Mạnh mẽ yêu nhau 100 ngày - Chương 563
(•‿•) | Chat Online | |
03/07/2019 09:47:09 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
84 lượt xem
- * Mạnh mẽ yêu nhau 100 ngày - Chương 564 (Truyện ngôn tình)
- * Mạnh mẽ yêu nhau 100 ngày - Chương 565 (Truyện ngôn tình)
- * Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 11 (Truyện ngôn tình)
- * Quân Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 10 (Truyện ngôn tình)
Ở trong lòng hắn, có hắn ở bên, thật sự làm cho cô yên tâm hơn rất nhiều.
Có thể cô và hắn đến cuối cùng cũng không có quan hệ gì, nhưng cô dùng sức ôm hắn như vậy, để hắn ngủ cùng cô như vậy, thật sự có chút không thích hợp.
Không phải cô nên nói gì đó giải thích với hắn vài câu sao…
Ngay lúc Tần Chỉ Ái đang trầm tư, tay của Cố Dư Sinh lại nhẹ nhàng đặt lên trán cô: “Hạ sốt rồi.”
Tần Chỉ Ái hoàn hồn, cô mới ý thức được cánh tay của mình vẫn đang ôm eo của hắn, cô vội rụt tay lại ngồi dậy, kéo dài khoảng cách của cô và Cố Dư Sinh.
Cố Dư Sinh nằm nửa người như vậy cả ngày, thân thể đã sớm tê cứng, thấy cô ngồi dậy, hắn cũng từ từ ngồi dậy.
Tần Chỉ Ái thấy Cố Dư Sinh không có biểu hiện gì, cũng không để ý đến chuyện tối qua hắn và cô cô nam quả nữ ở cùng một phòng mặc đồ ngủ ngủ chung với nhau, cũng giống như chưa từng xảy ra chuyện gì, ngữ khí cung kính mở miệng gọi: “Cố tổng.”
Cố Dư Sinh không mở miệng nhưng cũng có thể phát ra tiếng “Ừ.”
Âm thanh của hắn kết thúc, Tần Chỉ Ái còn đang không biết có phải mình nghe lầm không, âm thanh đó của hắn rất ngắn ngủi nhưng lại giống như một tiếng kêu rên hơn.
Vì tò mò, cô ngẩng đầu lên nhìn Cố Dư Sinh. Lúc này mới phát hiện sắc mặt của người đàn ông hoàn toàn trắng bệch.
“Cố tổng, anh không thoải mái… “ Tần Chỉ Ái còn chưa nói hết, cô lại nhìn thấy bàn tay vừa rút khỏi lưng của Cố Dư Sinh về toàn là máu.
ở đâu chảy nhiều máu như vậy chứ?
Sống lưng Tần Chỉ Ái tê dại một hồi, cả người trợn mắt há hốc mồm, cô mới từ từ nhó đến hình ảnh trước khi ngất đi, Cố Dư Sinh đã bị người ta đâm một dao…
Cô nhảy xuống giường, chưa cho Cố Dư Sinh kịp phản ứng liền vòng qua sau lưng hắn.
Trên người hắn mặc đồng phục bệnh nhân, toàn bộ lưng đồng phục đều nhuốm đỏ máu.
Khó trách sắc mặt của hắn lại khó coi như vậy, tư thế ngồi dậy cũng cứng ngắt không tự nhiên…
Tần Chỉ Ái nhìn thấy hình ảnh đó mà tay chân run đến lạnh lẽo, đầu óc cô trống rỗng nhìn chằm chằm lưng Cố Dư Sinh trong nửa phút, hoàn toàn quên hết phải bấm chuông gọi bác sĩ, cũng chẳng mang giày, liền chạy nhanh ra khỏi phòng bệnh.
Y tá nhìn thấy lưng hắn đầy máu, sắc mặt cũng thay đổi, liền lấy điện thoại khẩn trong phòng gọi bác sĩ.
......
Vết thương sau lưng của Cố Dư Sinh vì bị Tần Chỉ Ái dùng sức ôm, thêm tư thế nằm không đúng cả đêm nên bị bung chỉ toàn bộ.
Bác sĩ may lại một lần nữa cho hắn, để tránh mất nước, để y tá truyền nước biển cho hắn.
Sau khi Tần Chỉ Ái ngất đi không tỉnh lại, Cố Dư Sinh bị thương vẫn chưa tài nào chợp mắt được, vì tác dụng của thuốc và mất máu quá nhiều, hắn nằm trên giường không lâu liền chìm vào giấc ngủ.
......
Có thể là vì hôn mê hai ngày hai đêm, sáu giờ sáng ngày thứ hai Tần Chỉ Ái liền tỉnh lại.
Tối qua bác sĩ nói với cô rằng cô đã không còn gì đáng ngại, có thể xuất viện, cho nên hôm nay cô có thể đi làm thủ tục xuất viện được rồi.
Vì thời gian còn sớm nên bác sĩ còn chưa đến làm việc, Tần Chỉ Ái rửa mặt xong liền chạy qua phòng của Cố Dư Sinh.
Có thể cô và hắn đến cuối cùng cũng không có quan hệ gì, nhưng cô dùng sức ôm hắn như vậy, để hắn ngủ cùng cô như vậy, thật sự có chút không thích hợp.
Không phải cô nên nói gì đó giải thích với hắn vài câu sao…
Ngay lúc Tần Chỉ Ái đang trầm tư, tay của Cố Dư Sinh lại nhẹ nhàng đặt lên trán cô: “Hạ sốt rồi.”
Tần Chỉ Ái hoàn hồn, cô mới ý thức được cánh tay của mình vẫn đang ôm eo của hắn, cô vội rụt tay lại ngồi dậy, kéo dài khoảng cách của cô và Cố Dư Sinh.
Cố Dư Sinh nằm nửa người như vậy cả ngày, thân thể đã sớm tê cứng, thấy cô ngồi dậy, hắn cũng từ từ ngồi dậy.
Tần Chỉ Ái thấy Cố Dư Sinh không có biểu hiện gì, cũng không để ý đến chuyện tối qua hắn và cô cô nam quả nữ ở cùng một phòng mặc đồ ngủ ngủ chung với nhau, cũng giống như chưa từng xảy ra chuyện gì, ngữ khí cung kính mở miệng gọi: “Cố tổng.”
Cố Dư Sinh không mở miệng nhưng cũng có thể phát ra tiếng “Ừ.”
Âm thanh của hắn kết thúc, Tần Chỉ Ái còn đang không biết có phải mình nghe lầm không, âm thanh đó của hắn rất ngắn ngủi nhưng lại giống như một tiếng kêu rên hơn.
Vì tò mò, cô ngẩng đầu lên nhìn Cố Dư Sinh. Lúc này mới phát hiện sắc mặt của người đàn ông hoàn toàn trắng bệch.
“Cố tổng, anh không thoải mái… “ Tần Chỉ Ái còn chưa nói hết, cô lại nhìn thấy bàn tay vừa rút khỏi lưng của Cố Dư Sinh về toàn là máu.
ở đâu chảy nhiều máu như vậy chứ?
Sống lưng Tần Chỉ Ái tê dại một hồi, cả người trợn mắt há hốc mồm, cô mới từ từ nhó đến hình ảnh trước khi ngất đi, Cố Dư Sinh đã bị người ta đâm một dao…
Cô nhảy xuống giường, chưa cho Cố Dư Sinh kịp phản ứng liền vòng qua sau lưng hắn.
Trên người hắn mặc đồng phục bệnh nhân, toàn bộ lưng đồng phục đều nhuốm đỏ máu.
Khó trách sắc mặt của hắn lại khó coi như vậy, tư thế ngồi dậy cũng cứng ngắt không tự nhiên…
Tần Chỉ Ái nhìn thấy hình ảnh đó mà tay chân run đến lạnh lẽo, đầu óc cô trống rỗng nhìn chằm chằm lưng Cố Dư Sinh trong nửa phút, hoàn toàn quên hết phải bấm chuông gọi bác sĩ, cũng chẳng mang giày, liền chạy nhanh ra khỏi phòng bệnh.
Y tá nhìn thấy lưng hắn đầy máu, sắc mặt cũng thay đổi, liền lấy điện thoại khẩn trong phòng gọi bác sĩ.
......
Vết thương sau lưng của Cố Dư Sinh vì bị Tần Chỉ Ái dùng sức ôm, thêm tư thế nằm không đúng cả đêm nên bị bung chỉ toàn bộ.
Bác sĩ may lại một lần nữa cho hắn, để tránh mất nước, để y tá truyền nước biển cho hắn.
Sau khi Tần Chỉ Ái ngất đi không tỉnh lại, Cố Dư Sinh bị thương vẫn chưa tài nào chợp mắt được, vì tác dụng của thuốc và mất máu quá nhiều, hắn nằm trên giường không lâu liền chìm vào giấc ngủ.
......
Có thể là vì hôn mê hai ngày hai đêm, sáu giờ sáng ngày thứ hai Tần Chỉ Ái liền tỉnh lại.
Tối qua bác sĩ nói với cô rằng cô đã không còn gì đáng ngại, có thể xuất viện, cho nên hôm nay cô có thể đi làm thủ tục xuất viện được rồi.
Vì thời gian còn sớm nên bác sĩ còn chưa đến làm việc, Tần Chỉ Ái rửa mặt xong liền chạy qua phòng của Cố Dư Sinh.
Truyện mới nhất:
- Đi đêm (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- Rùa Và Thỏ (Truyện ngụ ngôn)
- Yêu Anh Nhiều Đến Như Vậy Sao, Cô Gái Nhỏ Đáng Yêu? (Truyện ngôn tình)
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!