XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 216
Bạch Phàm | Chat Online | |
10/07/2019 19:46:20 | |
Truyện kiếm hiệp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
79 lượt xem
- * XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 217 (Truyện kiếm hiệp)
- * XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 218 (Truyện kiếm hiệp)
- * XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 215 (Truyện kiếm hiệp)
- * 1000 Nụ Hôn Nồng Cháy - Chương 4: Cảnh sắc tươi đẹp (Truyện ngôn tình)
Qua bảy ngày, cuối cùng Mộc Minh Phong cũng luyện hóa nguyên thạch truyền thừa xong, trở thành một vị võ vương ngũ tinh.
Mộ Thần phát hiện có một cỗ nguyên lực bị phong ấn trong cơ thể Mộc Minh Phong, nếu Mộc Minh Phong hoàn toàn luyện hóa cỗ nguyên lực này thì chắc chắn sẽ trở thành võ vương bát tinh.
Mạc Vân đánh giá Mộc Minh Phong, thở dài hâm mộ nói: “Mộc thiếu thật có phúc!”
Từ một võ linh trở thành võ vương ngũ tinh, người này chỉ dùng hơn mười ngày mà thôi, số phận này thật sự khiến người ta đố kỵ không thôi!
Mộc Minh Phong mỉm cười: “Nhờ phúc của mọi người. Ta khiến mấy vị chậm trễ thời gian rồi, thật ngại.”
Cho dù hắn đã đạt được cơ duyên lớn như vậy, nhưng rốt cuộc thì vẫn chưa đuổi kịp Mộ Thần cùng Diệp Thạch! Tiến độ hai người này tăng tiến tu vi đúng là nghịch thiên.
Mộ Thần khoát tay không để tâm: “Cũng không có gì.”
Mạc Vân bĩu môi, mấy ngày nay Mộ Thần luyện đan, luyện khí, chế phù, không có một khắc nào là nhàn rỗi. Đúng rồi, người này còn tranh thủ lúc rảnh rỗi mà ‘làm’ hai trận với Diệp Thạch nữa chứ.
Không biết khi nào người bên ngoài sẽ tiến vào nên Mạc Vân rất lo rằng hai người đó ‘làm’ rất hăng, độ đề phòng sẽ bị giảm xuống, làm hắn phải trốn bên cạnh canh gác cho bọn họ.
Mạc Vân thì bớt thời giờ dạo một vòng di tích, đám linh thảo mà Mộ Thần và Diệp Thạch chướng mắt thì đều được hắn thu lại. Hiện tại trong bí cảnh đã không còn thứ gì, cho dù người bên ngoài xông vào cũng sẽ không thu hoạch được gì.
“Chúng ta phải đi ra ngoài thế nào? Trực tiếp quay lại đường cũ sao?” Mạc Vân hỏi.
Mộ Thần lắc lắc đầu: “Trong căn phòng đặt nguyên thạch truyền thừa kia có một trận pháp. Trận pháp đó có thể nối thẳng ra bên ngoài.”
Mạc Vân thở ra một hơi: “Như vậy thì tốt quá.” Tuy rằng người bên ngoài có thể cũng không khó giải quyết, nhưng lúc này đang có thú triều như vậy, bọn họ không cần phải dây dưa với những người này thì hơn.
Sắc mặt Mộc Minh Phong thay đổi, thầm nghĩ Mộ Thần không hổ là trận pháp sư lục cấp. Cái truyền tống trận kia thập phần bí ẩn, nếu không phải là tổ tiên tự tay ghi chép lại, hắn thật sự cũng không biết. Mà Mộ Thần lại dễ dàng nhìn ra như vậy, tựa hồ thứ gì ở trước mặt Mộ Thần cũng không thể che giấu được cả.
Bốn người Mộ Thần bước vào truyền tống trận, lập tức được truyền tống ra ngoài.
Một cảm giác chếch choáng thoáng qua, Mộc Minh Phong bỗng phát hiện mình đang đứng ở trên bờ sông.
Mộ Thần dùng linh hồn lực tham nhập vào đáy sông, vừa chạm vào lập tức thu lại. Sau khi tiến vào võ hoàng, tinh thần lực của Mộ Thần đã có thể so sánh với võ tông, còn đám người bên dưới do đang vội vàng phá cửa nên cũng không có phát hiện.
Mộ Thần vung tay lên, hình ảnh dưới đáy hồ liền hiện ra.
Mộ Thần phát hiện có một cỗ nguyên lực bị phong ấn trong cơ thể Mộc Minh Phong, nếu Mộc Minh Phong hoàn toàn luyện hóa cỗ nguyên lực này thì chắc chắn sẽ trở thành võ vương bát tinh.
Mạc Vân đánh giá Mộc Minh Phong, thở dài hâm mộ nói: “Mộc thiếu thật có phúc!”
Từ một võ linh trở thành võ vương ngũ tinh, người này chỉ dùng hơn mười ngày mà thôi, số phận này thật sự khiến người ta đố kỵ không thôi!
Mộc Minh Phong mỉm cười: “Nhờ phúc của mọi người. Ta khiến mấy vị chậm trễ thời gian rồi, thật ngại.”
Cho dù hắn đã đạt được cơ duyên lớn như vậy, nhưng rốt cuộc thì vẫn chưa đuổi kịp Mộ Thần cùng Diệp Thạch! Tiến độ hai người này tăng tiến tu vi đúng là nghịch thiên.
Mộ Thần khoát tay không để tâm: “Cũng không có gì.”
Mạc Vân bĩu môi, mấy ngày nay Mộ Thần luyện đan, luyện khí, chế phù, không có một khắc nào là nhàn rỗi. Đúng rồi, người này còn tranh thủ lúc rảnh rỗi mà ‘làm’ hai trận với Diệp Thạch nữa chứ.
Không biết khi nào người bên ngoài sẽ tiến vào nên Mạc Vân rất lo rằng hai người đó ‘làm’ rất hăng, độ đề phòng sẽ bị giảm xuống, làm hắn phải trốn bên cạnh canh gác cho bọn họ.
Mạc Vân thì bớt thời giờ dạo một vòng di tích, đám linh thảo mà Mộ Thần và Diệp Thạch chướng mắt thì đều được hắn thu lại. Hiện tại trong bí cảnh đã không còn thứ gì, cho dù người bên ngoài xông vào cũng sẽ không thu hoạch được gì.
“Chúng ta phải đi ra ngoài thế nào? Trực tiếp quay lại đường cũ sao?” Mạc Vân hỏi.
Mộ Thần lắc lắc đầu: “Trong căn phòng đặt nguyên thạch truyền thừa kia có một trận pháp. Trận pháp đó có thể nối thẳng ra bên ngoài.”
Mạc Vân thở ra một hơi: “Như vậy thì tốt quá.” Tuy rằng người bên ngoài có thể cũng không khó giải quyết, nhưng lúc này đang có thú triều như vậy, bọn họ không cần phải dây dưa với những người này thì hơn.
Sắc mặt Mộc Minh Phong thay đổi, thầm nghĩ Mộ Thần không hổ là trận pháp sư lục cấp. Cái truyền tống trận kia thập phần bí ẩn, nếu không phải là tổ tiên tự tay ghi chép lại, hắn thật sự cũng không biết. Mà Mộ Thần lại dễ dàng nhìn ra như vậy, tựa hồ thứ gì ở trước mặt Mộ Thần cũng không thể che giấu được cả.
Bốn người Mộ Thần bước vào truyền tống trận, lập tức được truyền tống ra ngoài.
Một cảm giác chếch choáng thoáng qua, Mộc Minh Phong bỗng phát hiện mình đang đứng ở trên bờ sông.
Mộ Thần dùng linh hồn lực tham nhập vào đáy sông, vừa chạm vào lập tức thu lại. Sau khi tiến vào võ hoàng, tinh thần lực của Mộ Thần đã có thể so sánh với võ tông, còn đám người bên dưới do đang vội vàng phá cửa nên cũng không có phát hiện.
Mộ Thần vung tay lên, hình ảnh dưới đáy hồ liền hiện ra.
Truyện mới nhất:
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!