CON ĐƯỜNG PHÍA TRƯỚC

81 lượt xem

Là một nhân khẩu mới của nghề viết sách, tôi chưa tạo ra một tác phẩm nào hoàn chỉnh, một tác phẩm mang dấu ấn của tôi thì lại càng không có. Chính trong thời điểm này, thời điểm tôi học hỏi kiến thức, trao dồi kỹ năng và tập tành viết, tôi muốn lưu lại những suy nghĩ và cảm nhận của tôi với công việc viết.

Tôi nghĩ rằng nếu không có sự bắt đầu thì làm sao biết được những ấp ủ hay định hướng của mình có khả thi hay không. Nếu ai đó nói tôi liều lĩnh thì tôi sẽ không chấp nhận điều đó. Bởi sự liều lĩnh mà không suy xét kỹ thì sẽ phải trả giá nhưng so với cơ hội, thì tôi nghĩ mình nên chọn cơ hội, đó sẽ không bao giờ là sự liều lĩnh. Sự liều lĩnh và sợ hãi đôi lúc sẽ đấu tranh giành lấy quyền kiểm quyết định của bạn. Cách mà tôi giam lại sự sợ hãi, chính là tự nhủ rằng chẳng đều gì là tuyệt đối cả và sự tương đối trong trong mỗi sự việc điều mang lại sự thành công hoặc thất bại, dù kết quả sau cùng có là gì, chúng ta chẳng thể nói là chúng ta không có gì và không được gì, cho nên tôi chọn để mình không hối tiếc.

Và khi quyết định theo đuổi con đường văn chương tôi cũng đã dùng quan điểm đó để đưa ra quyết định. Một công việc mang tính chất nhẹ nhàng nhưng không tồn tại sự đam mê và sở thích như trước đây thì không đủ sức để giữ chân tôi lại. Tôi con quyết định chọn theo con đường văn chương dù khó khăn vất vả hơn nhiều, đặc biệt là với một người chưa hề có kỹ năng và kiến thức như tôi.

Sao tôi lại đưa đến quyết định đó? Bởi cùng với đam mê, từ lâu trong tôi đã có suy nghĩ rằng đã là một người Việt Nam, hàng ngày sử dụng những con chữ, ngôn từ tiếng Việt cho giao tiếp và lí giải những sự vật, hiện tượng, vấn đề,… tương tác với tôi, thì việc đi sâu vào thêm nữa để được lĩnh hội, tri nhận thêm kiến thức để rồi từ đó chia sẽ bằng chính câu chữ, ngôn từ chính là lí tưởng của cuộc đời tôi rồi. Tôi không chắc rằng tôi sẽ đóng góp cho đọc giả những cái hay, cái đẹp và ý nghĩa của văn chương đến với đọc giả, nhưng đó là mục tiêu tôi hướng đến và tôi sẽ cố gắng để đạt được mục tiêu đó.

Trước khi tạo ra được một sản phẩn văn chương được đọc giả đón nhận thì trước đó là một quá trình đón nhận kiến thức, thu nạp và rèn luyện những kỹ năng, trải nghiệm sống của chính người viết. Con người chúng ta có thể ăn uống và to lớn về thể xác ở một kích cỡ nhất định nhưng phần kiến thức và trải nghiệm chúng ta thu nạp, tích lũy là sự lớn dần và không có một kích cỡ nhất định. Cho nên tôi chọn con đường văn chương, con đường mà tôi cho rằng sẽ cho tôi những trải nghiệm, tri thức quý giá trong đời sống này.

Mọi sự vật hiện tượng xảy ra trong đời sống này đều mang một nguyên nhân của nó, người viết chính là người phải có đôi mắt và tâm hồn có thể thấu được những sự vật hiện tượng luôn ẩn giấu. Cho nên lựa chọn theo nghề viết tự bản thân tôi đã thấy thỏa lòng cho những xúc cảm của mình. Như người thầy của tôi đã nói, bộ não sẽ là những ngăn tủ, và những gì chúng tôi cảm nhận, thu nạp được sẽ chứa đựng trong những ngăn tủ đó.

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k