LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Lữ Quán Giết Người - Chương 13

76 lượt xem
- Sao vậy dì?

- Có sự hiểu lầm. Chú mua ngôi nhà này qua sự trung gian của người bạn. Ông Bassat chỉ biết chủ mới là chú khi chú dọn về đây. Ông ấy khôngbằng lòng.

- Can gì đến ông ấy? Bán thì người ta mua chứ?

- Xưa kia lúc còn ở Trewartha, nghĩa là lúc trẻ, chú con nổi tiếng hungtợn. Không phải lỗi ông, dòng họ Merlyn toàn man rợ thế cả. Thằng Jean còn tệ hơn chú nhiều. Nhưng ông Bassat nghe lời thiên hạ thêm thắt nên ghét chú con. ông tức giận khi biết chú con mua Lữ quán của ông. Chỉcó thế thôi, con ạ!

Dì tựa lưng vào ghế, có vẻ mệt nhọc vì bị chất vấn. Mắt bà như van lơncháu đừng cật vấn chi thêm. Nhưng Mary lạnh lùng tìm hiểu:

- Dì ơi! Dì hãy nói thật cho cháu biết, hãy nhìn cháu đây: căn phòng bímật ở đầu hành lang có liên lạc gì với những xe cộ dừng lại ban đêmkhông?

Trễ quá rồi: Mary chợt hối nhưng đã muộn. Dì nàng xanh ngắt, môi runrẩy, mắt lạc thần, bà đưa hai tay che cổ, sợ hãi tột cùng. Mary quìxuống cạnh dì, tay quàng lấy cổ dì, ôm chặt bà và hôn lên tóc bà. Nàngrun rẩy:

- Dì tha lỗi cho con? Con vụng về và quá tò mò. Con xấu hổ lắm, xin dì quên những gì con vừa hỏi.

Dì Patience im lặng, tay ôm lấy mặt. Mary vuốt ve và hôn tay dì. Rồibà bỏ tay che mặt ra, mắt bớt vẻ kinh hoàng, bà nắm tay cháu, thều thào:

- Mary, di không che dấu cháu, nhưng sự thật có nhiều điều dì cũng không biết hết... Nhưng vì cháu là cháu dì, con của người chị yêu quí, dìphải báo trước cho cháu biết...

Bà nhìn nhớn nhác như sợ Joss hiện ra bất ngờ siết cổ mình:

- Có những điều xảy ra tại đây mà dì không bao giờ dám nghĩ đến hay nóiđến. Những chuyện đáng sợ: chú Joss liên lạc với nhiều người kỳ lạ vàlối mua bán cũng rất lạ. Có đêm, họ đến đây. Từ cửa sổ phòng con trêncổng chính con có thể nghe họ gõ cửa. Chú con sẽ mở cửa và đưa họ đidọc theo hành lang đến căn phòng bí mật. Họ trò chuyện rất lâu và rútlui trước khi trời sáng. Mary! Khi họ đến, con nhớ cứ nằm yên, lấy gối bịt tai lại. Nếu con hỏi đến chuyện họ, con biết được một nửa câuchuyện của họ, tóc con sẽ bạc như dì đây. Con sẽ không rão lệ mỗi đêmvà run giọng khi cất tiếng. Tuổi trẻ và sự vô tư của con sẽ biến mấtnhư dì vậy. Đừng quên lời dì...

Dì đứng lên xô ghế ra. Mary nghe tiếng chân dì lên thang một cách uể oải, mệt nhọc và dì nằm lỳ suốt buổi trong phòng.

Mary ngồi bên cạnh chiếc ghế không. Xuyên qua khung cửa kính, ánh mặttrời tắt sau ngọn đồi xa nhất và mầu xám của trời đông lại bao phủ khắpLữ quán Giao Mai.
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư