Mạnh mẽ yêu nhau 100 ngày - Chương 660
(•‿•) | Chat Online | |
06/07/2019 13:13:19 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
78 lượt xem
- * Mạnh mẽ yêu nhau 100 ngày - Chương 661 (Truyện ngôn tình)
- * Mạnh mẽ yêu nhau 100 ngày - Chương 662 (Truyện ngôn tình)
- * Mạnh mẽ yêu nhau 100 ngày - Chương 659 (Truyện ngôn tình)
- * Mạnh mẽ yêu nhau 100 ngày - Chương 658 (Truyện ngôn tình)
Taxi dừng lại, Tần Chỉ Ái bước về phía trước một bước, lúc chuẩn bị mở cửa xe, Cố Dư Sinh phản xạ có điều kiện đưa tay ra nắm lại cổ tay của cô.
Tần Chỉ Ái căng thẳng, không dám quay đầu lại vì trong mắt cô đã che kín một tầng sương mù.
“Tần Chỉ Ái.”
Cố Dư Sinh kêu tên của cô, dừng một chút, mới lên tiếng: “Chăm sóc bản thân cho tốt.”
Quen biết em nhiều năm như vậy tuy rằng anh chưa thể nào chăm sóc em được gì, nhưng vẫn muốn nói với em một câu, hãy chăm sóc tốt cho bản thân mình.
Đôi mắt Tần Chỉ Ái đau xót, nước mắt lăn xuống, phải cố gắng lắm cô mới có thể nói được câu: “Em biết rồi!”
Em sẽ chăm sóc bản thân, chăm sóc con của chúng ta thật tốt.
Nước mắt rơi càng nhiều như một chuỗi trân châu bị đứt, Cố Dư Sinh cố gắng cười, giọng nói cũng nhiễm ý cười: “…Cố tổng, anh cũng vậy, phải chăm sóc bản thân mình thật tốt.”
Những năm tháng sau này, có thể em sẽ không thể trốn ở phía sau anh, không còn cơ hội để trốn ở xa xa nhìn bóng lưng của anh nữa.
Lúc em không ở bên cạnh anh, anh cũng phải chăm sóc tốt cho bản thân mình, như vậy… như vậy em mới có thể yên tâm.
Cố Dư Sinh mím môi, dùng sức mà mím, lại không trả lời cô.
Chăm sóc bản thân thật tốt?
Hắn yêu cô sâu đậm, cô là tất cả của hắn, hắn đã mong chờ những năm tháng tốt đẹp hơn.
Nhưng không còn cô, hắn còn chăm sóc bản thân mình cho tốt để làm gì?
“Tần Chỉ Ái…” trong lồng ngực của hắn lại chồng chất những cảm xúc, khiến Dư Sinh lại mở miệng gọi tên cô lần nữa.
Hắn còn chưa nói gì, Tần Chỉ Ái giống như sợ phải nghe những lời tiếp theo vậy, bỗng nhiên lên tiếng chặn hắn: “Cố tổng…”
Cô không cho hắn cơ hội mở miệng, hít sâu một hơi, tiếp tục nói: “Đối xử với bản thân thật tốt, đối xử với người nhà tốt hơn một chút…”
Cô nhấn mạnh hết sức hai chữ ‘người nhà’ này.
Cố Dư Sinh hiểu ý của cô, cô nhắc hắn nên nghe lời ông.
Tần Chỉ Ái nuốt một ngụm nước bọt, lại nói rõ ràng: “… Đừng đưa ra những quyết định khiến mình hối hận cả đời.”
“Vì vậy, vì vậy…” cô lại nhớ lại những lời mà Lục Bán Thành nói với cô lúc ăn cơm, cô dao động, nhưng cuối cùng, cô vẫn lựa chọn coi như chuyện gì cũng không biết, cái gì cũng không chưa từng nghe qua, vì cô không muốn hắn có lỗi với người thân, nhưng đến lúc nói ra những lời này, trong lòng cô lại đau hơn sự tưởng tưởng của bản thân: “…Cố tổng, anh hãy đồng ý với Cố lão gia, sống với Lương tiểu thư cho tốt…”
Cô còn chưa nói hết, Cố Dư Sinh dùng sức nắm lấy cổ tay cô, kéo cô vào trong lồng ngực của hắn.
Cánh tay hắn ôm cô run đến đặc biệt đáng sợ.
Hắn ôm không bao lâu, lại buông cô ra, giống như một cái ôm của hai người bạn vậy, chỉ đơn giản là một cái ôm khách sáo.
Hắn không nhìn cô, lui về phía sau một bước, một giây sau, hắn liền đi đến cạnh taxi ven đường, kéo cửa ra chống tay lên nóc xe.
Tần Chỉ Ái nhẹ nhàng đi đến, lúc cô khom người chui vào trong xe, còn có thể tinh tường nghe Cố Dư Sinh nói hai chữ: “Bảo trọng….”
Cô không trả lời hắn, cũng không nhìn hắn, bình tĩnh nói địa chỉ cho bác tài.
Cố Dư Sinh đứng cạnh xe nhìn cô thật lâu, sau đó mới.
Tần Chỉ Ái căng thẳng, không dám quay đầu lại vì trong mắt cô đã che kín một tầng sương mù.
“Tần Chỉ Ái.”
Cố Dư Sinh kêu tên của cô, dừng một chút, mới lên tiếng: “Chăm sóc bản thân cho tốt.”
Quen biết em nhiều năm như vậy tuy rằng anh chưa thể nào chăm sóc em được gì, nhưng vẫn muốn nói với em một câu, hãy chăm sóc tốt cho bản thân mình.
Đôi mắt Tần Chỉ Ái đau xót, nước mắt lăn xuống, phải cố gắng lắm cô mới có thể nói được câu: “Em biết rồi!”
Em sẽ chăm sóc bản thân, chăm sóc con của chúng ta thật tốt.
Nước mắt rơi càng nhiều như một chuỗi trân châu bị đứt, Cố Dư Sinh cố gắng cười, giọng nói cũng nhiễm ý cười: “…Cố tổng, anh cũng vậy, phải chăm sóc bản thân mình thật tốt.”
Những năm tháng sau này, có thể em sẽ không thể trốn ở phía sau anh, không còn cơ hội để trốn ở xa xa nhìn bóng lưng của anh nữa.
Lúc em không ở bên cạnh anh, anh cũng phải chăm sóc tốt cho bản thân mình, như vậy… như vậy em mới có thể yên tâm.
Cố Dư Sinh mím môi, dùng sức mà mím, lại không trả lời cô.
Chăm sóc bản thân thật tốt?
Hắn yêu cô sâu đậm, cô là tất cả của hắn, hắn đã mong chờ những năm tháng tốt đẹp hơn.
Nhưng không còn cô, hắn còn chăm sóc bản thân mình cho tốt để làm gì?
“Tần Chỉ Ái…” trong lồng ngực của hắn lại chồng chất những cảm xúc, khiến Dư Sinh lại mở miệng gọi tên cô lần nữa.
Hắn còn chưa nói gì, Tần Chỉ Ái giống như sợ phải nghe những lời tiếp theo vậy, bỗng nhiên lên tiếng chặn hắn: “Cố tổng…”
Cô không cho hắn cơ hội mở miệng, hít sâu một hơi, tiếp tục nói: “Đối xử với bản thân thật tốt, đối xử với người nhà tốt hơn một chút…”
Cô nhấn mạnh hết sức hai chữ ‘người nhà’ này.
Cố Dư Sinh hiểu ý của cô, cô nhắc hắn nên nghe lời ông.
Tần Chỉ Ái nuốt một ngụm nước bọt, lại nói rõ ràng: “… Đừng đưa ra những quyết định khiến mình hối hận cả đời.”
“Vì vậy, vì vậy…” cô lại nhớ lại những lời mà Lục Bán Thành nói với cô lúc ăn cơm, cô dao động, nhưng cuối cùng, cô vẫn lựa chọn coi như chuyện gì cũng không biết, cái gì cũng không chưa từng nghe qua, vì cô không muốn hắn có lỗi với người thân, nhưng đến lúc nói ra những lời này, trong lòng cô lại đau hơn sự tưởng tưởng của bản thân: “…Cố tổng, anh hãy đồng ý với Cố lão gia, sống với Lương tiểu thư cho tốt…”
Cô còn chưa nói hết, Cố Dư Sinh dùng sức nắm lấy cổ tay cô, kéo cô vào trong lồng ngực của hắn.
Cánh tay hắn ôm cô run đến đặc biệt đáng sợ.
Hắn ôm không bao lâu, lại buông cô ra, giống như một cái ôm của hai người bạn vậy, chỉ đơn giản là một cái ôm khách sáo.
Hắn không nhìn cô, lui về phía sau một bước, một giây sau, hắn liền đi đến cạnh taxi ven đường, kéo cửa ra chống tay lên nóc xe.
Tần Chỉ Ái nhẹ nhàng đi đến, lúc cô khom người chui vào trong xe, còn có thể tinh tường nghe Cố Dư Sinh nói hai chữ: “Bảo trọng….”
Cô không trả lời hắn, cũng không nhìn hắn, bình tĩnh nói địa chỉ cho bác tài.
Cố Dư Sinh đứng cạnh xe nhìn cô thật lâu, sau đó mới.
Truyện mới nhất:
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!