Đi tìm bình yên cho ngày mai - Chương 2: Ký ức vọng về
Lê Nhi | Chat Online | |
10/07/2019 12:52:40 | |
Truyện ngắn | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
- * Đi tìm bình yên cho ngày mai - Chương 3: Cuộc tình vỡ - bản tình ca lỗi nhịp (Truyện ngắn)
- * Đi tìm bình yên cho ngày mai - Chương 4: Hình hài của nỗi nhớ - yêu thương ngừng lại (Truyện ngắn)
- * Đi tìm bình yên cho ngày mai - Chương 1: Lộc cộc những giấc mơ (Truyện ngắn)
- * Vì em yêu anh, và vì tình yêu rất đẹp! (Truyện ngắn)
Hạnh phúc chờ cho một mùa thương nhớ 2 năm về trước...
- Lộ Tự Đình, Đình Đình! Em dậy chưa?
- Đình Đình dậy rồi này, chờ Đình Đình 10 giây nhé. – Cô dụi mắt, cười khúc khích khi vừa gửi đi tin nhắn mới đong đầy yêu thương.
Chưa bao giờ trong 19 năm qua, cô thấy bình minh lại đẹp tới vậy, ánh nắng soi nhẹ vào căn phòng cô, nắng sớm thật ấm và yên. Ban mai khẽ hong khô những thổn thức vụng dại của Tự Đình. Cô mong trời sáng hơn bao giờ hết để được thấy message của anh gửi tới, để được "hưởng thụ" cái cảm giác vui sướng tột độ khi được gặp anh mỗi sáng là như thế nào.
Bước ra khỏi nhà, Tự Đình vui vui yêu đời đến lạ lùng. Phía sau hàng tường bi nở sớm, anh đã đứng ở trước cửa nhà cô từ lúc nào. Vẫn cái dáng điệu ấy, chân tay lóng ngóng bứt đầu bứt tai:
- Đình Đình, chạy bộ chung với anh nhé? – Người con trai ấy khẽ cốc vào đầu cô một cái rõ kêu.
- Vô duyên, sao đánh người ta... đau!
- Lần này là lần cuối đấy Đình Đình. – Anh vừa nói vừa xoa xoa đầu làm mái tóc mà cô cầu kì chải chuốt rối bung cả lên. Anh không thèm đếm xỉa đến cái dáng vẻ ngạc nhiên và có phần hơi bàng hoàng của cô. Anh kéo cô chạy... chạy mãi.... tới cuối con đường quen thuộc mà hai đứa đã cùng nhau chơi đùa suốt 18 năm qua, nhưng sao hôm nay lại không phải là đánh nhau, cãi cọ, rượt đuổi... mà lại là chạy bộ. Người con trai ấy kéo cô lại gần anh hơn, đôi bàn tay nóng ấm dường như đang dùng mọi sức lực để có thể choàng cô lại gần... gần và gần hơn nữa.
Cảm giác lúc này của cô thật tệ hại, trực giác của cô không tồi nên thấy rõ mồn một những hạt nước bé li li đang dần cô đọng lại khóe mắt anh. Không đủ nhiều để có thể rơi xuống vạt áo cô nhưng đủ để cô nhận thấy nỗi nghẹn đắng trong anh. Người con trai lần nữa ghì chặt tay cô để cô không thể vùng vẫy và nói:
- Đình Đình ngoan, hứa với anh là sẽ chờ quay lại đây nhé... Hai năm thôi, chỉ hai năm thôi, hứa nhé Đình Đình.
- Anh đi đâu? – Cô nghẹn ngào.
- Một nơi xa lắm, xa bằng một góc chân trời.
Anh ôm cô vào lòng, một lần nữa anh không để ý hay đưa ánh mắt nhìn đến khuôn mặt cô, đến biểu hiện cũng như lời nói của cô. Và cứ thế, lời hứa như-đã-từng-hứa sẽ được thực hiện, chắc chắn sẽ được thực hiện.
***
Những ngày anh đi là những ngày gió gào, nắng hắt, mưa bay. Cô không nhớ mình đã viết tên anh lên tờ giấy nháp hàng bao nhiêu lần. Là hàng chục, hàng ngàn, thậm chí là hàng vạn lần. Bao nhiêu lần ngồi vào bàn học là bấy nhiêu lần cô cầm bút và vẽ vời một thứ gì đó để khỏa lấp những nhớ nhung. Nhưng tới cuối thì dòng chữ đậm và trải dài cả trang giấy chỉ có duy nhất: Phan Gia Huy.
Không phải cô không đủ mạnh mẽ để chờ đợi, chỉ có điều cô yếu đuối hơn cô tưởng. Biết là phải dùng lý trí trấn át con tim vụng dại này nhưng quả thực, không ai có thể làm gì được nỗi nhớ. Nỗi nhớ là thứ đáng sợ nhất đối với tình yêu, cô nhớ da diết nhớ tới cuồng si.
Tự Đình khẽ giật một tờ giấy nhớ màu lam, đề lên đó tám chữ: "Ngày mai phải để nỗi nhớ bình yên", rồi dán lên bức tường vốn đã chi chít những mảnh giấy nhớ đủ màu sắc và với vô vàn dòng chữ tương tự thế này: "Ngày mai! Ngày mai không được tiếp tục thế này nữa, mày phải tin bên kia quả địa cầu, anh cũng mong mày cười thật nhiều mà!", "Này Lộ Tự Đình, mày là cỏ dại, đã là cỏ dại thì phải ngoan cường chứ!"...
Và cứ thế, cô cất giữ những lo âu vào từng dòng chữ đó. Như nhắc nhở với bản thân, đâu đó dưới cùng một bầu trời này, anh cũng sẽ đang nhớ tới cô. Anh và cô không kề nhau như bao đôi nhân tình khác, nhưng dù thế nào, dù ở bất cứ chốn nào của nhân gian thì cô và anh vẫn sống chung một bầu trời đấy thôi.
Cô ngoan hiền với những vết xước về niềm nhớ, niềm thương và sự kì vọng. Anh mang tới cho cô nhiều hơn một niềm mơ ước, niềm mơ ước nhỏ nhoi nhưng lớn tới tận cùng trong cô. Không cao sang, không xa vời mà đơn giản như bao người vẫn ước mơ, đó là ngôi nhà nhỏ với cánh cổng sơn màu trắng xung quanh, cùng hàng tường vi hồng phớt, có anh, có những đứa trẻ... Chỉ vậy thôi, liệu có thể thành?...
Cô là vậy đấy, yêu anh không lí do, yêu anh bất chấp những gì mà cô đang phải một mình chịu đựng. Những ngày tháng bên anh là những ngày tháng ý nghĩa nhất trong cuộc đời cô. Anh hiện lên trong cô là một người chững chạc, là người có một vòng tay to lớn đủ tin cậy, để cho cô có thể ùa vào mỗi khi mệt mỏi. Cô yêu anh trong từng hơi thở, trong từng nhịp tim ngân...
***
Cô và anh gặp nhau vào một ngày mưa tầm tã của hai năm về trước, khi chuyến xe bus cuối cùng vừa lướt qua.
- Thôi chết rồi, lỡ mất chuyến xe cuối cùng rồi, làm sao mình về được nhà đây! – Cô gái mếu máo, người ướt sũng, mặt nhòe nhoẹt những nước là nước.
- Cô bé cần một chiếc taxi hay một anh xe ôm đây? - Giọng nói trầm nhẹ của một người con trai đã quá quen thuộc với cô vang lên. 17 năm bên nhau chơi đùa, cận kề những suy tư từ lúc còn là những đứa con nít. Vậy mà tới tận bây giờ, hai kẻ lạ mà quen – quen mà lạ mới thực sự tìm được trong nhau những mảnh hạnh phúc thất lạc.
Rồi cứ thế theo thời gian, những yêu thương trong tim dần lớn, bủa vây lấy cô gái nhỏ. Nơi anh, cô đủ tin đủ yêu để có thể làm tròn bổn phận của một cô vợ ngoan hiền trong tương lai. Một cô vợ biết yêu chồng chăm con và hơn thế họ còn vẽ ra vô vàn thứ tốt đẹp khác mà những tưởng trong mộng mới có được.
Họ yêu nhau nhiều hơn thế giới đang xoay chuyển ngoài kia. Không sóng sánh, không cồn cào, mà nhẹ và bình yên lắm. Cô trong mắt anh xinh xắn, bé bỏng, dịu êm và thanh khiết tới từng nhịp thở.
Tình yêu trong cô luôn sống như thế, dù là hai năm anh đến, anh kề bên hay là hai năm chờ đợi tiếp tục. Cô hi vọng, cô mơ ước, cô làm mọi thứ như anh dặn dò. Hai năm với cô không phải là ít, nó quá dài cho quãng đường tới, chặng đường cô phải tự đi một mình, không có anh.
Yêu thương anh cho đến khi thế giới đổi thay, dòng đời đổi hướng.
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
|
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!