CỰC VÕ - Quyển 5 - Chương 25
Đỗ Phương Lam | Chat Online | |
03/07/2019 09:01:47 | |
Truyện kiếm hiệp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
71 lượt xem
- * CỰC VÕ - Quyển 5 - Chương 26: Hoạt tử nhân mộ (Truyện kiếm hiệp)
- * CỰC VÕ - Quyển 5 - Chương 27: Tiểu Long Nữ (Truyện kiếm hiệp)
- * CỰC VÕ - Quyển 5 - Chương 24: Tiên âm động – nguyệt chủ (Truyện kiếm hiệp)
- * CỰC VÕ - Quyển 5 - Chương 23: Biệt ly (2) (Truyện kiếm hiệp)
Đêm về khuya, tiệc cũng đã tàn.
Đêm về khuya, những cơn gió từ biển cả đen ngòm kia thổi đến mang theo cái cảm giác lành lạnh, mang theo sự sợ hãi của con người với biển cả vô tận.
Đêm về khuya, đêm nay có những người không ngủ được.
Đêm nay, Dương Quá không có cách nào chợp mắt, Dương Quá rốt cuộc vẫn không ngủ được mà rời khỏi giường.
Đối với một đứa trẻ như Dương Quá khi đối mặt với một nơi chưa hề nghe tới chút gì, khi phải đến một nơi hoàn toàn mới quả thật cảm thấy trong lòng không yên ổn.
Năm xưa, khi lần đầu tới Quách phủ thú thật Dương Quá không quen nhưng vẫn luôn có mong đợi, ai chẳng muốn có cuộc sống tốt hơn?, rốt cuộc thì sao?.
Khi lần đầu tiên tới Đào Hoa Đảo, Dương Quá cũng không quen nhưng vẫn luôn có mong đợi, một đứa trẻ tại thời đại này ai chẳng muốn học võ công, trở thành cao thủ tuyệt đỉnh?, rốt cuộc thì sao?.
Sáng mai, Dương Quá sẽ rời khỏi Đào Hoa Đảo mà tới Toàn Chân Giáo, tới một nơi hoàn toàn mới, thú thật Dương Quá rốt cuộc đã không có mong đợi, đối với Toàn Chân Giáo chỉ có sự mờ mịt thậm chí là kháng cự.
Hành lang vắng tanh không có bóng người, Dương Quá dừng lại ở một góc nơi cuối hành lang, ngồi trên thành gỗ, tựa lưng vào cọc gỗ phía sau mà nhìn về phía bầu trời đêm, so với những đứa trẻ khác thì Dương Quá trưởng thành hơn nhiều, Dương Quá là một đứa trẻ có cố sự, có tâm sự.
Dương Quá không ngủ được, Dương Quá đi ra ngoài hành lang có điều không phải không ai biết, ít nhất Quách Tĩnh biết, Vô Song biết.
Với thực lực của bọn họ việc phát hiện ra ngoài hành lang có người đi lại cũng không khó dù sao từ phòng ngủ tới khu vực hành lang chung cũng chẳng xa xôi gì, bất ngờ duy nhất là khi cả hai người đồng thời ra ngoài thì lại thấy lẫn nhau.
Quách Tĩnh thấy Vô Song mà Vô Song cũng thấy Quách Tĩnh, hai người nhìn lẫn nhau sau đó ánh mắt đều nhìn về phía Dương Quá.
"Quách Tĩnh đại ca, việc này nhường tiểu đệ đi thôi ".
Đối mặt với Quách Tĩnh, Vô Song nói ra câu này sau đó khẽ bước về phía Dương Quá để lại Quách Tĩnh mang theo vẻ mặt đăm chiêu.
Quách Tĩnh cảm thấy rất mất mát, Quách Tĩnh muốn trở thành phụ thân của Dương Quá, muốn thay Dương Khang cùng Mục Niệm Từ đến chiếu cố Dương Quá, bản thân Quách Tĩnh cũng thực sự coi Quách Tĩnh như con nhưng vì cái gì Quách Tĩnh vẫn không thể bước vào trái tim Dương Quá?, không thể được Dương Quá chấp nhận?, mỗi lần gặp Dương Quá bản thân Quách Tĩnh đều nhận ra giữa mình và Dương Quá có một tầng ngăn cách vô hình.
Vô Song rõ ràng mới gặp Dương Quá, hai người biết nhau chưa tới 3 ngày nhưng tại sao lại thân thiết với Dương Quá như vậy?.
Quách Tĩnh là hình tượng của một người cha nhưng không phải là một người cha hiền tử, Quách Tĩnh là một người cha cẩn trọng mà nghiêm khắc, một người cha khiến con cái cảm thấy hoàn toàn tin tưởng, cảm thấy an toàn, là cột trụ gia đình... nhưng không phải là bạn bè của con cái.
Quách Tĩnh coi Dương Quá như con nhưng Dương Quá lại không thể coi Quách Tĩnh như cha bởi Quách Tĩnh là người đến sau, trong lòng Dương Quá nếu nói về cha cũng chỉ có Tây Độc – Âu Dương Phong.
Dương Quá cũng không cần thêm một người cha còn Vô Song đương nhiên không giống cha của Dương Quá, Vô Song giống với một vị đại ca, một người chỉ lớn hơn Dương Quá vài tuổi, một người cùng thế hệ với Dương Quá, hai người đương nhiên dễ thân cận hơn nhiều.
Dương Quá cũng không biết đại ca cùng bá phụ tới, mãi đến khi Vô Song cũng đặt thân lên thành gỗ thì Dương Quá mới phát hiện ra, ánh mắt nhìn Vô Song sau đó lộ ra vẻ ngạc nhiên xen lẫn mừng rỡ.
"Vô Song ca ca ".
Vô Song cười cười, thân mật mà hỏi.
"Ngày mai đi xa, là không ngủ được sao? ".
Thấy Vô Song quan tâm đến mình, Dương Quá lại cúi đầu xuống.
Trong lòng Dương Quá có một việc rất muốn hỏi Vô Song nhưng thủy chung không dám hỏi, nay lúc đêm tối thấy Vô Song lại thêm việc ngày mai phải rời khỏi Đào Hoa Đảo, rốt cuộc Dương Quá lấy hết dũng khí, hướng về phía Vô Song mà hỏi.
"Vô Song ca ca, đệ không muốn tới Toàn Chân Giáo, đệ có thể đi theo huynh được không? ".
Vô Song nghe Dương Quá nói vậy thì chỉ có thể thở dài, Vô Song tiếp theo phải tới Phù Tang lấy Thiên Vương Bảo Khố, đương nhiên chuyến đi này Vô Song cũng có thể tương đối nắm chắc nhưng sau đó thì sao?, sau đó chính là Tây Vực.
Tây Vực bách quốc đâu phải là nơi dễ chịu gì?, sau này Vô Song tới Tây Vực chỉ sợ còn bận hơn cả Quách Tĩnh nhiều lắm, dù sao Quách Tĩnh chỉ thủ một thành còn Vô Song có lẽ phải thủ một cái quốc gia, Vô Song cũng không nghĩ mình có thời gian chăm sóc Dương Quá, dạy dỗ Dương Quá.
Đương nhiên với việc tự thân dạy dỗ Dương Quá thì Vô Song nhất định phải làm còn phải làm đến mức triệt để.
"Dương Quá, đại ca không phải không muốn mang đệ theo nhưng mà chặng đường tiếp theo của đại ca sẽ rất dài rất dài, đến cả an nguy của đại ca còn không bảo đảm được thì sao đại ca có thể bảo đảm được cho đệ đây? ".
"Đại ca đến cả Dung nhi tỷ tỷ của đệ còn không thể mang theo, phải để nàng ở lại trên Đào Hoa Đảo, chặng đường tiếp theo của đại ca mang theo vô vàn sóng gió, đại ca đúng là không thể mang theo đệ ".
Dương Quá nghe vậy lại cúi đầu xuống, Dương Quá biết lời Vô Song đại ca nói rất đúng nhưng trong lòng thủy chung cảm thấy mất mát, thủy chung vẫn cứ ủ rũ không thôi.
Vô Song thấy biểu hiện của Dương Quá liền khẽ cười, ánh mắt như có như không đảo xung quanh, cũng không phát hiện ra Quách Tĩnh ở gần đây, cũng chẳng biết vị Quách đại hiệp đã đi đâu, thế là Vô Song một tay đưa ra đấm nhẹ vào ngực Dương Quá.
Một động tác này là Dương Quá mờ mịt ngửa đầu lên nhìn Vô Song, chỉ thấy Vô Song hướng về Dương Quá mà cười.
"Nam nhi ủ rũ như vậy thì còn ra thể thống gì?, bất quá nếu ta là đệ đại khái ta cũng sẽ ủ rũ, dù sao Toàn Chân Giáo không được, đi theo đại ca học nghệ tất nhiên vượt xa cái đám mũi trâu đó".
Dương Quá nghe vậy bỗng thấy tò mò, dù sao Dương Quá đối với Toàn Chân Giáo không hiểu gì cả, đối với nơi mình sắp tới sinh sống hoàn toàn mù mịt.
"Vô Song đại ca, Toàn Chân Giáo thực sự không được sao? ".
Vô Song đương nhiên gật đầu.
"Toàn Chân Giáo nhiều năm trước thì đại ca không dám nói bởi nơi này do một nhân vật cực kỳ đáng sợ sáng tạo ra, Trùng Dương Chân Nhân không phải hư danh tuy nhiên Toàn Chân Giáo hiện tại đã vào tuổi xế chiều, nếu không có gì đặc biệt xảy ra một mình đại ca cũng có thể diệt Toàn Chân Giáo ".
Dương Quá nghe vậy ánh mắt càng mở to nhìn Vô Song, hơn nữa trên mặt nhỏ còn hiện ra vẻ chán ghét, nếu Toàn Chân Giáo yếu như vậy thì đi theo làm gì?, ít nhất trong nội tâm của Dương Quá bắt đầu có sự kháng cự rất mãnh liệt với Toàn Chân Giáo.
Vô Song thấy vẻ mặt của Dương Quá nội tâm liền hài lòng, Toàn Chân Giáo đúng là không có điểm gì đáng cho Dương Quá phải yêu thích cả.
"Cầm ".
Vô Song từ trong ngực lấy ra một cái nhẫn ngọc ném cho Dương Quá, Dương Quá nghe Vô Song nói mờ mịt đưa tay ra, khi thấy cái nhẫn ngọc được đặt lên tay mình thì Dương Quá không hiểu gì cả.
Cái nhẫn ngọc này là sao?, thật ra đây chỉ là trang sức Vô Song vơ bừa trên đường, đến cả việc nó là ngọc giả hay ngọc thật Vô Song cũng lười để ý m không có ý nghĩa đặc biệt gì nhưng trong miệng Vô Song thì thứ này sẽ biến thành tín vật.
"Đây là tín vật của đại ca với một vị bằng hữu, nàng họ Cơ hơn nữa thực lực phi thường mạnh, không phải đại ca nói ngoa nhưng đại ca hiện tại không thắng được nàng, Quách bá bá của đệ cũng không thắng được nàng ".
"Nàng lúc này cũng ở trên Chung Nam Sơn tu luyện, nếu đệ gặp nàng chỉ cần đưa ra vật này nàng nhất định sẽ chiếu cố đệ thậm chí thu đệ làm đệ tử cũng không có vấn đề gì ".
"Đại ca không ủng hộ đệ gia nhập Toàn Chân Giáo bởi đám người này cũng sẽ không dạy được cho đệ cái gì nhưng mà đại ca thủy chung không nói ra, cũng không đi khuyên đại bá của đệ bởi đại ca biết nàng ở Chung Nam Sơn, ý của đại ca chính là để đệ đi theo nàng, là đệ tử của nàng ".
Dương Quá há hốc mồm nhìn Vô Song, bàn tay nhỏ khẽ nắm chiếc nhẫn ngọc lại, ánh mắt chớp chớp.
"Vô Song đại ca, vị tỷ tỷ kia chẳng nhẽ mạnh như vậy, còn mạnh hơn đại ca? ".
Vô Song phì cười, lấy tay gõ vào trán Dương Quá.
"Sau này gọi nàng là sư phụ biết không, về phần mạnh hơn đại ca đương nhiên là đúng, đại ca hiện tại không đánh lại nàng ".
Trước khi gặp Vô Song thì Dương Quá cảm thấy người mạnh nhất thiên hạ chính là Quách bá bá, nay gặp mặt Vô Song thì Dương Quá liền điền Vô Song vào danh sách mạnh nhất thiên hạ giống như Quách Tĩnh, nào ngờ lúc này chính miệng nghe được "sư phụ tương lai" của mình còn mạnh hơn Vô Song ca ca, bản thân Dương Quá lập tức tò mò.
"Vô Song đại ca... đại ca nói sư phụ của đệ... nhưng mà làm sao để đệ nhận ra sư phụ? ".
Vô Song đối với câu hỏi của Dương Quá liền khẽ cười.
"Cái này rất khó nói nhưng mà chỉ cần đệ gặp mặt nàng vậy tất nhận ra nàng, không thể nhầm lẫn nàng với ai được ".
Thời điểm hiện tại Vô Song và Cơ Vô Song đều nhận ra bản thân Cơ Vô Song đột nhiên có được hai loại Tiên Thiên Thiến Phú mới là Thương Thiên Thủ Hộ cùng Ý Loạn Tình Mê.
Khi biết được thông tin này cả hai đều giật mình thậm chí cứ như đang mơ vậy, hai loại thiên phú song song tồn tại là khái niệm gì thì cả hai Vô Song không rõ lắm, nó sẽ mang lại cái gì thì hai người cũng không rõ nhưng mà hai người chỉ rõ một chuyện... chỉ cần là nam nhân nhìn thấy Cơ Vô Song chắc chắn nhận ra, không cách nào nhầm lẫn nàng với bất cứ ai.
Về phần thực lực của Cơ Vô Song?, cũng không phải Vô Song mèo khen mèo dài đuôi nhưng mà nàng hiện tại mạnh vô cùng.
Sau 7 ngày ở lại Dược Vương Cốc, sau 7 ngày tham ngộ con đường của Vũ Sư mà Tử La Lan vì Cơ Vô Song mở ra, nàng rốt cuộc hoàn thành thuế biến, sau khi hoàn thành thuế biến... thực lực của Cơ Vô Song thực sự rất khó mà nói.
Đêm nay, Vô Song rốt cuộc thành công đưa Dương Quá về phòng ngủ, thành công để tiểu Dương Quá đối với vị sư phụ tương lai kia mang theo muôn vạn chờ mong.
Truyện mới nhất:
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!