Lữ Quán Giết Người - Chương 16
Cáø Nhỏ | Chat Online | |
02/08/2019 15:54:42 | |
Truyện ma - Truyện kinh dị | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
67 lượt xem
- * Lữ Quán Giết Người - Chương 16 (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- * Lữ Quán Giết Người - Chương 18 (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- * Lưu Quán Giết Người - Chương 15 (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- * PHI THIÊN - Chương 50: Diệu Pháp tự (6) (Truyện tiên hiệp)
Ngôi nhà và các dãy phụ chiếm bốn cạnh sân. Giữa là một bồn cỏ và hồ nước.
Trước mặt, con đường trải dài vô tận, quanh đó là đồng hoang, một mầunâu sẫm và ướt át vì mưa, Mary đến tận đường cái, quanh tầm mắt nàng chỉ có đồi đen đủi và ao tù. Lữ quán là ngôi nhà duy nhất t rong vùng, dùlà một ngôi nhà xám chứa đầy bí ẩn và không có gì tỏ ra hiếu khách.
Phía tây là những ngọn núi đá sừng sựng, vài ngọn có cỏ mọc lưa thưadưới ánh nắng yếu ớt của mùa đông cỏ vẫn úa vàng. Nhiều ngọn núi khácchỉ thấy chơm chởm đá.Chốc chốc, ánh nắng bị một đám mây che khuất, tạo thành một bóng đendài trên đồng hoang. Mầu sắc cũng thay đổi: khi thì đồi núi tím thẫmnhư giây mực, khi thì tia nắng xuyên qua mây làm ngọn đồi trở thànhvàng, nâu... Nhiều ngọn khác chìm trong bóng tối.
Khung cảnh thay đổi liền liền: phía đông ánh nắng ban trưa rực rỡ vàđồng hoang xem yên tĩnh như một sa mạc cát trong khi phía tây những ngọn đồi bị chế ngự bởi mùa đông buốt, thỉnh thoảng tối sầm do một đámmây... Không khí lạnh và thoang thoảng hương thơm tinh khiết của miềnnúi. Thật là một sự mới lạ với Mary, vì nàng chỉ quen với khung cảnh êm ả của Helford, với những rào dậu và những cây to che chở cho nên dù vào đông gió cũng không dữ dội. Mũi đất cao che chở cho những người sốngdưới bóng nó, chỉ mình dòng sông xanh biếc cuồn cuộn, bọt tung trắngxóa, nom có khi hơi dữ tợn mà thôi.
Tuy nhiên, giữa hoang vu, man dã, đáng ghét, Mary cảm thấy trong khôngkhí có sự kiêu hùng kỳ lạ, cuốn hút lấy nàng làm nàng như bị thách đố và không thấy muốn lùi. Thốt nhiên, nàng cảm thấy thích thú ưa mạo hiểm,thấy hăng hái trong lòng. Má nóng bừng, mắt ngời sáng, tóc tung baytrong gió lộng, Mary thu hồi được nghị lực, niềm tin một cách bất ngờ.
Mary thở mạnh, hít không khí ngọt ngào mát mẻ tinh khiết vào hai buồngphổi. Nàng đến bên hồ, mở vòi và ngâm hai tay xuống nước. Nước lạnhrợi, trong veo. Nàng vốc một ngụm đưa lên uống. Tuy nước ở đây khác xa nước nàng đã uống trong bếp, một vị chan chát quyện trong lưỡi, nàngthấy thích thú và đã khát ngay.
Mary như được bồi bổ cả thể xác lẫn tinh thần. Nàng cảm thấy đói và nghĩ đến dì.
Mary ăn món thịt trừu hầm củ cải một cách ngon lành. Lần thứ nhất, sau24 giờ chịu đựng Mary cảm thấy phấn khởi, bình tĩnh, can đảm. Mary gợichuyện:
- Dì ơi, tại sao chú Joss lại làm chủ Lữ quán Giao Mai?
Sự tấn công bất ngờ và thẳng thắn của cô cháu làm dì lúng túng. Bà cắn môi, đỏ mặt giây lâu mới trả lời, ấp úng:
- Thì...con thấy đó: nơi này thuận tiện quá, quốc lộ chính từ Bắc đếnNam. Xe qua lại hai bận trong tuần. Họ đi từ Bodmin, Truno đếnLaunceston. Cũng như con đi hôm qua vậy mà... Họ du lịch, làm ăn, buôn bán...
- Đúng thế, nhưng tại sao họ không ghé Lữ quán Giao Mai?
- Họ dừng lại chớ! Họ đến quầy rượu để giải khát. Chúng ta có đông khách hàng...
- Sao dì có thể nói thế được? Phòng khách bỏ trống, phòng ngủ dùng làmkho, chứa đầy chuột...kia mà! Cháu thấy tận mắt, cháu đã nghỉ ở lữ quán nhỏ hơn đây. Trong làng cháu cũng có một cái. Mẹ cháu bạn với bà chủ, cháu có đến một lần. Trên lầu có hai phòng nhưng được trang hòang tửtế cho khách.
Dì Patience im lặng giây lâu, lại cắn môi:
- Chú Joss không thích ai ở lại. Chú ghét ồn ào, vả lại ở một nơi vắng vẻ như chỗ này có thể nguy hiểm cho mình...
Trước mặt, con đường trải dài vô tận, quanh đó là đồng hoang, một mầunâu sẫm và ướt át vì mưa, Mary đến tận đường cái, quanh tầm mắt nàng chỉ có đồi đen đủi và ao tù. Lữ quán là ngôi nhà duy nhất t rong vùng, dùlà một ngôi nhà xám chứa đầy bí ẩn và không có gì tỏ ra hiếu khách.
Phía tây là những ngọn núi đá sừng sựng, vài ngọn có cỏ mọc lưa thưadưới ánh nắng yếu ớt của mùa đông cỏ vẫn úa vàng. Nhiều ngọn núi khácchỉ thấy chơm chởm đá.Chốc chốc, ánh nắng bị một đám mây che khuất, tạo thành một bóng đendài trên đồng hoang. Mầu sắc cũng thay đổi: khi thì đồi núi tím thẫmnhư giây mực, khi thì tia nắng xuyên qua mây làm ngọn đồi trở thànhvàng, nâu... Nhiều ngọn khác chìm trong bóng tối.
Khung cảnh thay đổi liền liền: phía đông ánh nắng ban trưa rực rỡ vàđồng hoang xem yên tĩnh như một sa mạc cát trong khi phía tây những ngọn đồi bị chế ngự bởi mùa đông buốt, thỉnh thoảng tối sầm do một đámmây... Không khí lạnh và thoang thoảng hương thơm tinh khiết của miềnnúi. Thật là một sự mới lạ với Mary, vì nàng chỉ quen với khung cảnh êm ả của Helford, với những rào dậu và những cây to che chở cho nên dù vào đông gió cũng không dữ dội. Mũi đất cao che chở cho những người sốngdưới bóng nó, chỉ mình dòng sông xanh biếc cuồn cuộn, bọt tung trắngxóa, nom có khi hơi dữ tợn mà thôi.
Tuy nhiên, giữa hoang vu, man dã, đáng ghét, Mary cảm thấy trong khôngkhí có sự kiêu hùng kỳ lạ, cuốn hút lấy nàng làm nàng như bị thách đố và không thấy muốn lùi. Thốt nhiên, nàng cảm thấy thích thú ưa mạo hiểm,thấy hăng hái trong lòng. Má nóng bừng, mắt ngời sáng, tóc tung baytrong gió lộng, Mary thu hồi được nghị lực, niềm tin một cách bất ngờ.
Mary thở mạnh, hít không khí ngọt ngào mát mẻ tinh khiết vào hai buồngphổi. Nàng đến bên hồ, mở vòi và ngâm hai tay xuống nước. Nước lạnhrợi, trong veo. Nàng vốc một ngụm đưa lên uống. Tuy nước ở đây khác xa nước nàng đã uống trong bếp, một vị chan chát quyện trong lưỡi, nàngthấy thích thú và đã khát ngay.
Mary như được bồi bổ cả thể xác lẫn tinh thần. Nàng cảm thấy đói và nghĩ đến dì.
Mary ăn món thịt trừu hầm củ cải một cách ngon lành. Lần thứ nhất, sau24 giờ chịu đựng Mary cảm thấy phấn khởi, bình tĩnh, can đảm. Mary gợichuyện:
- Dì ơi, tại sao chú Joss lại làm chủ Lữ quán Giao Mai?
Sự tấn công bất ngờ và thẳng thắn của cô cháu làm dì lúng túng. Bà cắn môi, đỏ mặt giây lâu mới trả lời, ấp úng:
- Thì...con thấy đó: nơi này thuận tiện quá, quốc lộ chính từ Bắc đếnNam. Xe qua lại hai bận trong tuần. Họ đi từ Bodmin, Truno đếnLaunceston. Cũng như con đi hôm qua vậy mà... Họ du lịch, làm ăn, buôn bán...
- Đúng thế, nhưng tại sao họ không ghé Lữ quán Giao Mai?
- Họ dừng lại chớ! Họ đến quầy rượu để giải khát. Chúng ta có đông khách hàng...
- Sao dì có thể nói thế được? Phòng khách bỏ trống, phòng ngủ dùng làmkho, chứa đầy chuột...kia mà! Cháu thấy tận mắt, cháu đã nghỉ ở lữ quán nhỏ hơn đây. Trong làng cháu cũng có một cái. Mẹ cháu bạn với bà chủ, cháu có đến một lần. Trên lầu có hai phòng nhưng được trang hòang tửtế cho khách.
Dì Patience im lặng giây lâu, lại cắn môi:
- Chú Joss không thích ai ở lại. Chú ghét ồn ào, vả lại ở một nơi vắng vẻ như chỗ này có thể nguy hiểm cho mình...
Truyện mới nhất:
- Đêm trăng sáng rực (Truyện ngắn)
- Cận vệ của bóng tối (Chương 3) (Truyện tổng hợp)
- Bản nhạc hóa đá (Truyện ngôn tình)
- Ánh sáng và bóng tối (Truyện ngôn tình)
- Màu của tình yêu (Truyện ngắn)
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!