LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Cùng nhau – Anh và em trải qua thanh xuân tuyệt vời - Chương 3: Hoạt động ngoại khóa của tân sinh viên.

55 lượt xem
Nội dung chương 3: Hoạt động ngoại khóa của tân sinh viên.
Vì là những sinh viên năm nhất nên được ưu ái hơn về thời gian học, học viện muốn các sinh viên của mình được thoải mái nên thường tổ chức các cuộc thi để nâng cao tinh thần và sĩ khí cho các tân sinh viên. Lớp QLA vốn dĩ đông nam sinh nên thầy chủ nhiệm Hàn và cô phó chủ nhiệm Chu rất hy vọng có thể giành được giải nhất trong cuộc thi thể thao năm nay. Sau khi tìm hiểu kĩ đội hình của lớp, chủ nhiệm Hàn biết Phong Lâm Lâm từng tham gia thi thể thao khi học ở bên Pháp, cậu từng là Á quân giải chạy từ thiện của trường, từng tham gia thi bơi lội, cầu lông, bóng rổ… cùng điểm học phần thể dục khá cao; còn hiện tại cậu là lớp trưởng nên xứng đáng chỉ huy một đội tham gia thi đấu.
“Trò Lâm Lâm, thầy muốn em đứng ra làm chỉ huy một đội chạy tiếp sức để tham gia thi đấu cho nhà trường, ai muốn vào đội để nghị giơ tay”.
Một vài nam sinh sau khi suy nghĩ đã giơ tay tình nguyện, còn đối với Lâm Lâm, cậu tuy lạnh lùng bề ngoài nhưng thực ra trong lòng lại muốn thi đấu, cậu khá hứng thú với thể thao nên không từ chối. Ngoài Lâm Lâm là đội trưởng, đội thi chạy tiếp sức còn có bốn thành viên khác là Hà Đại Chí, Tiêu Viễn, Hải Phong và Lâm Tiểu Vũ, tất cả đều là những nam sinh ưu tú và thành tích tốt về thể thao nên chủ nhiệm Hàn khá yên tâm.
Các chàng trai đều rất hứng thú với cuộc thi này, họ cùng nhau lên lịch luyện tập, chạy bộ, lên chế độ dinh dưỡng trước cuộc thi, còn các bạn nữ sinh thì lo về phần ủng hộ đội nhà. Lớp QLA khá ít nữ sinh nên Phương Viên và Hạ Nhiên đều phải tham gia. Trong lòng Hạ Nhiên dù không muốn nhưng vì đây là hoạt động tập thể nên cô đồng ý đi cổ vũ. Hơn nữa Lý Thừa Minh cũng sẽ cùng lớp mình tham gia thi chạy tiếp sức nên cô muốn tới để xem cậu thể hiện.
Một ngày vẫn như mọi ngày, Hạ Nhiên cố tình dậy sớm để đi xem Thừa Minh luyện tập nhưng hôm nay cậu lại không xuất hiện, Hạ Nhiên chờ rất lâu mà không thấy cậu tới nên đã bỏ về. Khi vừa quay lưng đi thì cô giật mình vì phía sau có người đang đứng nhìn cô
“Ôi trời ơi, cậu làm tớ giật mình đấy, sao cậu lại đứng sau tớ thế lớp trưởng?” Hạ Nhiên hốt hoảng kêu lên.
“Bạn học này, có nhìn trộm cũng đứng chỗ nào xa ra, cậu đứng vậy ai cũng biết. Hơn nữa nếu muốn có thể ra chạy, sân to thế kia cơ mà”
“Nhìn trộm ai chứ? Không liên quan tới cậu” Hạ Nhiên nói rồi xấu hổ chạy mất.
Lâm Lâm cũng không quan tâm tới cô nhiều nhưng khi cậu vừa bước đi thì vô tình nhặt được một cuốn sách, trên đó có ghi tên Hạ Nhiên. Cậu nghĩ chắc do cô làm rơi nên đã bỏ vào túi tiện tay mang về, có dịp sẽ trả cho cô vì dù sao hai người cũng là bạn cùng lớp.
Cuộc thi của các lớp tân sinh viên ngày càng tới gần, ai nấy đều hết sức hào hứng và nhiệt huyết, chủ nhiệm Hàn cũng rất tin vào đội hình hiện tại còn phó chủ nhiệm Chu thì phụ trách huấn luyện cổ vũ cho đội nữ sinh trong lớp, các cô gái cũng hết sức nhiệt tình vì muốn tinh thần mang vinh quang về cho lớp dù thắng hay thua.
Cuối cùng thì ngày thi cũng tới, các sinh viên tới tham dự và cổ vũ khá sôi nổi nhất là các sinh viên năm nhất. Họ thực sự kì vọng vào chiến thắng của đội mình. Sau các môn thi bóng rổ, cầu lông thì cũng tới môn chạy tiếp sức, vì là thi cuối cùng nên ai cũng hồi hộp. Cuộc thi chạy có ba lớp tham gia là lớp QLA của Phong Lâm Lâm là đội một, lớp quản trị kinh doanh của Lý Thừa Minh là đội hai và lớp kinh tế quốc tế của cô bạn Tô Hằng là đội ba tham dự.
“Xem ra thực lực của hai đội bạn cũng không kém đâu chúng ta đâu Hạ Nhiên à, cậu nói xem chúng ta liệu có thắng không?” Phương Viên ỉu xìu nói.
“Yên tâm đi, không nhất thì nhì, ba, kiểu gì cũng có giải thưởng, cậu lo gì chứ?” Tô Hằng hồn nhiên đáp lại
Hạ Nhiên đứng giữa một bên là bạn bè, một bên là người trong mộng nói: “Mình thì nghĩ mọi người tham gia nhiệt tình và cố hết mình là được rồi, thắng thua không quan trọng”.
“Không được, mọi người đâu, cổ vũ nhiệt tình lên nào” Phương Viên nhìn đội cổ vũ r nói to khiến ai nấy đều hùa theo ủng hộ.
Không khí trên sân ngày càng nóng thì chủ nhiệm Hàn càng lo lắng vì một thành viên trong đội đã không xuất hiện, đó là cậu bạn Hải Phong. Không ai biết lý do vì sao cậu không tới, liên lạc cũng không nghe, mọi người đều lo lắng cho cậu ta nhưng vì sắp tới giờ thi đấu mà không ai làm dự bị nên đội hình bốn người quyết định ra sân.
Vòng chạy tiếp sức diễn ra trên sân bóng của trường, chia làm năm lượt, mỗi lượt ba trăm mét trong đó có thử thách như chạy qua hàng rào thấp, chạy vượt tường, chạy qua lưới, chạy qua chướng ngại vật và người cuối cùng không có trở ngại gì nhưng phải chạy nhanh nhất rung chuông là thì mới thắng. Trong khi các đội đã phân chia vị trí xong thì đội cũng Lâm Lâm không biết nên chia thế nào nên cậu với tư cách đội trưởng đã nhận phần chạy thứ tư và thứ năm. Không có cách nào khác, mọi người cùng giơ tay đồng lòng còn trong lòng Lâm Lâm luôn tự hỏi Hải Phong vốn dĩ rất có trách nhiệm và ý thức luyện tập sao có thể không tới.
Khi tiếng còi khai cuộc vang lên, ba thành viên đầu tiên của ba đội cầm gậy lao nhanh về phía trước.
“Chào mừng các bạn đến với cuộc thi chạy tiếp sức với bình luận trực tiếp từ loa phát thanh học viện. Đang dẫn đầu là đội hai, tiếp theo là đội một và sau cùng là đội ba. Cả ba thành viên đang lao nhanh về phía trước” Bình luận viên nói
“Gậy đã được trao cho thành viên tiếp theo…” Một bình luận viên khác tiếp tục.
Cuộc đua cứ thế tới hồi gay cấn khi gậy từ tay Hà Đại Chí đưa qua cho Tiêu Viễn và Lâm Tiểu Vũ và sau cùng cũng tới nay Phong Lâm Lâm. Còn đội bên Lý Thừa Minh và Tô Hằng thì thành viên số bốn bên đó cũng đã nhận được gậy đồng thời; cả ba người lao nhanh như tên bắn về phía trước, trong khi thành viên số bốn đưa gậy cho người tiếp theo thì Phong Lâm Lâm lại tiếp tục chặng đua của mình. Mọi người trên sân chưa hiểu việc gì xảy ra nhưng họ nhận ra có sự thiếu người trong đội hình và người đeo băng đội trưởng đang chạy tiếp chặng đường còn lại. Tất thảy các sinh viên đứng lên cổ vũ, Hạ Nhiên cùng hai cô bạn cũng dõi theo Lâm Lâm trên sân rồi hồi hộp nắm tay nhau chứng kiến lớp trưởng đang dốc sức cho chặng đua cuối cùng nhưng dường như Lâm Lâm đang kiệt sức, cậu không thể chạy gấp đôi sức so với hai người còn lại và tiếng chuông bất ngờ vang lên, Lý Thừa Minh đã về tới đích. Thành viên đội thứ ba chỉ chậm hơn vài giây trong tức giận sau khi gõ chuông đã ném gậy chạy đi thì Lâm Lâm vẫn đang cầm gậy chạy từng bước mệt mỏi về đích. Cậu biết đội mình đã thua, nhưng thua không có nghĩa là bỏ cuộc, cậu không cho phép bản thân được từ bỏ, cậu không thể chạy nhưng cậu đang bước đi rất nhanh trong tiếng reo hò cổ vũ của tất cả mọi người có mặt trên sân. Khi tiếng chuông do Lâm Lâm đánh vang lên, mọi người đều reo hò sung sướng, các sinh viên lớp QLA vui mừng chạy về phía Lâm Lâm Lâm tung hô cậu dù họ không chiến thắng. Họ ủng hộ cho tinh thần thể thao nhiệt huyết, sự kiên trì của Lâm Lâm, mọi người hết sức tự hào. Phó chủ nhiệm Chu nhìn thấy không khỏi rơi nước mắt còn chủ nhiệm Hàn lại rất mừng về tinh thần của các học trò.
Lễ trao giải diễn ra khá long trọng, giải nhất tất nhiên là cả đội của Lý Thừa Minh đứng lên bục, sau đó là giải nhì của lớp Tô Hằng, tiếp đến là giải ba của Phong Lâm Lâm. Sau khi trao giải, thầy hiệu trưởng bất ngờ lên bục tuyên bố:
“Chào các tân sinh viên, năm nay trong giải đấu đã có rất nhiều bất ngờ và điều tôi không ngờ đó là tinh thần đoàn kết, nhiệt huyết của các em. Tôi càng ngưỡng mộ hơn đó là sự cố gắng không bỏ cuộc của lớp QLA thế nên hội đồng quyết định trao thêm một giải thưởng đó là giải vinh danh đội nỗ lực nhất dành cho các em”
Sau lời tuyên bố, sinh viên lớp QLA hò vang sau đó toàn thể mọi người đều vỗ tay ủng hộ. Họ rất ngưỡng mộ tinh thần thể thao của Phong Lâm Lâm cùng cả đội, thắng hay thua không quan trọng, quan trọng là họ đã nỗ lực hết mình cho giải đấu đầu tiên trong cuộc đời sinh viên của mình. Hạ Nhiên cũng cảm thấy tự hào vì giải thưởng này, cô hòa vào không khí của lớp, chạy ào ra sân cùng các bạn đón nhận phần thưởng, cô đã quên mất mục đích lúc đầu là ủng hộ Lý Thừa Minh vì chứng kiến cảnh tượng này, cô lại xúc động vô cùng còn đối với Phong Lâm Lâm, cậu thực sự không còn đứng vững nhưng cậu biết mình đã cố hết sức, cậu tự hào về điều đó.
“Lần này coi như hòa, lần sau chúng ta sẽ thi đấu công bằng nhé Lâm Lâm” Lý Thừa Minh chạy lại gần giơ tay lên bắt tay Lâm Lâm.
Lâm Lâm cũng đưa tay ra đồng ý: “được, sẵn lòng tiếp chiêu”
Hai chàng trai khoác vai nhau giơ lá cờ chiến thắng trong sự hò reo của tất cả mọi người.
Thời sinh viên, ân hận nhất chính là không tham gia vào hoạt động ngoại khóa của trường, đôi khi mỗi người chúng ta lấy lý do từ chối nhưng đâu ai biết được rằng đó là một phần của thanh xuân, một phần cho ta nếm trải hương vị của việc cạnh tranh công bằng, hương vị của việc đoàn kết, nỗ lực phần đấu, hương vị của sự chiến thắng… Tất cả tạo nên một phần của tuổi trẻ, của ý chí và của thanh xuân tuyệt vời.
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư