Quên đi - Chương 2: Chia tay

90 lượt xem

Tình trạng tồi tệ đó vẫn tiếp diễn đến hai tháng sau, cô và anh không gặp nhau một lần nào.

Linh cảm thấy mình như một con ngốc, cái gì mà công việc chứ ? Phải rồi ngày trước dù rất bận anh vẫn còn thời gian quan tâm đến cô cơ mà.

Nói trắng ra hay là anh đã chán cô, thứ tình cảm thoáng qua của anh đã kết thúc.

Anh bỗng nhiên gọi cho cô sau nhiều tháng không gặp và nói chia tay.

Tốt lắm, cô bắt đầu và anh kết thúc.

Lần đầu tiên cô uống rượu nhiều như vậy, cô về căn nhà cũ dùng cuốc, xẻng nhổ hết tất cả những khóm hồng nhung lên. Cô gọi điện bảo anh đến nói chuyện. Anh tỏ ý không muốn nhưng vì thấy cô say nên chấp nhận để không xảy ra chuyện gì nghiêm trọng.

Mới hôm qua cô thấy anh nắm tay một người phụ nữ xinh đẹp đi vào nhà hàng gần công ty, đúng như cái cách con dâu mà cha anh chọn. Hai người rất thân mật, rất tình cảm.

Cô cúi đầu quay đi. Ừ, thôi thì cho qua.

Hôm sau anh gọi điện nói chia tay, cô hỏi lí do anh không trả lời.

Linh đã mắng chửi anh rất thậm tệ vào đêm hôm đó. Cô xé những bức tranh vẽ của mình và những cuốn sách anh thích đọc. Cô đã gào lên rất nhiều lần, đã hỏi anh rất nhiều :

" Tại sao không nói anh đang quen người khác ? Anh không dám nhận sao ?"

Anh nhìn cô tóc tai bù xù, nước mắt và phẫn nộ đứng trước mặt.Lạnh nhạt buông một câu :

" Tôi thấy không cần thiết phải nói."

Cô gạt nước mắt trên má. Anh coi cô là thứ gì chứ, chẳng phải hai người từng hẹn hò sao ?

Anh tiếp tục kết thúc mọi chuyện :

" Tôi biết trong việc này em là người chịu thiệt, nếu sau này em cần giúp đỡ về công việc hay tiền bạc, gọi cho tôi, tôi sẽ giúp."

Anh lấy những bức ảnh hai người chụp chung, dọn những cuốn sách và tranh cô đã xé mang ra ngoài, đặt vào đám cây hồng nhung bị nhổ và châm lửa. Anh đã đốt hết tất cả mọi thứ liên quan đến hai người.

Như anh chưa từng yêu cô, như cô chưa từng trả anh cuốn sổ nhỏ vào buổi chiều mưa.

Anh ra khỏi nhà và gọi điện cho người bạn thân của cô đến.

Linh thẫn thờ một lúc, cô nhìn lên những bức ảnh còn sót lại, chỉ còn một hai tấm cô chụp một mình. Linh tức giận vứt chúng xuống đất,cảm thấy quá khứ như đang cười nhạo mình, cô không còn làm chủ được bản thân nữa. Đau đớn, tức giận và nuối tiếc.

Cô gạt đổ chai rượu, tiếp tục đập phá giá vẽ, hất đổ những lọ màu. Hai người bạn của cô đến cố gắng kéo cô ra khỏi đống hỗn độn đó.

Linh cầm những mảnh thủy tinh vương vãi dưới đất ném vào người hai đứa bạn và mắng chúng nó. Mặc kệ thủy tinh đâm vào tay, mặc kệ hai đứa nó có bị thương hay không. Cô không còn biết xung quanh có những ai nữa.

Con bạn thân tiến đến tát vào mặt cô một cái.

Linh dừng lại và im lặng, ngồi xuống tấm thảm trắng giữa những khung ảnh và mảnh thủy tinh vỡ, máu từ lòng bàn tay chảy xuống thấm vào màu trắng dưới nền nhà.

Sau đó cô được đưa về nhà trọ thế nào cũng không biết.

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k