Tìm em giữa lòng Hà Nội - Chương 4: Những ngày trời trở gió

62 lượt xem

Một ngày trời Hà Nội mướt xanh, anh hẹn em ra Diễm Xưa, giao em chìa khóa nhà của anh.

- Gì đây anh?

- Khóa nhà của anh! - Anh cười tươi, như nắng Hà Nội đang tràn vào từ khung cửa

- Đưa cho em?? Làm gì vậy?

- Giữ hộ anh! Anh sắp đi!

Anh thôi vẻ đùa cợt. Em cũng thôi ngỡ ngàng. Vậy là ngày đó sắp đến! Anh muốn đi! Em vốn cứ nghĩ em là bến cảng đang chờ một con thuyền - là anh - cập cảng, nhưng đến hôm nay, em mới biết hóa ra anh vốn là một cơn gió đang muốn bay, bay rất xa. Và vì anh là gió, nên chẳng có gì níu giữ được anh ở nơi này.

Kết thúc buổi hẹn, anh tặng em một cuốn sách. Lần này vẫn là Balzac, nhưng em không muốn đọc, cũng chẳng ham hố nữa. Anh đi rồi, những thứ ấy liệu còn ý nghĩa gì?

***

Anh đi, trời Hà Nội không còn trong xanh mà bắt đầu trở gió.

Anh đi, đôi lúc em giật mình giữa đêm khuya, tính gọi cho anh, nhưng chợt nghĩ, anh đâu còn ở nơi này?

Đôi lúc, em chợt thẫn thờ nghĩ đến những ngày đã qua. Còn đâu đôi mắt xanh nhìn em đăm đắm. Còn đâu những ngày ngồi Diễm Xưa nghe Trịnh Công Sơn và đọc Balzac, những ngày gió hanh hao ngồi cafe Táo Đỏ nghe anh kể chuyện về những vùng đất đã qua.

Những ngày anh đi, thực chất, trong em là trống rỗng và hoang hoải đến lạ.

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo