Nói yêu em 99 lần - Chương 433
Nhã Tịnh | Chat Online | |
26/07/2019 09:25:53 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
84 lượt xem
- * Nói yêu em 99 lần - Chương 435 (Truyện ngôn tình)
- * Nói yêu em 99 lần - Chương 436 (Truyện ngôn tình)
- * Nói yêu em 99 lần - Chương 434 (Truyện ngôn tình)
- * Nói yêu em 99 lần - Chương 431 (Truyện ngôn tình)
Editor: May
Đường Nặc dùng hai ba bước đuổi kịp Tô Chi Niệm: "Tôi nói rốt cuộc vừa rồi cậu làm sao vậy? Dù là náo mâu thuẫn, cũng không đến nỗi tích cực như vậy chứ?"
Tô Chi Niệm không lên tiếng, chợt bước nhanh hơn, bỏ rơi Đường Nặc.
Đường Nặc chạy chậm hai bước, đuổi đến: "Hai người ở cùng một chỗ náo chút mâu thuẫn là rất bình thường, nhưng, dưới tình huống bình thường, đều là đàn ông cúi đầu trước..."
Tô Chi Niệm gia tăng tốc độ, Đường Nặc cũng gia tăng tốc độ theo: "... Cậu nói tôi vừa rồi không phải đã giúp cậu tìm lối thoát sao? Cậu bảo trì trầm mặc không được hả?"
"Đến lúc đó tôi thuyết phục Tống Thanh Xuân, cô ấy tới đánh golf với chúng ta, sau đó mọi người cùng nhau ăn bữa cơm tối, sau đó nữa cậu liền có thể đơn độc mang cô ấy rời đi, đến lúc đó, đêm khuya yên tĩnh, cô nam quả nữ, kích tình bốc cháy... Tất cả mâu thuẫn đều không còn là mâu thuẫn..." Đường Nặc càng nói, càng cảm thấy ý tưởng vừa rồi của mình rất tốt, còn không quên khen ngợi chính mình một chút: "... Tôi quả thực chính là một thần trợ công..."
Nhưng lời khen ngợi của anh còn chưa nói xong, Tô Chi Niệm đột nhiên liền dừng bước, không biết là bị Đường Nặc nói phiền, hay là bị Đường Nặc tróc trúng chỗ đau nào, ngữ khí lạnh giống như kết băng: "Tôi và cô ấy đã không còn chút quan hệ nào!"
Trên mặt Đường Nặc trước là kinh ngạc một trận, sau đó nhìn chằm chằm Tô Chi Niệm, mặt mày người đàn ông này lạnh lùng, không giống như bộ dáng nói đùa... Không... Khẳng định không phải nói giỡn, lại không nói anh quen cậu ta lâu như vậy, cậu ta chưa từng nói đùa qua, dù là cậu ta nói đùa, cậu ta cũng sẽ không lấy người phụ nữ kia ra để nói đùa...
Đường Nặc trầm mặc một lát, mở miệng ngữ khí cũng trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều: "Vì sao?"
Tô Chi Niệm không lên tiếng, xoay người, tiếp tục đi về phía trước.
"Không nghiêm trọng như vậy chứ, giữa nam nữ hơi khó chịu, chỉ cần có tình yêu, đều có thể xem nhẹ không tính..." Đường Nặc theo kịp.
"Tôi ngược lại muốn giận dỗi với cô ấy." Tô Chi Niệm vẫn luôn thích trầm mặc khi đối mặt với chuyện Đường Nặc bát quái về lịch sử tình cảm của mình, đột nhiên lại mở miệng nói một câu.
"Cái gì?" Đường Nặc không nghe rõ, ngừng lời mình mới vừa nói, hỏi.
"Không có gì." Tô Chi Niệm khép mắt, dừng một lát, đôi mắt nhìn chằm chằm đánh giá trước mặt, sau đó vung cột, vững vàng đánh bóng golf vào trong hố nơi xa.
Đường Nặc nhìn ra được Tô Chi Niệm này là không có ý tứ muốn nói, liền biết điều ngậm miệng lại, bắt đầu tập trung chơi bóng.
Ngược lại Tô Chi Niệm bên cạnh thường xuyên thất thần, cuối cùng anh chống đỡ cột, đứng ở trên bãi cỏ xanh rộng lớn, nhìn một đóa mây trắng bay nơi chân trời xa xa, dưới đáy lòng yên lặng bổ sung lời nói vừa nói phân nửa của mình.
Đường Nặc dùng hai ba bước đuổi kịp Tô Chi Niệm: "Tôi nói rốt cuộc vừa rồi cậu làm sao vậy? Dù là náo mâu thuẫn, cũng không đến nỗi tích cực như vậy chứ?"
Tô Chi Niệm không lên tiếng, chợt bước nhanh hơn, bỏ rơi Đường Nặc.
Đường Nặc chạy chậm hai bước, đuổi đến: "Hai người ở cùng một chỗ náo chút mâu thuẫn là rất bình thường, nhưng, dưới tình huống bình thường, đều là đàn ông cúi đầu trước..."
Tô Chi Niệm gia tăng tốc độ, Đường Nặc cũng gia tăng tốc độ theo: "... Cậu nói tôi vừa rồi không phải đã giúp cậu tìm lối thoát sao? Cậu bảo trì trầm mặc không được hả?"
"Đến lúc đó tôi thuyết phục Tống Thanh Xuân, cô ấy tới đánh golf với chúng ta, sau đó mọi người cùng nhau ăn bữa cơm tối, sau đó nữa cậu liền có thể đơn độc mang cô ấy rời đi, đến lúc đó, đêm khuya yên tĩnh, cô nam quả nữ, kích tình bốc cháy... Tất cả mâu thuẫn đều không còn là mâu thuẫn..." Đường Nặc càng nói, càng cảm thấy ý tưởng vừa rồi của mình rất tốt, còn không quên khen ngợi chính mình một chút: "... Tôi quả thực chính là một thần trợ công..."
Nhưng lời khen ngợi của anh còn chưa nói xong, Tô Chi Niệm đột nhiên liền dừng bước, không biết là bị Đường Nặc nói phiền, hay là bị Đường Nặc tróc trúng chỗ đau nào, ngữ khí lạnh giống như kết băng: "Tôi và cô ấy đã không còn chút quan hệ nào!"
Trên mặt Đường Nặc trước là kinh ngạc một trận, sau đó nhìn chằm chằm Tô Chi Niệm, mặt mày người đàn ông này lạnh lùng, không giống như bộ dáng nói đùa... Không... Khẳng định không phải nói giỡn, lại không nói anh quen cậu ta lâu như vậy, cậu ta chưa từng nói đùa qua, dù là cậu ta nói đùa, cậu ta cũng sẽ không lấy người phụ nữ kia ra để nói đùa...
Đường Nặc trầm mặc một lát, mở miệng ngữ khí cũng trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều: "Vì sao?"
Tô Chi Niệm không lên tiếng, xoay người, tiếp tục đi về phía trước.
"Không nghiêm trọng như vậy chứ, giữa nam nữ hơi khó chịu, chỉ cần có tình yêu, đều có thể xem nhẹ không tính..." Đường Nặc theo kịp.
"Tôi ngược lại muốn giận dỗi với cô ấy." Tô Chi Niệm vẫn luôn thích trầm mặc khi đối mặt với chuyện Đường Nặc bát quái về lịch sử tình cảm của mình, đột nhiên lại mở miệng nói một câu.
"Cái gì?" Đường Nặc không nghe rõ, ngừng lời mình mới vừa nói, hỏi.
"Không có gì." Tô Chi Niệm khép mắt, dừng một lát, đôi mắt nhìn chằm chằm đánh giá trước mặt, sau đó vung cột, vững vàng đánh bóng golf vào trong hố nơi xa.
Đường Nặc nhìn ra được Tô Chi Niệm này là không có ý tứ muốn nói, liền biết điều ngậm miệng lại, bắt đầu tập trung chơi bóng.
Ngược lại Tô Chi Niệm bên cạnh thường xuyên thất thần, cuối cùng anh chống đỡ cột, đứng ở trên bãi cỏ xanh rộng lớn, nhìn một đóa mây trắng bay nơi chân trời xa xa, dưới đáy lòng yên lặng bổ sung lời nói vừa nói phân nửa của mình.
Truyện mới nhất:
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!