: Ánh mặt trời , nụ cười của cậu

295 lượt xem

   Và cứ như những buổi chiều khác , tôi lại rảo bước đến công viên . Nhưng lần này không phải để ngắm nhìn những chiếc lá rơi một cách đơn điệu và vô nghĩa nữa. Tôi đến , vì người bạn mới của tôi. Tôi nghĩ , tại sao cậu ấy lại khiến mình thay đổi kì lạ như vậy nhỉ ? Chắc tại Việt An dễ thương và dễ mến chăng ? Không phải , vì đã bao nhiêu người bạn muốn làm bạn với tôi , và những người dễ thương và thân mật nữa, tôi đều để ngoài tai khi họ làm quen hết. Hay có điều gì đó ấn tượng chăng ?
   Ngồi xuống cạnh chiếc ghế đá mọi khi , tôi cảm thấy mình lòng lâng lâng nhẹ bỗng. Một chút niềm vui nào đó thoáng qua, ngày hôm nay , tôi không còn là một đứa trẻ cô đơn nữa. Tôi mở lòng mình và bắt đầu vui vẻ hơn. Chắc vậy .... Nhưng thật khó , và nó được thể hiện rõ qua câu chuyện của chiều đó.... 
   - Nè 
   Từ đằng sau chiếc ghế đá , Việt An không biết đứng đó tự bao giờ và kêu lên khe khẽ như thế. Tôi định quay mặt lại nhưng lòng tự ái lại còn đọng trong tôi . Tôi ngoảng đi mà không đáp lại, chính xác là tôi cũng không hiểu mình làm vậy để làm gì. Rõ ràng hôm qua , tôi đã thân được với An , mà sao ngày hôm nay , cổ họng tôi lại ghẹn ứ không thể nói được câu gì. Và Việt An hiểu, nên cậu ấy nói sang chuyện khác ngay :
- Thư ! Cậu cho tớ mượn tiền được không ?
Tôi nhìn lên Việt An một cái , rồi cúi xuống lục trong cặp sách , trong các ngăn , rồi đưa cho An một tờ 10 nghìn và bảo :
- Tớ chỉ có nhiêu đó.
An cười , tay cầm lấy :
- Được mà , được mà ....
Rồi An chạy đi thật nhanh , tôi chỉ nhìn theo bóng cậu ấy khuất sau mấy cây phượng , rồi lại bâng cua nhìn mây trôi , gió chạy. Một lúc sau , An chạy về , trên tay cầm một bịch bắp rang bơ với vẻ mặt mệt nhọc , chắc tại đường xa. An đưa tôi và nói : 
- Ăn không
Tôi khi ấy không muốn cười mà vẫn bật cười thành tiếng :
- Bộ cậu tưởng mình thích ăn lắm hả
Rồi chợt nghĩ ra điều gì đó , tôi nhìn xuống gói bắp rang , nói lí nhí :
- Cậu mượn tiền để mua cho tớ ư .... Ăn không ?
Việt An nghiêng đầu :
Tớ mua tặng cậu mà !
Tôi nghiêm giọng :
- Nếu cậu không ăn tớ cũng không ăn đâu ! 
Việt An gãi đầu :
- Ừ thì ... ăn thì ăn
Tôi nhoẽn cười , rồi đưa cho Việt An bốc :
- Ản đi . Ngon lắm á 
- Vậy hả ?
- Ừ ...
- Thư vui là tớ vui rồi . Hì
- Thôi đi cậu 
Tôi ngại ngùng và ngoảng mặt đi chỗ khác. Nhưng rồi lại quay lại ngay vì tôi có rất nhiều chuyện muốn nói với An . Như là chuyện học hành của An thế nào , sở thích của An là gì , điều gì khiến An hạnh phúc nhất... Song rốt cục cả buổi Tôi chỉ ngồi ăn mấy miếng bắp rang , thỉnh thoảng nhìn Việt An nhưu thể muốn nói điều gì đó. Nhưng sau đó lông mi tôi lại cụp ngay xuống , vì sợ An nhìn thấy ánh mắt tôi thì sẽ thật ngại ... 
- Tí nữa ăn song cậu bỏ giùm túi giấy vô thùng rác nha - Tôi đứng lên sau khi đã ăn khá nhiều
- Ê lười thế - An cười
- Ai mua hả , ừ thì tiền cậu nhưng tớ sẽ xóa sổ nợ được chưa
- Haha , giả vờ làm người tốt song lại được ăn ké !
Tôi bặm môi đưa tay cốc đầu An , reo lên :
- Á à , được lắm An à !
- Hihi , thôi được rồi , để tớ dẫn cậu về nhà nha !
Tôi trả lời như muốn An không nghe thấy :
- Tùy , cũng được
Thật ra thì chuyện An đưa tôi về không phải là điều gì khiến tôi buồn cả. Đơn giản chỉ là nếu An đưa tôi về , tôi sẽ ngại lắm. Ngại khi gặp người quen. Nhà tôi đến công viên lại là toàn đường ngõ ít người , kể ra cũng hơi kì. Nhưng vì An có lòng , tôi cũng chẳng từ chối , chỉ nói nhỏ vậy. Nhưng An nghe rất rõ mới tức chứ. An nói :

- Ahihi , được rồi !
Suốt cả đường về nhà , có lẽ đã bù cho khoảng chống tôi ở công viên , vì thế mà hai đứa nói chuyện rôm rả , vui lắm . Nói bao nhiêu là thứ nè, nhiều đến nỗi tôi không thể nhớ hết. Tôi chỉ nhớ nhõn câu nói cuối cùng của Việt An :
- Tớ sẽ đem lại nụ cười cho những người mà tớ quý bằng nụ cười của tớ !
Lúc ấy khi nghe câu nói đó , tôi đã thấy lòng mình xao xuyến . Và tôi bất chợt liên tưởng từ nụ cười của An giống như thứ gì đó lấp lánh và sáng rực . Nó thắp sáng niềm tin nơi cuộc sống tối tăm trong tôi, nó có tên là " Ánh mặt trời "

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Hoa Tuyết | Chat Online
06/06/2019 22:59:31
Mọi người đọc phần 1 ở đây nha 
https://lazi.vn/truyen/d/44259/trai-tim-to-cung-biet-dau-chuong-1-cuoc-gap-go-tinh-co-trong-cong-vien
Cùng một người viết nhé. Mình đăng nhầm sang nick này
 
1 0
Phạm Linh | Chat Online
25/07/2019 21:07:46
Ai hóng kết không ? Kết buồn lắm :((
0 0
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư