LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

MÀU SẮC CỦA BẠN LÀ GÌ?

125 lượt xem

Nhiều người vẫn đi tìm màu sắc riêng cho bản thân, nhưng tôi có lẽ đã từ bỏ công việc đó từ lâu. Tôi yêu sự pha trộn màu sắc đa dạng trong bản thân mình.

Tôi có thể trở nên đỏ rực nhiệt huyết khi tôi cháy cùng niềm đam mê. Mỗi khi tôi tự đặt ra cho mình những thách thức. Lúc mà tôi đặt tay viết ra những niềm cảm hứng bùng phát trong mình.

Những khoảnh khắc thanh xuân trải đầy chông gai và cả ngọt ngào. Có những lúc, tôi muốn mình được tự do chao lượn như cánh chim trên bầu trời, được ánh nắng nhuộm vàng tâm hồn. Tuổi trẻ là một hồ nước được dát vàng, nên tôi cứ mặc sức đắm mình trong đó mà vùng vẫy.

Màu hồng luôn trở thành những quyết định đúng đắn đối với tôi. Mặc trên người những bộ quần áo mang sắc hồng khiến tôi cảm thấy thoải mái tuyệt đối với chính mình. Tôi không nghĩ màu hồng thể hiện cho sự yếu đuối, “bánh bèo” như mọi người vẫn nghĩ. Đối với tôi, sắc màu này thể hiện cho sự tự tin và lòng dũng cảm. Nhiều người cho rằng, màu hồng chỉ là một sắc thái khác của màu đỏ. Ở thời phong kiến, màu đỏ luôn làm tâm điểm khiến màu hồng bị xếp phía sau. Nhưng qua thời gian, sắc màu này đã tạo được một vị trí riêng cho bản thân mình. Nó đứng độc lập và được nhiều người yêu thích. Màu hồng của những cánh hoa anh đào nhẹ nhàng bay trong gió, nhưng lại là cả một tinh thần bất khuất của những thế hệ võ sĩ đạo đầy kiêu hùng ẩn bên trong.

Những nỗi buồn trong tôi lại mang màu xanh, màu của biển, của những đóa hoa lưu ly. Tôi, một con người nhạy cảm thích im lặng, cất giấu sự nhạy cảm đó riêng cho riêng mình. Tuy vậy, tôi lại không ghét việc cảm nhận nỗi buồn mang sắc xanh đó. Tôi cũng yêu những đôi mắt màu xanh biếc, nhìn vào nơi ấy tôi cảm thấy cả đại dương xanh thuộc về riêng người ấy.

Có những ngày mưa phủ một màu xám xịt lên thế giới của tôi. Nhìn hình ảnh phản chiếu của mình qua vũng nước, tôi thấy thật nhàm chán. Mở tủ quần áo ra, toàn là những bộ đồ “tẻ nhạt”; có lẽ lúc này, tôi cần một thứ gì đó mới mẻ hơn chăng?

Lại có những khoảnh khắc hiếm hoi đôi bàn tay run lên vì tức giận. Tôi viết hết những bực tức ấy vào mục ghi chú màu cam trên chiếc điện thoại, đó là một cách riêng để tôi điều chỉnh cảm xúc của chính mình.

Trong tình yêu, tôi lại hóa thành bầu trời màu hoa tử đinh hương; không trở nên già cỗi và cũng chẳng ngây thơ; cần một chút đậm đà của sự trưởng thành, nhưng cũng đầy bất chấp, ngông cuồng.

Có lẽ, tôi đã quen với những mảng sắc màu đa dạng trong mình, tự tìm thấy sự tích cực trong chính bản thân. Tự làm dịu sự nhạy cảm của mình bằng một ly trà xanh mát.

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư