Nói yêu em 99 lần - Chương 419
Nhã Tịnh | Chat Online | |
26/07/2019 09:12:29 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
73 lượt xem
- * Nói yêu em 99 lần - Chương 420 (Truyện ngôn tình)
- * Nói yêu em 99 lần - Chương 421 (Truyện tiểu thuyết)
- * Nói yêu em 99 lần - Chương 418 (Truyện ngôn tình)
- * Nói yêu em 99 lần - Chương 417 (Truyện ngôn tình)
Editor: May
"Đã lâu không gặp..." Trình Thanh Thông lại đưa cho cô một nụ cười thân thiện đến không tìm được bất kỳ sơ hở nào, lần này cô ấy không đợi cô mở miệng, giọng nói uyển chuyển êm tai tiếp tục nói: "Tống tiểu thư, Tô tổng bảo tôi hỏi cô, sự cố giao thông này, ầm thầm giải quyết hay là gọi cảnh sát giao thông tới đây?"
Anh và cô quen nhau, không phải sao? Loại chuyện tông vào đuôi xe này, còn cần xử lý khách sáo như thế ư?
Ngay sau đó, trong đầu Tống Thanh Xuân liền hiện ra hai tháng trước, ngày hợp đồng anh và cô đến hạn, lúc Trình Thanh Thông xuất hiện ở trong biệt thự, những lời nói nhắc nhở cô nên rời khỏi chỗ anh.
"Tô tổng nói, sau khi hợp đồng kết thúc, giữa cô và ngài ấy liền không có bất kỳ quan hệ nào, hy vọng có thể giống như trước, không liên quan lẫn nhau, không muốn dây dưa không rõ."
Vẻ mặt sững sờ của Tống Thanh Xuân, càng trở nên cứng đờ.
Thời tiết Bắc Kinh tháng năm, không nóng không lạnh, là nhiệt độ hoàn hảo đúng nhất của bốn mùa trong năm, dù là lúc này nổi gió, đổ mưa, cũng chỉ khiến cho người ta cảm thấy mát lạnh.
Nhưng ở trong một tích tắc này, Tống Thanh Xuân lại cảm thấy toàn thân vô cùng lạnh buốt.
Cô không phải không nhớ rõ những lời anh từng nói, nhưng cô vẫn cảm thấy, không phải hơn năm năm trước đây, hai người tách ra bởi vì tranh cãi, dù là gặp mặt lại, cũng sẽ không thật như tất cả lời anh nói, như là người lạ.
Nhưng cô không nghĩ tới, anh có thể thật khiến cho bọn họ còn xa lạ hơn người lạ.
Trình Thanh Thông nhẫn nại đứng trong mưa gió cùng cô một hồi lâu, thấy từ đầu đến cuối cô đều không có ý tứ mở miệng nói chuyện, nhịn không được thốt ra hỏi thăm lần nữa: "Tống tiểu thư?"
Tống Thanh Xuân hoàn hồn, cô nhẹ nhàng hít vào một hơi, nói: "Không cần ..."
Tuy rằng tông vào đuôi xe là toàn bộ trách nhiệm của chiếc xe phía sau, nhưng nguyên nhân gây ra chuyện tông vào đuôi xe lần này chủ yếu là ở trên người cô.
Là cô lái xe lại thất thần, xem chân phanh thành chân ga.
"Cái này..." Trình Thanh Thông giống như có chút khó xử, nói hai chữ, liền không lại tiếp tục nói hết, cô ấy trước quan sát đuôi xe cô một chút, sau đó liền xoay người, lại trở lại bên cạnh xe, cúi đầu, không biết lại nói cái gì với Tô Chi Niệm ngồi trong xe, Tô Chi Niệm đưa cho Trình Thanh Thông một thứ, Trình Thanh Thông liền chuyển về trước mặt Tống Thanh Xuân: "Tô tổng nói, tông vào đuôi xe là trách nhiệm của ngài ấy, ngài ấy nên bồi thường cho Tống tiểu thư, hơn nữa Tống tiểu thư còn bị thương, Tô tổng nói nếu như cô muốn, liền bảo tôi theo cô đi bệnh viện, nếu như cô không cần, vậy ý Tô tổng là..."
Nói xong, Trình Thanh Thông liền đưa vật mới nhận lấy từ trong tay Tô Chi Niệm cho Tống Thanh Xuân.
Đến gần, Tống Thanh Xuân mới nhìn rõ, đó là một tờ chi phiếu, phía trên ký tên Tô Chi Niệm, cũng không có viết số tiền.
Tống Thanh Xuân nhìn tờ giấy kia, sắc mặt trở nên càng thêm tái nhợt, tay cô bất giác nắm chặt quả đấm, theo bản năng cúi đầu.
Cô rõ ràng cảm giác được từ chỗ sâu trong cốt tủy có ớn lạnh nhàn nhạt không ngừng tỏa ra ngoài.
"Đã lâu không gặp..." Trình Thanh Thông lại đưa cho cô một nụ cười thân thiện đến không tìm được bất kỳ sơ hở nào, lần này cô ấy không đợi cô mở miệng, giọng nói uyển chuyển êm tai tiếp tục nói: "Tống tiểu thư, Tô tổng bảo tôi hỏi cô, sự cố giao thông này, ầm thầm giải quyết hay là gọi cảnh sát giao thông tới đây?"
Anh và cô quen nhau, không phải sao? Loại chuyện tông vào đuôi xe này, còn cần xử lý khách sáo như thế ư?
Ngay sau đó, trong đầu Tống Thanh Xuân liền hiện ra hai tháng trước, ngày hợp đồng anh và cô đến hạn, lúc Trình Thanh Thông xuất hiện ở trong biệt thự, những lời nói nhắc nhở cô nên rời khỏi chỗ anh.
"Tô tổng nói, sau khi hợp đồng kết thúc, giữa cô và ngài ấy liền không có bất kỳ quan hệ nào, hy vọng có thể giống như trước, không liên quan lẫn nhau, không muốn dây dưa không rõ."
Vẻ mặt sững sờ của Tống Thanh Xuân, càng trở nên cứng đờ.
Thời tiết Bắc Kinh tháng năm, không nóng không lạnh, là nhiệt độ hoàn hảo đúng nhất của bốn mùa trong năm, dù là lúc này nổi gió, đổ mưa, cũng chỉ khiến cho người ta cảm thấy mát lạnh.
Nhưng ở trong một tích tắc này, Tống Thanh Xuân lại cảm thấy toàn thân vô cùng lạnh buốt.
Cô không phải không nhớ rõ những lời anh từng nói, nhưng cô vẫn cảm thấy, không phải hơn năm năm trước đây, hai người tách ra bởi vì tranh cãi, dù là gặp mặt lại, cũng sẽ không thật như tất cả lời anh nói, như là người lạ.
Nhưng cô không nghĩ tới, anh có thể thật khiến cho bọn họ còn xa lạ hơn người lạ.
Trình Thanh Thông nhẫn nại đứng trong mưa gió cùng cô một hồi lâu, thấy từ đầu đến cuối cô đều không có ý tứ mở miệng nói chuyện, nhịn không được thốt ra hỏi thăm lần nữa: "Tống tiểu thư?"
Tống Thanh Xuân hoàn hồn, cô nhẹ nhàng hít vào một hơi, nói: "Không cần ..."
Tuy rằng tông vào đuôi xe là toàn bộ trách nhiệm của chiếc xe phía sau, nhưng nguyên nhân gây ra chuyện tông vào đuôi xe lần này chủ yếu là ở trên người cô.
Là cô lái xe lại thất thần, xem chân phanh thành chân ga.
"Cái này..." Trình Thanh Thông giống như có chút khó xử, nói hai chữ, liền không lại tiếp tục nói hết, cô ấy trước quan sát đuôi xe cô một chút, sau đó liền xoay người, lại trở lại bên cạnh xe, cúi đầu, không biết lại nói cái gì với Tô Chi Niệm ngồi trong xe, Tô Chi Niệm đưa cho Trình Thanh Thông một thứ, Trình Thanh Thông liền chuyển về trước mặt Tống Thanh Xuân: "Tô tổng nói, tông vào đuôi xe là trách nhiệm của ngài ấy, ngài ấy nên bồi thường cho Tống tiểu thư, hơn nữa Tống tiểu thư còn bị thương, Tô tổng nói nếu như cô muốn, liền bảo tôi theo cô đi bệnh viện, nếu như cô không cần, vậy ý Tô tổng là..."
Nói xong, Trình Thanh Thông liền đưa vật mới nhận lấy từ trong tay Tô Chi Niệm cho Tống Thanh Xuân.
Đến gần, Tống Thanh Xuân mới nhìn rõ, đó là một tờ chi phiếu, phía trên ký tên Tô Chi Niệm, cũng không có viết số tiền.
Tống Thanh Xuân nhìn tờ giấy kia, sắc mặt trở nên càng thêm tái nhợt, tay cô bất giác nắm chặt quả đấm, theo bản năng cúi đầu.
Cô rõ ràng cảm giác được từ chỗ sâu trong cốt tủy có ớn lạnh nhàn nhạt không ngừng tỏa ra ngoài.
Truyện mới nhất:
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Định Mệnh Sắp Đặt (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!