XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 241
Bạch Phàm | Chat Online | |
24/07/2019 19:45:25 | |
Truyện kiếm hiệp | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
89 lượt xem
- * XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 242 (Truyện kiếm hiệp)
- * XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 243 (Truyện kiếm hiệp)
- * XUYÊN VIỆT CHI PHÁO HÔI NAM XỨNG - Chương 240 (Truyện kiếm hiệp)
- * A Tì - Chương 16: Trong sáng (Truyện ngắn)
“Diệp Thạch, rốt cục ngươi cũng đồng ý đi ra. Ta còn tưởng ngươi đã quyết định làm rùa đen rút đầu đóchứ.” Ánh mắt Hạ Nhược Tuyết chứa đầy chán ghét nhìn Diệp Thạch.
Hạ Nhược Tuyết cũng không biết là mình đang xảy ra chuyện gì, vừa nhìn thấy Diệp Thạch thì có một cỗ cảm giác chán ghét nói không nên lời.
Ánh mắt Diệp Thạch lạnh như băng nhìn Hạ Nhược Tuyết, lạnh lùng cười, gằn từng chữ nói: “Đúng là tọc mạch.”
Mặt Hạ Nhược Tuyết đỏ lên, “Ngươi…!!”
Hạ Nhược Tuyết nghe được vài tiếng cười trộm không biết từ đâu phát ra, bỗng cảm thấy xấu hổ vô cùng.
“Cho dù ta biết luyện trận nhập thể thì thế nào? Có một khuôn mặtkhắc phu như thế, cả đời này ngươi cũng gả không vào Bạch gia được, mà chuyện trong Bạch gia cũng không đến phiên ngươi nhúng tay. Ngươi nên đổi một cái khăn che mặt dày hơn nữa đi, diện mạo như vậy mà còn dám cả ngày chạy ra ngoài xuất đầu lộ diện, thật không biết liêm sỉ.” Diệp Thạch thản nhiên nhìn Hạ Nhược Tuyết, miệng mang hàng loạt pháo bắn ra.
Hạ Nhược Tuyết giận dữ đỏ mặt, ánh mắt hung ác như muốn ăn sống nuốt tươi Diệp Thạch.
Hà Tĩnh Nguyệt thấy sắc mặt Hạ Nhược Tuyết như thế, âm thầm đổ mồ hôi lạnh giùm Diệp Thạch một phen.
Bị bức tới mép vách núi, rốt cục Diệp Thạch cũng lộ ra bộ mặt thật: chanh chua, cay nghiệt, không nói lý, gai nhọn đầy người, khiến người khác hận nghiến răng nghiến lợi.
Diệp Thạch đứng ở trên đài cao, đôi mắt thản nhiên đảo qua mọi người, gió thổi sợi tóc Diệp Thạch bay bay.
Hà Tĩnh Nguyệt nhìn Diệp Thạch thần sắc bình tĩnh, chỉ cảm thấy giờ phút này, Diệp Thạch lại cho người ta một loại cảm giác siêu nhiên.
“Diệp Thạch, Nhược Tuyết có thể gả vào Bạch gia hay không, không phải là chuyện ngươi có thể xen vào.” Bạch Huy lạnh lùng nói.
Ánh mắt Diệp Thạch phức tạp nhìn Bạch Huy, thầm nghĩ lão gia hỏa này không phải là người tốt gì, cho nên mới sinh ra một tên nam nhân phụ lòng như Bạch Thần Tinh, cùng với một tên mặt người dạ thú như Bạch Ly Phong, mà một người như vậy, lại cố tình là “ông nội” của y.
Bạch Huy bị Diệp Thạch nhìn chằm chằm, không biết tại sao, trong lòng lại bỗng hiện lên vài phần chột dạ.
“Diệp Thạch, ngươi biết luyện trận nhập thể đúng không? Ngươi không cần phải nói dối, có tới mười mấy vị tu luyện giả nhìn thấy ngươi ra tay đấy.” Bạch Ly Phong tham lam nhìn Diệp Thạch.
Diệp Thạch gật đầu nói: “Ta biết.”
“Ngươi thừa nhận ngươi đã học trộm tuyệt học của Bạch gia?” Bạch Ly Phong hỏi.
Diệp Thạch nhíu mày lắc đầu: “Ta biết, nhưng ta không học trộm.”
Bạch Ly Phong cười lạnh một tiếng: “Nếu ngươi không học trộm, vậy sao ngươi lạibiết?”
“Là ta tự nghĩ ra.” Diệp Thạch bình tĩnh nói.
Nụ cười lạnh trên mặt Bạch Ly Phong càng ngày càng rõ hơn, “Ngươi đúng là thiên tài.”
“Cũng bình thường thôi.” Diệp Thạch bình tĩnh nói, sau đó lại bồi thêm một câu, “Nhưng thiên tài hơn ngươi.”
Gương mặt Bạch Ly Phong có hơi run rẩy: “Ngươi thiên tài như thế, vậy có thể nhắc nhở cho ta một chút bí quyết tu luyện luyện trận nhập thể hay không?”
Diệp Thạch khoanh tay, nheo lại đôi mắt đánh giá Bạch Ly Phong vài lần rồi nói: “Thể chất của ngươi quá kém, tốt nhất đừng không biết lượng sức mà tu luyện luyện trận nhập thể, nếu không sẽ dễ tự tìm đường chết, thi cốt vô tồn.”
Sắc mặt Bạch Ly Phong nhất thời xanh trắng đan xen, “Ngươi…!”
“Lời ta nói chính là thật, không tin thì, ngươi có thể thử xem.” Diệp Thạch không kiêu ngạo không siểm nịnh nói với Bạch Ly Phong.
“Ngươi muốn chết!” Bạch Ly Phong rống giận một tiếng, một chưởng bổ tới chỗ Diệp Thạch đang đứng.
“Oanh.” Một thanh âm kích động truyền đến, Bạch Ly Phong bị một cỗ lực đánh trúng, thân thể bay ra ngoài ngã trên mặt đất thật mạnh, mãnh liệt hộc ra một ngụm mắu to.
Diệp Thạch lông tóc vô thương đứng ở tại chỗ, thì ra là có người giành trước một bước ra tay với Bạch Ly Phong.
Bỗng dưng có biến cố, mọi người sửng sốt một chút, sau đó đồng thời nhìn theo hướng phát ra công kích.
Hạ Nhược Tuyết cũng không biết là mình đang xảy ra chuyện gì, vừa nhìn thấy Diệp Thạch thì có một cỗ cảm giác chán ghét nói không nên lời.
Ánh mắt Diệp Thạch lạnh như băng nhìn Hạ Nhược Tuyết, lạnh lùng cười, gằn từng chữ nói: “Đúng là tọc mạch.”
Mặt Hạ Nhược Tuyết đỏ lên, “Ngươi…!!”
Hạ Nhược Tuyết nghe được vài tiếng cười trộm không biết từ đâu phát ra, bỗng cảm thấy xấu hổ vô cùng.
“Cho dù ta biết luyện trận nhập thể thì thế nào? Có một khuôn mặtkhắc phu như thế, cả đời này ngươi cũng gả không vào Bạch gia được, mà chuyện trong Bạch gia cũng không đến phiên ngươi nhúng tay. Ngươi nên đổi một cái khăn che mặt dày hơn nữa đi, diện mạo như vậy mà còn dám cả ngày chạy ra ngoài xuất đầu lộ diện, thật không biết liêm sỉ.” Diệp Thạch thản nhiên nhìn Hạ Nhược Tuyết, miệng mang hàng loạt pháo bắn ra.
Hạ Nhược Tuyết giận dữ đỏ mặt, ánh mắt hung ác như muốn ăn sống nuốt tươi Diệp Thạch.
Hà Tĩnh Nguyệt thấy sắc mặt Hạ Nhược Tuyết như thế, âm thầm đổ mồ hôi lạnh giùm Diệp Thạch một phen.
Bị bức tới mép vách núi, rốt cục Diệp Thạch cũng lộ ra bộ mặt thật: chanh chua, cay nghiệt, không nói lý, gai nhọn đầy người, khiến người khác hận nghiến răng nghiến lợi.
Diệp Thạch đứng ở trên đài cao, đôi mắt thản nhiên đảo qua mọi người, gió thổi sợi tóc Diệp Thạch bay bay.
Hà Tĩnh Nguyệt nhìn Diệp Thạch thần sắc bình tĩnh, chỉ cảm thấy giờ phút này, Diệp Thạch lại cho người ta một loại cảm giác siêu nhiên.
“Diệp Thạch, Nhược Tuyết có thể gả vào Bạch gia hay không, không phải là chuyện ngươi có thể xen vào.” Bạch Huy lạnh lùng nói.
Ánh mắt Diệp Thạch phức tạp nhìn Bạch Huy, thầm nghĩ lão gia hỏa này không phải là người tốt gì, cho nên mới sinh ra một tên nam nhân phụ lòng như Bạch Thần Tinh, cùng với một tên mặt người dạ thú như Bạch Ly Phong, mà một người như vậy, lại cố tình là “ông nội” của y.
Bạch Huy bị Diệp Thạch nhìn chằm chằm, không biết tại sao, trong lòng lại bỗng hiện lên vài phần chột dạ.
“Diệp Thạch, ngươi biết luyện trận nhập thể đúng không? Ngươi không cần phải nói dối, có tới mười mấy vị tu luyện giả nhìn thấy ngươi ra tay đấy.” Bạch Ly Phong tham lam nhìn Diệp Thạch.
Diệp Thạch gật đầu nói: “Ta biết.”
“Ngươi thừa nhận ngươi đã học trộm tuyệt học của Bạch gia?” Bạch Ly Phong hỏi.
Diệp Thạch nhíu mày lắc đầu: “Ta biết, nhưng ta không học trộm.”
Bạch Ly Phong cười lạnh một tiếng: “Nếu ngươi không học trộm, vậy sao ngươi lạibiết?”
“Là ta tự nghĩ ra.” Diệp Thạch bình tĩnh nói.
Nụ cười lạnh trên mặt Bạch Ly Phong càng ngày càng rõ hơn, “Ngươi đúng là thiên tài.”
“Cũng bình thường thôi.” Diệp Thạch bình tĩnh nói, sau đó lại bồi thêm một câu, “Nhưng thiên tài hơn ngươi.”
Gương mặt Bạch Ly Phong có hơi run rẩy: “Ngươi thiên tài như thế, vậy có thể nhắc nhở cho ta một chút bí quyết tu luyện luyện trận nhập thể hay không?”
Diệp Thạch khoanh tay, nheo lại đôi mắt đánh giá Bạch Ly Phong vài lần rồi nói: “Thể chất của ngươi quá kém, tốt nhất đừng không biết lượng sức mà tu luyện luyện trận nhập thể, nếu không sẽ dễ tự tìm đường chết, thi cốt vô tồn.”
Sắc mặt Bạch Ly Phong nhất thời xanh trắng đan xen, “Ngươi…!”
“Lời ta nói chính là thật, không tin thì, ngươi có thể thử xem.” Diệp Thạch không kiêu ngạo không siểm nịnh nói với Bạch Ly Phong.
“Ngươi muốn chết!” Bạch Ly Phong rống giận một tiếng, một chưởng bổ tới chỗ Diệp Thạch đang đứng.
“Oanh.” Một thanh âm kích động truyền đến, Bạch Ly Phong bị một cỗ lực đánh trúng, thân thể bay ra ngoài ngã trên mặt đất thật mạnh, mãnh liệt hộc ra một ngụm mắu to.
Diệp Thạch lông tóc vô thương đứng ở tại chỗ, thì ra là có người giành trước một bước ra tay với Bạch Ly Phong.
Bỗng dưng có biến cố, mọi người sửng sốt một chút, sau đó đồng thời nhìn theo hướng phát ra công kích.
Truyện mới nhất:
- Tổng hợp truyện cười (Truyện cười)
- Một đời một kiếp Giang Nam Lão (Truyện ngôn tình)
- Ác mộng bóng ma (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- Mèo mướp và chiếc mũ (Truyện ngắn)
- Bông hoa tím (Truyện ngắn)
- Bóng ma trắng (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- Đêm của những con dao dài (Truyện lịch sử) (Truyện ngắn)
- Đại chiến (Truyện ngắn)
- Tiết kiểm tra miệng (Truyện ngắn)
- Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Của Tổng Tài (Truyện tổng hợp)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!