LINH VŨ THIÊN HẠ - Chương 1189: Gặp lại Cảnh Văn (2)

80 lượt xem
- Ta sẽ tìm được các ngươi. 
Thanh âm Lục Thiếu Du vừa dứt, lập tức cưỡi Thiên Sí Tuyết Sư rời khỏi không trung. Người Phi Linh môn đi theo chúng cường giả Vân Dương Tông, có nhạc phụ Vân Khiếu Thiên của hắn ở đó, Lục Thiếu Du tuyệt đối yên tâm. 
Một lát sau, Thiên Sí Tuyết Sư xuất hiện ở một nơi khác trong sơn mạch. Sơn mạch này vô cùng quạnh quẽ. 
- Huyết Mị, có thể tìm được đường hay không? 
Lục Thiếu Du hỏi Huyết Mị. 
- Ta đã từng đi ngang qua đây, bất quá còn cách xa địa phương ta đi ra. 
Huyết Mị nhìn chung quanh rồi lập tức trả lời vô cùng khẳng định. 
- Chúng ta xuất phát. 
Trong mắt Lục Thiếu Du lập tức hiện lên sự hưng phấn. Trong lòng không khỏi có chút chờ mong. Có lẽ Huyết Mị thực sự là đến từ bên trong Huyền Thiên bí cảnh. 
Thiên Sí Tuyết Sư vỗ cánh bay lên, tốc độ nhanh như thiểm điện mang theo một cơn cuồng phong biến mất trong không trung, nhanh chóng bắn về phía trước. 
Thời gian chậm rãi trôi qua. Một đường dưới sự dẫn đường của Huyết Mị, Thiên Sí Tuyết Sư nhanh chóng phi hành suốt một ngày trong sơn mạch Đoạn Thiên. Mà lúc này Thiên Độc Yêu Long mới biết được thân phận của Huyết Mị khiến cho hắn trợn mắt há hốc mồm nhìn chăm chú vào nàng, rồi hỏi Lục Thiếu Du: 
- Dương Quá trong miệng đám người kia đoạn thời gian trước chính là ngươi sao? 
- Đúng vậy, thân phận của ta ở Thiên Địa các gọi là Dương Quá, cũng là trưởng lão của Địa các. 
Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng, sau đó lập tức dặn dò Thiên Độc Yêu Long không được tiết tin tức của mình ra ngoài. Lại nói bản thân hắn là Linh Vũ song tu, lại thêm Âm Dương Linh Vũ Quyết, Thiên Độc Yêu Long cũng đã sớm biết rõ. 
- Ta cũng đã sớm nghi ngờ tới ngươi. Vậy thì Mạc Sầu kia có lẽ chính là Bạch Linh a. 
Thiên Độc Yêu Long trợn mắt, kinh ngạc qua đi, lúc này hắn cũng không cảm thấy quá ngoài ý muốn. 
Lúc này đã là cuối mùa thu, không trung lúc này vô cùng trong trẻo, ánh mặt trời từ phái chân trời chiếu xuống sơn mạch, lúc này bên trong sơn mạch bóng cây chiếu xuống mặt đất, khiến cho trong sơn mạch lúc này có một cỗ hào khí khó nói lên lời. 
- Lần này cường giả tới đây quá nhiều, ngươi phải cẩn thận một chút. 
Bạch Linh nhắc nhở Lục Thiếu Du. 
Lục Thiếu Du ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, rồi nhanh chóng nhìn vào ánh mắt lạnh như băng lại mang theo một chút ôn nhu này. Nữ tử ôn nhu, xinh đẹp như tiên tử này khiến cho Lục Thiếu Du có chút hoảng hốt khi nhìn gần như vậy. 
Nhìn nữ tử trước mắt, Lục Thiếu Du không khỏi nhớ tới một người khác. Lúc này người hắn nhớ tới cũng không phải là Vũ Suất, Hồng Lăng hoặc là Tiểu Linh, mà đang nhớ tới một nữ tử cũng tinh xảo, tuyệt mỹ không kém, là một người như tiên tử giống như Bạch Linh vậy. 
- Cảnh Văn, đợi một đoạn thời gian ngắn nữa ta sẽ đi tìm nàng. 
Trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên sự kiên nghị, nắm tay chậm rãi nắm chặt. Lục Thiếu Du hiểu rõ, Độc Cô gia tộc không phải là gia tộc bình thường. Ngay cả Nam thúc cũng đã sớm nói Độc Cô gia này không phải là bình thường, thậm chí trong lòng thúc ấy cũng có chút kiêng kỵ. Chỉ là mặc kệ Độc Cô gia này đến tột cùng có bao nhiêu sự thần bí cùng cường đại. Hắn đã đáp ứng đi tìm nàng, cho nên nhất định phải làm được. Cho dù hiện tại hắn còn chưa biết Độc Cô gia ở đâu. 
- Đang suy nghĩ gì đó? 
Nhìn thấy Lục Thiếu Du đang nhìn mình tới ngẩn người, trong nội tâm Bạch Linh lúc này khẽ giật mình. Nếu như là nam tử khác nhìn nàng như vậy sợ rằng nàng đã sớm tức giận. Không chút do dự đánh chết. Thế nhưng người trước mắt này lại nhìn nàng như vậy, lúc này ngay cả một chút tức giận nàng cũng không có. Trong nội tâm nàng lúc này cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn. 
- Không có gì, nhớ tới một người có chút tương tự với nàng. 
Lục Thiếu Du nói. Độc Cô Cảnh Văn cùng Bạch Linh quả thực có chút tương đồng, đều tuyệt mỹ như vậy, cũng lạnh lùng cùng uy nghiêm như vậy. 
- Ngươi đang nghĩ tới Cảnh Văn sao? 
Ánh mắt Bạch Linh khẽ đổi rồi nói. Nghe Lục Thiếu Du nói vậy trong lòng nàng không hiểu sao có chút buồn bực. Hóa ra hắn không phải đang nhìn nàng mà là nhớ tới một nữ tử tuyệt mỹ khác. Lúc này, loại cảm giác buồn bực không hiểu này khiến cho trong lòng Bạch Linh có chút rung động. Đôi mắt xinh đẹp chuyển hướng, lập tức nhìn về phía trước. Trong lòng thầm quyết định, sắp tới thời hạn năm năm, có lẽ sau năm năm nàng không cần lo lắng gì nữa.

- Đúng vậy. 
Lục Thiếu Du gật đầu, trong nháy mắt đã hơn bốn năm không gặp lại Cảnh Văn rồi. Hơn bốn năm cũng không phải là khoảng thời gian ngắn. Cũng không biết hiện tại nàng thế nào. 
- Ắt xì. 
Trong mội đình viện tinh xảo tại một nơi nào đó, có một nữ tử tuyệt mỹ đang tu luyện lại lập tức ắt xì một hôi. Đôi mắt xinh mở ra, đôi mắt giống như hai ngôi sao, hiện ra một cỗ uy nghiêm cùng lạnh lùng, lại khiến cho tim người khác đập thình thịch. Lại mang tới cảm giác không dám tới gần. Giống như nữ tử này tới từ chín tầng trời, là một tiên nữ khiến cho vạn vật trong thiên địa đều ảm đạm thất sắc. 
- Tiểu thư, trong tộc có tin tức. 
Bên ngoài căn phòng, một thanh âm thanh thúy vang lên. 
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k