Ảo ảnh - Chương 4: Ngày gió
Lê Nhi | Chat Online | |
04/07/2019 22:12:16 | |
Truyện ngắn | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
- * Những con cò trắng (Truyện ngắn)
- * Ai tặng em salem (Truyện ngắn)
- * Ảo ảnh - Chương 3: Chiều mưa (Truyện ngắn)
- * Ảo ảnh - Chương 2: Những ngày nắng (Truyện ngắn)
Đó là những ngày khi chàng gió ăn năn đến, dù chẳng thể lau khô giọt nước mắt của đau buồn nhưng chúng cũng xoa dịu bớt những nghẹn nghào nơi tôi. Sau bao ngày chờ đợi dài hàng thế kỉ, anh lại trả cho nỗi nhớ nhung của tôi bằng một cô gái tóc dài, dịu dàng, mặc váy, kính cận. Anh bảo dù khoảng thời gian với tôi rất vui vẻ, nhưng anh không hợp với tôi, anh quá trầm lặng và tôi quá sôi nổi. Anh thư sinh và anh chạy theo một cô gái mọt sách dịu dàng, ngoan hiền. Dẫu anh đã nhẫn tâm bỏ lại phía sau lưng một vết cắt dài, một nỗi đau không bao giờ lành. Anh đi và không hề nhìn lại sau, dù chỉ là ngoái đầu.
Đó là những ngày tôi lặng lẽ đi, lặng lẽ làm, lặng lẽ sống, lặng lẽ khóc, lặng lẽ đau. Môi tôi vẫn cố nặn nụ cười- một cách giả tạo. Tôi xem thường các mối quan hệ qua loa, quen nhau vài ba bữa rồi lấy cái cớ không hợp nhau mà chia tay. Vậy mà đến lúc này, cuộc tình tưởng như ngọt ngào của tôi lại kết thúc một cách đột ngột như vậy. Người ta bảo tôi phải kiên cường mà sống, phải vui vẻ mà sống, nếu tôi yêu anh thì anh hạnh phúc tôi cũng hạnh phúc mà. Thử hỏi làm sao mà vui vẻ đây, vì hạnh phúc của tôi là ở cạnh anh, chỉ thế thôi, dù chỉ là một cái xác không linh hồn.
Là những ngày tôi phải tập dần với cuộc sống không anh. Không phải là tôi đủ bao dung tha thứ cho anh, mà là tôi buông tay vì tôi biết dù có cố níu kéo thì cũng chỉ làm cho cả hai đau thêm mà thôi. Tôi lặng. Lặng nhìn lại dòng đời, lặng nhìn lại anh, lặng nhìn lại chính mình. Tôi sẽ khóc nốt một lần, một lần cuối cùng nữa thôi, một lần để nước mắt cuốn đi tất cả, và sau này tôi sẽ không bao giờ khóc vì anh nữa cả. Từ ngày anh tách ra khỏi cuộc sống ồn ào của tôi, dường như anh đã mang theo tất cả những nhiệt huyết, nụ cười của tôi rồi. Tôi đã quen mặc những chiếc váy dài dịu dàng thay vì jean, mang cao gót thay vì giày thể thao, tóc suông thả dài. Tôi dường như đã trở thành mẫu người yêu lí tưởng mà ngày xưa anh muốn tôi như vậy nhưng tôi đã không làm. Dù bây giờ vô tình hay cố ý trở thành như vậy thì anh cũng đã không ở cùng tôi nữa rồi.
Là những ngày tôi trải bao cảm xúc dồn dập vào những trang blog, những bài thơ mang những ngôn từ ào ạt ùa về trong tôi. Tôi viết cho tôi, cho anh và cho những ngày bão tố. Những trang viết anh sẽ chẳng bao giờ biết, anh sẽ không nghĩ rằng có ngày con bé khô khan như tôi lại có thể viết ra những dòng như thế này...
Gió lay từng cơn giá lạnh...
Cây trút lá chẳng còn màu xanh
Mưa dai dẳng rơi như nỗi nhớ về anh
Lặng lẽ âm thầm bao nỗi niềm mong manh.
Anh ra đi còn biết chăng?
Người ở lại mang nỗi buồn trống vắng
Dòng lệ hoen nhòe khóe mắt chẳng thể ngăn
Đợi chờ nơi đâu ấm dần một tia nắng
Tia nắng ấm ấy đang ở đâu hả anh? Hay giờ chỉ còn một vệt mờ lấp lánh trong nước mắt.
***
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
|
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!