CỰC VÕ - Quyển 5 - Chương 37: Gõ đầu (2)
Đỗ Phương Lam | Chat Online | |
03/07/2019 09:03:33 | |
Truyện kiếm hiệp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
65 lượt xem
- * CỰC VÕ - Quyển 5 - Chương 38: Ngũ đế trung nguyên? (Truyện kiếm hiệp)
- * CỰC VÕ - Quyển 5 - Chương 39: Trùng kích thị giác (Truyện kiếm hiệp)
- * CỰC VÕ - Quyển 5 - Chương 36: Gõ đầu (1) (Truyện kiếm hiệp)
- * CỰC VÕ - Quyển 5 - Chương 35: Đuổi khách (Truyện kiếm hiệp)
Vô Song xuất hiện thì bất ngờ nhất không phải là Kim Luân Pháp Vương mà là hai người Quách Tĩnh – Khưu Xử Cơ.
Quách Tĩnh cùng Khưu Xử Cơ vừa nhìn thấy Vô Song đi ra đều dùng bốn mắt nhìn nhau, trong ánh mắt đều mang theo vẻ hồ nghi.
Trước khi Vô Song xuất hiện, nàng chính miệng nói Vương Trùng Dương luận bàn thua người mà nhường ra Cổ Mộ.
Theo cách nói văn hóa thì có thể hiểu theo vế trên còn nói cách khác chính là tài không bằng người, bị đối phương đoạt địa bàn.
Quách Tĩnh đương nhiên biết việc năm xưa của Vương Trùng Dương cùng Lâm Triều Anh, thời điểm đó Vương Trùng Dương chưa phải đế vị thì sao có thể khắc được chữ trên đá, rốt cuộc thua dưới tay Lâm Triều Anh, từ đó về sau lập ra môn quy không cho phép đệ tử Toàn Chân Giáo tiến vào trong Cổ Mộ nửa bước, Cổ Mộ cũng trở thành cấm địa Toàn Chân.
Việc năm xưa vốn là như thế nhưng Lâm Triều Anh rõ ràng dùng quái chiêu, nàng dùng thủ đoạn thì mới có thể thành công khắc chữ lên đá, đây rõ ràng là nàng gian lận chứ không phải chân tài thực học của nàng, lần này Vô Song chính miệng nói ra Vương Trùng Dương thua trận thực sự cho Quách Tĩnh rất phản cảm, nếu không phải Vương Trùng Dương cảm thấy nợ Lâm Triều Anh một đời thì sao có thể bằng lòng chấp nhận để lại cho Lâm Triều Anh cả Cổ Mộ?, không nói một lời, cho dù biết việc Lâm Triều Anh làm thì vẫn một mực làm như không thấy?, một mực không tiếp tục nói đến chuyện năm xưa?.
Quách Tĩnh bất mãn với Vô Song nhưng khi Vô Song xuất hiện thì toàn bộ cảm giác bất mãn kia bị thay thế bởi kinh ngạc bởi Quách Tĩnh không nhận ra Vô Song là ai, vì vậy Quách Tĩnh rốt cuộc quay về phía Khưu Xử Cơ mà hỏi.
"Đạo trưởng, người có biết nàng ta là ai không? ".
Thân là hàng xóm của Cổ Mộ Phái, Khưu Xử Cơ hiểu rõ Cổ Mộ hơn Quách Tĩnh nhiều, ít nhất Khưu Xử Cơ từng gặp qua Lâm lam, từng gặp qua Tôn bà bà, đối với dung mạo của Lý Mạc Sầu cùng Tiểu Long Nữ đều có ấn tượng nhưng trong cả bốn người của phái Cổ Mộ làm gì có ai như Vô Song?, ít nhất bọn họ không có mái tóc màu trắng.
"Ta thực sự không nhận ra, Cổ Mộ từ bao giờ xuất hiện nàng ta?, chẳng lẽ... ".
Lúc này cả Quách Tĩnh cùng Khưu Xử Cơ đều đồng thời nghĩ đến một khả năng, khả năng Vô Song chính là từ bên ngoài vào sau đó chiếm đoạt Cổ Mộ.
Nghĩ tới đây ánh mắt của cả hai cũng không tốt lành gì, Cổ Mộ chỉ có nhất hệ của Lâm Triều Anh được quyền tiếp quản, sao có thể để cho người ngoài dùng vũ lực để chiếm lấy?.
Khác với hai người kia thì Kim Luân lại chỉ nhìn Vô Song với ánh mắt tò mò cùng đánh giá.
Trang phục của Vô Song rất lạ nhưng Kim Luân lại cảm thấy tương đối bình thường, Kim Luân từng có thời điểm tới Thiên Trúc, rất nhiều mỹ nhân của Thiên Trúc đều muốn khoe đôi chân trần của mình ra, cách ăn mặc của Vô Song thậm chí vẫn còn tương đối kín đáo.
Kim Luân chỉ tò mò ở Vô Song hai điểm, thứ nhất tuy dáng người của Vô Song cực tốt nhưng Vô Song dĩ nhiên lại bịt mắt lại, chẳng nhẽ là bị mù?.
Vấn đề thứ hai, Kim Luân căn bản không cảm nhận được chút chút khí tức hay lực lượng nào trên người Vô Song, nhìn Vô Song khiến Kim Luân chỉ liên tưởng tới vũ nư Thiên Trúc hoặc vũ nữ Ba Tư chứ chẳng thể liên tưởng tới hình ảnh cao thủ.
"Vị nữ hiệp này, không biết phải xưng hô thế nào đây? ".
Nhìn Vô Song bước tới, Kim Luân không nhịn được mà hỏi.
"Xưng hô?, ta họ Cơ, ngươi chỉ cần biết vậy là đủ rồi ".
"Cổ Mộ bình thường không tranh với đời, không hiện diện trong mắt thế nhân, Cổ Mộ vốn là nơi thanh tu không tiếp đón người ngoài nhưng không ngờ hôm nay lại có người dám tới trước Cổ Mộ phá hủy sự thanh tu nơi đây ".
"Thân là chưởng môn Cổ Mộ, ta cũng không thể nhắm mắt làm ngơ, ít nhất cũng phải để cho thế nhân hiểu không nên tiến tới Cổ Mộ, không nên phá hủy sự thanh tịnh của Cổ Mộ ".
Vô Song từ khi xuất hiện cũng chỉ nhìn Kim Luân, bản thân nàng từ đầu đến cuối đều không nhìn về phía Quách Tĩnh cùng Khưu Xử Cơ, hơn nữa ánh mắt lạnh đến dọa người.
Kim Luân nhìn nhìn Vô Song đứng đó rồi lại nhìn nhìn về phía đại môn Cổ Mộ vẫn mở ra, ánh mắt liền híp lại.
Với Kim Luân, Kim Luân không nghĩ là Vô Song sẽ quá yếu bởi vì chỉ cần không phải người ngu si thì cũng phải hiểu Kim Luân hắn rất mạnh, dám đối mặt với Kim Luân thì hoặc là có bản sự hoặc là muốn chết dĩ nhiên vì Vô Song không cho Kim Luân chút cảm giác nào, không có một chút lực lượng nào từ đó Kim Luân cảm thấy Vô Song cũng không phải đối thủ của mình.
Theo nhận định của Kim Luân, chỉ cần toàn lực xuất thủ vài chiêu đầu tất có thể chiếm thượng phong trước Vô Song, đương nhiên thượng phong chỉ là vấn đề nhỏ, vấn đề lớn là Cổ Mộ vẫn đang mở rộng, vượt qua Vô Song liền có thể tiến vào trong Cổ Mộ, như vậy Kim Luân có thể biết được huyền cơ bên trong.
Kim Luân một lần nữa lại chắp tay lại, đầy mặt hữu hảo mà nói.
"Phá hủy sự thanh tịnh của Cổ Mộ tất nhiên là lỗi bần tăng, bần tăng liền vì Cơ nữ hiệp tại lỗi".
Hắn nói rất chậm rãi hơn nữa quả thật mang theo vài phần phong phạm bậc cao tăng.
Tiếp theo vẫn là động tác cúi đầu, Kim Luân bất chợt ngửa mặt lên.
"Về phần luận bàn, Kim Luân đương nhiên vẫn muốn luận bàn, Cơ nữ hiệp cẩn thận rồi".
Câu này hắn nói cực nhanh, tốc độ nói nhanh gấp 3 lần tốc độ nói câu trước, sau đó mượn một chân trụ cả người bắn thẳng về phía Vô Song như một cái lò xo vậy, hắn hành động nhanh đến nỗi mà ở đây căn bản không có ai kịp vì Vô Song mà cản hắn lại.
Gần như chỉ một cái chớp mắt, Kim Luân đã hướng tới trước mặt Vô Song, cánh tay của hắn phải to bằng nửa người Vô Song là ít, nắm tay mạnh mẽ xuất ra một quyền, Long Tượng Khí lập tức rít gào, một quyền này cho dù là cây đại thụ cũng sẽ bị Kim Luân đánh nát huống gì thân người.
Uy áp ập vào mặt Vô Song là cực kỳ khủng khiếp nhưng mà lúc này Vô Song cũng đưa bàn tay ra.
Bàn tay nàng rất trắng, rất đẹp với những ngón tay mềm mại thuôn dài chỉ có điều nhìn vào bàn tay kia không thể nhìn ra chút lực lượng nào.
Nắm đấm của Kim Luân so với bàn tay của Vô Song thì lớn hơn quá nhiều quá nhiều, chỉ cần nhìn thôi cũng đủ biết việc gì xảy ra, thậm chí Quách Tĩnh còn không nhịn được lập tức động thân, bất kể thế nào thì Vô Song cũng là nữ nhân, Quách Tĩnh không đành lòng nhìn Vô Song bị Kim Luân đánh chết đương trường.
Quách Tĩnh đương nhiên không kịp tới, nắm đấm của Kim Luân bị bàn tay của Vô Song cản lại, trong một khoảnh khắc toàn bộ thân thể Vô Song đều run lên, hai hàng lông mày của nàng nhẹ nhíu, thân thể Kim Luân thực sự rất biến thái, cự lực mà Kim Luân tạo ra đến cả Vô Song còn cảm thấy không thể coi thường.
Một quyền trực tiếp đánh cho bàn tay của Vô Song đang duỗi ra phải gập ngược lại thậm chí có cảm giác một quyền này có thể đánh cho cánh tay của Vô Song gãy gập làm đôi, rất may mắn hình ảnh khủng khiếp kia không xuất hiện bởi khi nắm đấm của Kim Luân đẩy lùi bàn tay của Vô Song đến sát phần ngực rốt cuộ bị ngăn lại.
Kim Luân đang trong đà tiến lên bỗng như cảm giác đâm vào vạn trượng đại sơn vậy, thế công ngay lập tức bị hãm lại, ánh mắt Kim Luân liền trở nên kinh ngạc.
Hình ảnh lúc này rất bất thường, mu bàn tay của Vô Song bị đẩy sát vào bộ ngực còn lòng bàn tay mỏ ra cản lại nắm đấm của Kim Luân, một nắm đấm to gấp 3 lần bàn tay của nàng ấy vậy mà Kim Luân không thể tiến lên một bước.
Tiếp theo chẳng biết Vô Song lấy sức mạnh từ đâu, cánh tay bỗng duỗi thẳng ra, đẩy gập cả cánh tay của Kim Luân lại, lần này Kim Luân không còn kinh ngạc nữa mà là kinh hãi.
Kim Luân chỉ cảm thấy cả cánh tay đau nhói, có một luồng cự lực khủng khiếp từ thân thể Vô Song sinh ra, đẩy ngược tay Kim Luân lại hơn nữa Kim Luân chẳng lạ gì loại cự lực này,đây là sức mạnh thân thể thuần túy.
Vô Song duỗi một tay ra, cổ tay nhẹ xoay, theo một động tác nhẹ nhàng này cả người Kim Luân bị kéo ngược lại, chân trụ cũng mất đi, cả người hắn bị kéo theo động tác của Vô Song, thân thể to lớn cũng bị Vô Song xoay ngược.
Tiếp theo Kim Luân chỉ thấy mũi chân của Vô Song đã đến trước mặt mình, bàn chân của Vô Song từ trên cao đạp xuống, đạp thẳng vào đỉnh đầu Kim Luân, một cước này đẹp vô cùng, nhanh vô cùng chỉ có điều ngay cả Quách Tĩnh đang lao đến cũng phải lập tức dừng lại, toàn thân khẽ run lên.
Chỉ thấy một cước này đạp xuống, cả mặt Kim Luân ấn thẳng xuống đất, dư chấn lúc này mới sinh ra, đất đá bay tứ tung, một cái hố nhỏ trên mặt đất sinh sinh bị đánh toác ra.
Vô Song dùng bàn chân đạp lên cái đầu trọc của Kim Luân, sau đó mũi chân nhẹ chuyển, gần như cổ chân Vô Song đang nhảy múa vậy, lần này lại xuất một cước, chân đẹp phát lực đá thẳng vào đầu Kim Luân, hất bay hắn đi như đá một quả bóng.
Chân trái đang kiễng bằng mũi chân rốt cuộc hạ xuống làm chân trụ, chân phải sau một cước kia cũng thu lại, mũi chân chạm đất.
Tóc trắng tung bay, hai tay khép lại sau lưng, ánh mắt vẫn bị tấm vải kia che lại nhưng Vô Song lại có thể chính xác nhìn về phía Kim Luân bị đánh bay đi, giọng nói băng lãnh một lần nữa vang lên.
"Năm xưa Vương Trùng Dương luận bàn thua người phỉa nhường lại Cổ Mộ, nay ta làm Cổ Mộ chưởng môn, nếu ngươi muốn luận bàn với Vương Trùng Dương mà phân cao thấp chỉ cần thắng ta là được, thắng được ta tức là ngươi mạnh hơn Vương Trùng Dương ".
Nói xong câu này, Vô Song lại nghĩ nghĩ một chút, giọng nói vẫn lạnh như băng nhưng bá lực kinh người.
"Có mạnh hơn thì cũng phải có yếu hơn, nếu đến 20 chiêu mà ngươi cũng không chịu nổi vậy tất yếu hơn Vương Trùng Dương ".
Câu nói của Vô Song như thổi hàn khí vào toàn bộ những người có mặt ở đây, bao gồm cả Kim Luân cùng Quách Tĩnh.
Kim Luân khó khăn đứng dậy, đầu của hắn toàn máu là máu nhưng trong mắt cũng không có giận dữ mà chỉ có kinh sợ.
Quách Tĩnh lao tới muốn cứu Vô Song một mạng nhưng mà hiện tại như dính định thân thuật, trong mắt cũng có kinh sợ.
Hai vị chuẩn đế cao thủ đều cộng đồng nghĩ tới một điều.... Nữ Đế Xuất Chung Nam
Truyện mới nhất:
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Định Mệnh Sắp Đặt (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!