LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Đi tìm hương xưa cũ - Chương 1: Lần đầu gặp gỡ- em chọc giận tôi

99 lượt xem

Mùa hoa sữa năm nay đến muộn, tôi đứng một mình trên lan can bệnh viện nhìn qua đường, nơi ấy có hai cây hoa sữa đã đứng với nhau được 10 năm, mọi năm vào thời điểm này chúng đã trắng xóa những bông hoa thơm nưng nức, năm nay lại mới chỉ lác đác vài chùm, lơ thơ theo chiều gió khiến tôi không khỏi có chút chạnh lòng, có chút buồn và trống hoác trong tâm hồn.

- Ô, lại đứng ngóng nữ sinh nữa sao? Năm nay bao nhiêu tuổi rồi có biết không?

- Ha ha đừng nói là vẫn muốn gặm cỏ non đấy...

- ...

Suốt 10 năm qua tôi đã quá quen với những tiếng cười như thế, họ cười tôi vì cho rằng tôi có sở thích lạ, thích đứng ở lan can vào những giờ cao điểm ngắm những cô nàng mặc áo dài trắng lướt xe đạp ngang qua đến mức 'quên' cả lấy vợ. Chỉ có tôi biết rõ nhất, dù có thêm bao năm tháng đi qua, tôi có lẽ vẫn đứng ở góc hành lang này để có thể thấy thật rõ bóng dáng em hòa lẫn trong những bông hoa trắng tinh khôi ấy.

Tôi nhớ em.

***

Tôi của năm ấy đã gần 30 tuổi, đã đi qua vài mối tình, tự nhận mình có chút từng trải nhưng vẫn còn chút trẻ con nên không muốn bị buộc chân. Là bác sĩ trong bệnh viện ở cái thị trấn nhỏ này, công việc không rảnh, cũng không bận. Như lúc này, có thể rảnh rỗi ngồi dưới hai cây hoa sữa mới lớn, bên ly cà phê lành lạnh đá mà nói chuyện thế giới với mấy cạ quen.

- Bác Liễu ơi, bánh kem của cháu xong chưa ạ.

Tiếng của em cứ như thế lọt vào tai tôi lảnh lót như tiếng chuông ngân vang lên trong cái nắng cuối hè. Và em xuất hiện với hai cái bím tóc dài bên chiếc xe đạp mini màu nho sẫm. Nhìn hai bím tóc lúc lắc ngó nghiêng, tôi đoán chắc em là nữ sinh, em lại phối quần bò đơn giản với cái áo phông không thể đơn giản hơn thế thì chắc chắn là dạng đơn thuần, da mặt chắc mỏng lắm. Tôi không nhịn được nghiêm túc lên tiếng:

- Cô bé à, cô Liễu mới ra ngoài, có phải em đến lấy bánh sinh nhật không? Cô gửi ở chỗ anh đấy, dặn anh ai đến lấy thì đưa.

Sự thật là bé con ấy rất dễ bị lừa, tròn mắt nhìn sang tôi, hoang mang hỏi:

- Gửi ở chỗ anh thật ạ? Vậy anh để đâu rồi ạ ? Vừa nói vừa nhìn lên cái bàn chất đầy ly cà phê và gạc tàn thuốc lá vẻ tìm kiếm.

- Anh để ở nơi bí mật rồi, theo anh đi rồi anh sẽ đưa cho.

Tôi đưa tay ra như mời gọi, còn phụ họa thêm mấy cái nháy mắt khiến cả bàn cười ồ lên. Phải công nhận là việc trêu ghẹo phụ nữ nhất là con gái luôn khiến lũ đàn ông chúng tôi cảm thấy rất vui sướng. Đặc biệt là bé ngoan, một tiếng ạ, hai tiếng ạ... thật ngọt chết đi được. Tôi tràn đầy hả hê nhìn em nhận ra mình bị trêu nên phải quay mặt đi. Tôi còn mong chờ em đỏ mặt, tay chân luống cuống nhưng cuối cùng tiếng cười của chúng tôi cũng tắt đi khi em chỉ mím môi nhìn vào quán, coi chúng tôi như chưa tồn tại. Lúc ấy, có cô bé trong quán đi ra nói em đợi khoảng 15 phút gì đó mới có bánh. Em gật đầu, quay xe đạp, ngồi lên xe, đặt chân lên pê-đan, quay lại liếc ánh mắt về đúng mặt tôi, cười thật tươi khiến cả lũ chúng tôi sững sờ há hốc miệng, trước khi quay đầu, lăn bánh xe đi mất chỉ để lại 1 câu:

- Cháu nói này chú! Chú có tuổi rồi nên giữ miệng 1 chút, trêu chọc con nít là không đứng đắn đâu.

Ha ha ha... Cả bàn cà phê sau vài giây im ắng bỗng cười đến mức muốn bay cả mái nhà, mấy người bạn còn không ngừng gọi tôi: chú à! Chú gì ơi! Chú gì ời! ... làm tôi đen mặt gặm nhấm nỗi đau bị 'con nít' động chạm tuổi tác. Tôi nuốt hận, ngồi im nghĩ ngợi là khi cô bé ấy quay lại đây tôi nên xử lý thế nào?

Nhưng trước khi cô bé ấy quay lại, tôi đã phải quay lại bệnh viện tiếp tục ca trực của mình, về sau này tôi cũng không nhớ đến việc xử lý ấy nữa...vì từ lần thứ hai gặp lại tôi còn mải để dành tâm trí...làm cái đuôi của em.

***

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư