Lữ Quán Giết Người - Chương 21
Cáø Nhỏ | Chat Online | |
02/08/2019 15:55:08 | |
Truyện ma - Truyện kinh dị | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
89 lượt xem
- * Lữ Quán Giết Người - Chương 22 (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- * Lữ Quán Giết Người - Chương 23 (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- * Lữ Quán Giết Người - Chương 20 (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- * Lữ Quán Giết Người - Chương 19 (Truyện ma - Truyện kinh dị)
Thốt nhiên có giọng cất lên, át tiếng tim nàng đang dồn dập:
- Không! Merlyn! Anh đừng hòng biến tôi thành quỉ dữ. Tôi thề chấm dứtliên lạc với anh từ hôm nay. Anh bảo tôi nhúng tay vào tội ác tày trời. Đừng hòng!
Giọng gã đàn ông cao lên run rẩy, hình như gã mất hết tự chủ rồi. JossMerlyn nói nhỏ hơn, nàng không nghe gì nhưng tiếng cười khả ố của tênbán hàng rong thì không sao quên được. Người đàn ông đợi tiếng cười thô bỉ kia dứt rồi cất tiếng:
- Treo cổ? Tôi sợ gì cái đó? Đời tôi chả còn nghĩa lý gì. Nhưng lươngtâm tôi còn và tôi sợ Thượng Đế toàn năng. Tôi có thể giết địch thủtrong một cuộc chiến đấu rồi nhận hình phạt, nhưng giết người vô tội,nhất là giết đàn bà con trẻ thì khác nào đi thẳng địa ngục?
Có tiếng xô ghế, tiếng đập thình xuống bàn, tiếng chửi thề. Lần này, Joss la lên:
- Đâu dễ vậy! Bồ? Đừng giỡn mặt với tôi chớ! Anh dính chặt vào vụ nàymà. Vứt mẹ cái lương tâm của anh đi. Không lùi được đâu, trễ quá rồi. Thật tôi đoán không sai: từ đầu tôi đã ngờ cái bộ vó trưởng giả, lươngthiện của anh. Mà thôi...
Joss đổi giọng, ra lệnh cho tên hàng rong:
- Harry! Đóng cửa, gài then cẩn thận đi nào!
Có tiếng đấm đá, tiếng bàn ghế gãy đổ. Cửa đóng sầm một tiếng và giọng cười khả ố của Harry làm Mary dựng tóc gáy:
- Bây giờ ta cù hắn như tên Sam lúc nãy nghe? Cũng tội nghiệp nếu ta lột áo quần hắn, nhưng biết làm sao? Hắn tự chuốc vạ vào thân mà! Tôi được lãnh cái đồng hồ tay hắn chứ, anh Joss?
- Câm mồm lại. Hãy làm những gì ta bảo: đứng yên chỗ cửa kính kia vàđâm thẳng vào tim nó nếu nó tính trốn (giọng Joss chế giễu). Thưa ôngthư ký hành chánh, sao ông điên bất ngờ thế, hở? Ông tưởng đây là thànhphố Truno ư? Ông muốn gì? Muốn quất ngựa đi thẳng về Bodmin rồi sáng mai dẫn quan tòa và nửa tiểu đội lính đột vây lữ quán Giao Mai, hử?
Người đàn ông thở hổn hển - ông ta bị thương chăng? - tiếng ông ta đứt quãng:
- Hãy hoàn thành tội ác của các anh...ngay đi! nếu các anh muốn thế.Phần tôi, tôi thề không tố cáo các anh và cũng không ngăn cản, nhưng tôi không hợp tác với các anh được nữa.
Im lặng. Rồi Merlyn cười khẩy:
- Coi chừng! Đã có kẻ nói hệt giọng anh và chỉ 5 phút sau hắn được treocách mặt đất cỡ hơn tấc rưỡi. Tôi có hỏi hắn gần mặt đất như thế hắn vừa lòng chưa, vì hắn là nông dân không ưa xa rời đất. Tiếc thay: hắn hếttrả lời được, tuy rằng phải mất đến 7 phút và phần tư giây hắn mới ngưng thở.
Mary nghẹn thở, tay chân như đeo chì, nàng sợ mình sẽ ngất đi, vội vànglần bước dọc theo hành lang. Không, nàng không thể ngất nơi này, lộmất.
Hai gối run rẩy như chực khuỵu xuống. Đâu nàng choáng váng, nhưng tai vẫn nghe giọng Joss:
- Harry, về đi! Để mình ta xử tội gã này. Mày hết việc rồi. Lấy ngựa của nó mà chuồn ngay, rồi thả ngựa bên vùng Camelford. Ta trị tội nó được!
Lần đến phòng khách, Mary quị xuống ngất đi, nhưng rồi nàng tỉnh lại rất mau. Nàng chống tay ngồi lên, lắng nghe tiếng ngựa, tiếng chửi thề vàcả hai thứ tiếng xa dần trong bóng tối. Nàng không biết làm cách gì cứu nạn nhân: có thể đến Dozmary kêu cứu chăng? Khi nàng trở về, ông ta đãtắt thở rồi. Mà chắc gì nàng cầu cứu được? Có thể dân vùng lân cận đâyđều là thuộc hạ của Merlyn. Dì Patience ư? Vô ích. Cầu trời cho ngườilạ, chỉ còn tự cứu bằng cách nhận lời hợp tác với quân gian bằng không,phải đánh nhau với chủ quán dù ông ta chắc cầm cái bại trong tay. Marykhông có khẩu súng hay con dao, nếu làm cho Joss bị thương để cứu đượcngười lạ, nàng không do dự...nhưng...
Mary định quay lại bỗng nàng nghe có tiếng động khẽ, rồi sàn lầu kêurăng rắc. Bước chân sẽ sàng tiếp tục. Ai? Dì nàng thì nhất định làchết khiếp trong phòng, tên Harry đã đi xa. Joss đang thi hành tội áctrong kia. Trí óc Mary làm việc dữ: kẻ kia đột nhập vào đây từ bao giờ? Kẻ thù hay bạn của Joss? Kẻ lạ mặt chắc không muốn chạm trán cùng bọnbuôn lậu? Có thể, ông ta sẽ giúp nạn nhân? Tia hy vọng lóe sáng trongtim cô gái... đồng thời cửa quầy rượu bật mở làm Mary hốt hoảng lùi vàonấp sau cửa. Sàn nhà kêu lên răng rắc rồi, chao ơi! Tim Mary nhói lên:hai người tiến lại nhau, qua khe cửa, Mary thấy rõ ràng kẻ bí mật đặttay lên vai Joss:
- Thế nào?
- Tùy anh quyết định chứ không phải tôi. Anh chỉ việc bảo tôi...
Khuất sau cửa, Mary không thể nhìn thấy mà cũng không nghe gì, vì kẻ lạtrước khi lên tiếng đã kéo tuột Joss vào quầy rượu. Có tiếng của đóngrồi lặng lẽ trở lại.
Hình như có một lúc nàng nghe tiếng kêu yếu ớt thoảng vào tai. Tiếngkêu cứu của nạn nhân? Rồi như có tiếng chân ra cổng chính. Đánh bạo, cô gái lại sát cửa quầy rượu áp tai nghe ngóng: bóng tối và sự im lặng phủ tràn. Không, chả còn ai bên trong cả. Nàng đẩy cửa bước vào, trốngtrơn. Không khí lạnh rợi làm nàng tỉnh táo. Sự khủng khiếp đã qua rồi.Ánh trăng làm nàng thấy rõ có một vật lay động dài ngoằng đong đưa từtrần nhà. Thoạt đầu, Mary nghĩ đến một con rắn buông mình xuống, nhưngđịnh thần nhìn kỹ: một sợi giây! Cô gái rợn người vì khiếp đảm.
- Không! Merlyn! Anh đừng hòng biến tôi thành quỉ dữ. Tôi thề chấm dứtliên lạc với anh từ hôm nay. Anh bảo tôi nhúng tay vào tội ác tày trời. Đừng hòng!
Giọng gã đàn ông cao lên run rẩy, hình như gã mất hết tự chủ rồi. JossMerlyn nói nhỏ hơn, nàng không nghe gì nhưng tiếng cười khả ố của tênbán hàng rong thì không sao quên được. Người đàn ông đợi tiếng cười thô bỉ kia dứt rồi cất tiếng:
- Treo cổ? Tôi sợ gì cái đó? Đời tôi chả còn nghĩa lý gì. Nhưng lươngtâm tôi còn và tôi sợ Thượng Đế toàn năng. Tôi có thể giết địch thủtrong một cuộc chiến đấu rồi nhận hình phạt, nhưng giết người vô tội,nhất là giết đàn bà con trẻ thì khác nào đi thẳng địa ngục?
Có tiếng xô ghế, tiếng đập thình xuống bàn, tiếng chửi thề. Lần này, Joss la lên:
- Đâu dễ vậy! Bồ? Đừng giỡn mặt với tôi chớ! Anh dính chặt vào vụ nàymà. Vứt mẹ cái lương tâm của anh đi. Không lùi được đâu, trễ quá rồi. Thật tôi đoán không sai: từ đầu tôi đã ngờ cái bộ vó trưởng giả, lươngthiện của anh. Mà thôi...
Joss đổi giọng, ra lệnh cho tên hàng rong:
- Harry! Đóng cửa, gài then cẩn thận đi nào!
Có tiếng đấm đá, tiếng bàn ghế gãy đổ. Cửa đóng sầm một tiếng và giọng cười khả ố của Harry làm Mary dựng tóc gáy:
- Bây giờ ta cù hắn như tên Sam lúc nãy nghe? Cũng tội nghiệp nếu ta lột áo quần hắn, nhưng biết làm sao? Hắn tự chuốc vạ vào thân mà! Tôi được lãnh cái đồng hồ tay hắn chứ, anh Joss?
- Câm mồm lại. Hãy làm những gì ta bảo: đứng yên chỗ cửa kính kia vàđâm thẳng vào tim nó nếu nó tính trốn (giọng Joss chế giễu). Thưa ôngthư ký hành chánh, sao ông điên bất ngờ thế, hở? Ông tưởng đây là thànhphố Truno ư? Ông muốn gì? Muốn quất ngựa đi thẳng về Bodmin rồi sáng mai dẫn quan tòa và nửa tiểu đội lính đột vây lữ quán Giao Mai, hử?
Người đàn ông thở hổn hển - ông ta bị thương chăng? - tiếng ông ta đứt quãng:
- Hãy hoàn thành tội ác của các anh...ngay đi! nếu các anh muốn thế.Phần tôi, tôi thề không tố cáo các anh và cũng không ngăn cản, nhưng tôi không hợp tác với các anh được nữa.
Im lặng. Rồi Merlyn cười khẩy:
- Coi chừng! Đã có kẻ nói hệt giọng anh và chỉ 5 phút sau hắn được treocách mặt đất cỡ hơn tấc rưỡi. Tôi có hỏi hắn gần mặt đất như thế hắn vừa lòng chưa, vì hắn là nông dân không ưa xa rời đất. Tiếc thay: hắn hếttrả lời được, tuy rằng phải mất đến 7 phút và phần tư giây hắn mới ngưng thở.
Mary nghẹn thở, tay chân như đeo chì, nàng sợ mình sẽ ngất đi, vội vànglần bước dọc theo hành lang. Không, nàng không thể ngất nơi này, lộmất.
Hai gối run rẩy như chực khuỵu xuống. Đâu nàng choáng váng, nhưng tai vẫn nghe giọng Joss:
- Harry, về đi! Để mình ta xử tội gã này. Mày hết việc rồi. Lấy ngựa của nó mà chuồn ngay, rồi thả ngựa bên vùng Camelford. Ta trị tội nó được!
Lần đến phòng khách, Mary quị xuống ngất đi, nhưng rồi nàng tỉnh lại rất mau. Nàng chống tay ngồi lên, lắng nghe tiếng ngựa, tiếng chửi thề vàcả hai thứ tiếng xa dần trong bóng tối. Nàng không biết làm cách gì cứu nạn nhân: có thể đến Dozmary kêu cứu chăng? Khi nàng trở về, ông ta đãtắt thở rồi. Mà chắc gì nàng cầu cứu được? Có thể dân vùng lân cận đâyđều là thuộc hạ của Merlyn. Dì Patience ư? Vô ích. Cầu trời cho ngườilạ, chỉ còn tự cứu bằng cách nhận lời hợp tác với quân gian bằng không,phải đánh nhau với chủ quán dù ông ta chắc cầm cái bại trong tay. Marykhông có khẩu súng hay con dao, nếu làm cho Joss bị thương để cứu đượcngười lạ, nàng không do dự...nhưng...
Mary định quay lại bỗng nàng nghe có tiếng động khẽ, rồi sàn lầu kêurăng rắc. Bước chân sẽ sàng tiếp tục. Ai? Dì nàng thì nhất định làchết khiếp trong phòng, tên Harry đã đi xa. Joss đang thi hành tội áctrong kia. Trí óc Mary làm việc dữ: kẻ kia đột nhập vào đây từ bao giờ? Kẻ thù hay bạn của Joss? Kẻ lạ mặt chắc không muốn chạm trán cùng bọnbuôn lậu? Có thể, ông ta sẽ giúp nạn nhân? Tia hy vọng lóe sáng trongtim cô gái... đồng thời cửa quầy rượu bật mở làm Mary hốt hoảng lùi vàonấp sau cửa. Sàn nhà kêu lên răng rắc rồi, chao ơi! Tim Mary nhói lên:hai người tiến lại nhau, qua khe cửa, Mary thấy rõ ràng kẻ bí mật đặttay lên vai Joss:
- Thế nào?
- Tùy anh quyết định chứ không phải tôi. Anh chỉ việc bảo tôi...
Khuất sau cửa, Mary không thể nhìn thấy mà cũng không nghe gì, vì kẻ lạtrước khi lên tiếng đã kéo tuột Joss vào quầy rượu. Có tiếng của đóngrồi lặng lẽ trở lại.
Hình như có một lúc nàng nghe tiếng kêu yếu ớt thoảng vào tai. Tiếngkêu cứu của nạn nhân? Rồi như có tiếng chân ra cổng chính. Đánh bạo, cô gái lại sát cửa quầy rượu áp tai nghe ngóng: bóng tối và sự im lặng phủ tràn. Không, chả còn ai bên trong cả. Nàng đẩy cửa bước vào, trốngtrơn. Không khí lạnh rợi làm nàng tỉnh táo. Sự khủng khiếp đã qua rồi.Ánh trăng làm nàng thấy rõ có một vật lay động dài ngoằng đong đưa từtrần nhà. Thoạt đầu, Mary nghĩ đến một con rắn buông mình xuống, nhưngđịnh thần nhìn kỹ: một sợi giây! Cô gái rợn người vì khiếp đảm.
Truyện mới nhất:
- Đêm trăng sáng rực (Truyện ngắn)
- Cận vệ của bóng tối (Chương 3) (Truyện tổng hợp)
- Bản nhạc hóa đá (Truyện ngôn tình)
- Ánh sáng và bóng tối (Truyện ngôn tình)
- Màu của tình yêu (Truyện ngắn)
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!