Lọ lem đường phố - Ngoại truyện 1: Đỏ tình đen bạc

131 lượt xem

Ngày nào cũng vậy, Thiện đều đến cô nhi viện Mái Ấm và ở đó cho đến tối mặc cho Ân thờ ơ, lạnh nhạt. Cô không nói chuyện với cậu, cậu nói chuyện với bọn trẻ. Cô đuổi cậu, cậu mua chuộc bọn trẻ để năn nỉ cho cậu ở lại. Tóm lại, Thiện đã “không từ thủ đoạn” để được bên cạnh Ân.

Hôm mùng sáu, Thiện đến thì đã thấy Hy đang ở trong nhà trò chuyện cùng Ân, Linh và Phụng.

Thấy đông vui, Thiện liền đề nghị mọi người đánh bài cát tê.

Sở dĩ Thiện rủ chơi cát tê là vì đây là món bài tủ của cậu. Cậu đoán bài khá chuẩn. Trưng hay cúp đều không trùng nước.

Cuối cùng khi kết thúc, mọi người ngồi nhẩm lại thì Ân là người ăn nhiều nhất rồi đến Hy, Linh cũng ăn nhưng không nhiều còn Phụng thì huề, chỉ có Thiện là thua lớn.

Cậu nghĩ mãi nghĩ thế nào cũng không ra tại sao bình thường bài cậu rất mạnh nhưng hôm nay lại “hai ba bước đều”. Thua không gỡ được lấy một ván.

Trong nét mặt ngây ngô của Thiện, Hy phán rằng: “Đỏ tình đen bạc”.

Thiện nghiêng đầu ngẫm nghĩ một hồi không lâu liền quay sang Ân phụng phịu: “Tại cậu đấy!”

Trong một buổi trưa mùa xuân, Linh, Phụng và Hy được một trận cười lớn.

Ngoại truyện 2: Vệ sỹ nhí

Ân và Thiện đã chính thức yêu nhau được một thời gian và cả hai đang cùng nhau ôn thi học kỳ.

Ban đầu địa điểm ôn của hai người là thư viện nhưng sau đó bất đắc dĩ phải chuyển về cô nhi viện. Nguyên nhân là vì Thiện có mặt ở đâu thì thu hút con gái ở đó, thư viện trường vì sự xuất hiện của cậu mà chẳng còn yên tĩnh như cái thương hiệu của nó.

Hôm nay cả hai ôn những môn tự nhiên.

Sau khi lẩm nhẩm học bài như đọc thần chú một hồi lâu, cả hai đi vào giai đoạn khảo bài. Người này hỏi người kia trả lời và ngược lại, ai trả lời sai sẽ bị đối phương dùng sách đập vào đầu.

Thiện hôm nay vô cùng xuất sắc. Trả lời không sai một câu nào, đến Ân còn phải ngạc nhiên vì sự thông minh đột xuất này.

Đến khi Thiện hỏi Ân, cô đọc vanh vách nhưng rồi khựng lại khi phát hiện ra mình vừa đọc sai một số liệu. Nhìn sang Thiện thì cậu đã cầm sẵn quyển sách trong tay, nét mặt vô cùng gian tà.

Dám chơi dám chịu, Ân đưa đầu ra chịu trận. Thiện chỉ chờ có vậy giơ cao quyển sách lên. Nhưng khi quyển sách còn chưa kịp đập vào đầu Ân thì bên ngoài đã có tiếng quát vọng đến.

“Anh kia!”

Tay Thiện đông cứng, quay ra cửa nhìn thì thấy tám đứa trẻ đang đứng chống nạnh ngoài cửa.

“Ai cho anh bắt nạt mẹ Thiên Ân?” – Con bé Nấm chỉ thẳng Thiện mà quát.

Cậu ú ớ giải thích nhưng chẳng biết phải nói sao cho bọn trẻ hiểu. Đến khi nghĩ ra ý định đánh trống lảng bằng cách đề nghị mua cho bọn trẻ một món đồ chơi thì Thiện đã thấy cả đám tám đứa đứng quanh mình, nét mặt đằng đằng sát khí.

Kết quả là ngày hôm đó Thiện chưa kịp đánh Ân cái nào đã bị tám đứa trẻ hội đồng cho te tua.

Nhưng bao nhiêu đó chưa uất bằng khi đang ăn đòn. Thiện mệt nghỉ nhìn qua thì thấy mặt Ân rất chi là hài lòng.

Một buổi chiều đầu hè, người ta nghe thấy tiếng một thanh niên hét lên: “Ức chế quá đi!”

Ân và Thiện đã chính thức yêu nhau được một thời gian và cả hai đang cùng nhau ôn thi học kỳ.

Ban đầu địa điểm ôn của hai người là thư viện nhưng sau đó bất đắc dĩ phải chuyển về cô nhi viện. Nguyên nhân là vì Thiện có mặt ở đâu thì thu hút con gái ở đó, thư viện trường vì sự xuất hiện của cậu mà chẳng còn yên tĩnh như cái thương hiệu của nó.

Hôm nay cả hai ôn những môn tự nhiên.

Sau khi lẩm nhẩm học bài như đọc thần chú một hồi lâu, cả hai đi vào giai đoạn khảo bài. Người này hỏi người kia trả lời và ngược lại, ai trả lời sai sẽ bị đối phương dùng sách đập vào đầu.

Thiện hôm nay vô cùng xuất sắc. Trả lời không sai một câu nào, đến Ân còn phải ngạc nhiên vì sự thông minh đột xuất này.

Đến khi Thiện hỏi Ân, cô đọc vanh vách nhưng rồi khựng lại khi phát hiện ra mình vừa đọc sai một số liệu. Nhìn sang Thiện thì cậu đã cầm sẵn quyển sách trong tay, nét mặt vô cùng gian tà.

Dám chơi dám chịu, Ân đưa đầu ra chịu trận. Thiện chỉ chờ có vậy giơ cao quyển sách lên. Nhưng khi quyển sách còn chưa kịp đập vào đầu Ân thì bên ngoài đã có tiếng quát vọng đến.

“Anh kia!”

Tay Thiện đông cứng, quay ra cửa nhìn thì thấy tám đứa trẻ đang đứng chống nạnh ngoài cửa.

“Ai cho anh bắt nạt mẹ Thiên Ân?” – Con bé Nấm chỉ thẳng Thiện mà quát.

Cậu ú ớ giải thích nhưng chẳng biết phải nói sao cho bọn trẻ hiểu. Đến khi nghĩ ra ý định đánh trống lảng bằng cách đề nghị mua cho bọn trẻ một món đồ chơi thì Thiện đã thấy cả đám tám đứa đứng quanh mình, nét mặt đằng đằng sát khí.

Kết quả là ngày hôm đó Thiện chưa kịp đánh Ân cái nào đã bị tám đứa trẻ hội đồng cho te tua.

Nhưng bao nhiêu đó chưa uất bằng khi đang ăn đòn. Thiện mệt nghỉ nhìn qua thì thấy mặt Ân rất chi là hài lòng.

Một buổi chiều đầu hè, người ta nghe thấy tiếng một thanh niên hét lên: “Ức chế quá đi!”

Hết

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k