Bắt đầu...kết thúc một tình yêu - Chương 2: Oanh – "Đau"

66 lượt xem

Sài Gòn những ngày cuối năm, trời se sắt lạnh.

Em kì cọ bản thân cho thật sạch, em ngắm mình trong gương, mân mê những vết bầm tím mà anh để lại. Anh đã đi hai ngày, em vẫn đợi. Anh đã đi hai ngày, em vẫn ủ ê trong vết thương sưng mủ. Anh đã đi hai ngày, và ngày đầu tiên đó, em bắt gặp bàn tay anh siết lấy ai đó thật chặt, em bắt gặp ánh mắt anh đam mê nhìn cô ấy. Em đã chạy thật nhanh về nhà, dùng phấn may viết thật to lên tường: "Đau".

Ừ thì em đau, nhưng nỗi đau không giống phấn may, cứ viết ra là xóa được. Ừ thì em nhớ, mà nỗi thớ nó giống phấn may đó anh à, xóa đi rồi, nó lan ra, từng vết nhòe nhòe trên tường trắng.

Em đứng chờ anh trước cây bằng lăng mà chúng mình gặp nhau đó, em đổ gục xuống sàn, ngồi bó gối rồi khóc nức nở, em mơ màng thấy anh, thấy cái bóng lạnh lẽo cô tịch của anh trùm lấy thân thể em, vỗ lưng em thật nhẹ. Em mở mắt ra, mọi thứ dường như mơ hồ sau màn nước, nhưng em biết chắc một điều, anh đã không đến. Em ỉ ê tiếc cho mình, tiếc cho mối tình vốn đã kết thúc khi anh hết thú vị. Em ngã sóng soài giữa dòng người, tách ra khỏi mớ hỗn độn của kí ức, tách ra khỏi mái nhà của chúng ta, ra khỏi chiếc bàn may và cây bằng lăng cũ...Em đau một nỗi đau không tên gọi.

Cơ mà Phong à, người ta nói, nỗi đau không tên chính là nỗi đau in sâu và dày vò ta mãi.

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k