Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 1645: Thật có lỗi, thời gian đang gấp

82 lượt xem

Hắn đứng ở đàng xa cũng không dám tiến lên, trực tiếp điểm qua một đạo chỉ mang, tốc độ nhanh như tia chớp, giết một gã Võ Tôn bát tinh chẳng qua chỉ trong hô hấp. Mặc dù Lý Vân Tiêu trong đại chiến hai tộc có biểu hiện dũng mãnh, nhưng nói cho cùng cũng chỉ là Võ Tôn bát tinh mà thôi.

Thân thể Lý Vân Tiêu hơi nghiêng qua liền tránh được đạo chỉ mang kia khiến nó “Phanh” một tiếng bay ra phía sau, xuyên qua chiến hạm.

– Ân, chuyện gì xảy ra?

Mễ Cao Dương ngốc trệ thoáng một phát, tốc độ đạo chỉ mang kia cũng không phải Võ Tôn bát tinh có thể tránh khỏi, hơn nữa quái dị nhất chính là Lý Vân Tiêu vừa rồi thoáng nghiêng người thập phần tùy ý, cũng không thi triển ra bất kỳ thân pháp chiến kỹ nào cả.

Người còn lại trong tiểu đội sắc mặt đại biến, hoảng sợ khẩn trương, như lâm đại địch.

Trên trán Liêu Dương Băng cũng chảy ra mồ hôi lạnh, trong lòng một hồi lo lắng, truyền âm cho Lý Vân Tiêu nói:

– Người này có thực lực Võ Đế lục tinh, chúng ta đánh không lại, không nên trêu chọc vào hắn.

Ai biết Lý Vân Tiêu ngoảnh mặt làm ngơ, trực tiếp lăng không bước ra một bước, ngược lại đi tới chỗ Mễ Cao Dương, sắc mặt trở nên âm lãnh, lạnh giọng nói:

– Nếu tự ngươi đã tìm được chết, vậy thì trên trời dưới đất không ai cứu được ngươi rồi

Người tiểu đội Chiến Nhận nghe xong đều té xỉu, nguyên một đám trừng lớn mắt, không rõ Lý Vân Tiêu tại sao lại làm vậy.

– Haha, ha ha, tự chính mình tìm đường chết? Không ai cứu được ta?

Mễ Cao Dương ngửa mặt lên trời cười ha hả, sau khi cười vài tiếng, hắn nhìn Lý Vân Tiêu, trong mắt thoáng hiện sát cơ, nói:

– Thật sự là lạnh quá, chuyện cười này tuyệt đối không buồn cười đâu.

Lý Vân Tiêu nói:

– Bởi vì đây không phải chuyện cười.

Mễ Cao Dương khinh miệt nói:

– Chỉ bằng ngươi? Võ Tôn bát tinh?

Khí thế trên người Lý Vân Tiêu tản ra, lập tức nguyên lực nổ bung chung quanh, tu vị cả người xông thẳng lên

Võ Tôn bát tinh, Võ Tôn bát tinh đỉnh phong, Võ Tôn cửu tinh, Võ Tôn cửu tinh đỉnh phong, còn đang không ngừng tăng lên…

Người tiểu đội Chiến Nhận mỗi người đều hoảng sợ không thôi, bọn hắn rốt cuộc hiểu rõ vì sao biểu hiện của Lý Vân Tiêu lại cường đại như thế, căn bản không phải cùng cấp bậc với bọn hắn.Cửu Thiên Võ Đế

Liêu Dương Băng cũng cả thấy kinh hãi, tuy rằng lúc trước lực nâng lên của Lý Vân Tiêu đã khiến hắn nghi ngờ, nhưng giờ phút này thật sự trông thấy vẫn khó dấu được khiếp sợ, trong lòng càng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, loại tốc độ tu luyện này hoàn toàn không cách nào hình dung rồi.

Đồng tử Mễ Cao Dương co lại, lạnh lùng nói:

– Khó trách càn rỡ như vậy, thì ra là áp chế thực lực. Nhưng nếu vậy lại cho rằng có thể chống lại ta, không khỏi quá ngây thơ rồi.

Lý Vân Tiêu không nói, khí thế trên người còn đang không ngừng bay lên, rất nhanh đã đến Võ Đế nhất tinh đỉnh phong, vẫn không hề đình chỉ

Liêu Dương Băng đột nhiên hít một hơi lạnh, trong lòng đại chấn, chẳng lẽ còn không phải Võ Đế nhất tinh? Từ chuyến đi Địa Lão Thiên Hoang đến giờ mới bao lâu chứ?

Một đạo tấn cấp chi quang trực tiếp nổi lên trên người Lý Vân Tiêu, trên bầu trời cũng theo đó hiện lên dị sắc, quy tắc chi lực lăng không rơi xuống, đều bị hắn hút vào trong cơ thể.

Tấn cấp tại chỗ?

Tất cả mọi người đều ngốc trệ.

Khí tức trên thân Lý Vân Tiêu sau khi nhảy vào Võ Đế nhị tinh mới dần vững vàng lại, không còn tăng thêm nữa.

Mễ Cao Dương trong lòng nhẹ thở ra, không nhịn được cười lớn mỉa mai nói:

– Ha ha, mao đầu tiểu tử vừa vừa bước vào Võ Đế nhị tinh, thiên phú của ngươi không tệ, nhưng cái này cũng không phải là vốn liếng để ngươi không biết trời cao đất rộng, hôm nay ngươi sẽ vì thế mà phải trả giá thật nhiều.

Lý Vân Tiêu không nói hai lời, lâm không khẽ vậy, một cổ hàn khí lập tức lan tràn trên không trung, giống như tuyết bay vạn dặm,

Mễ Cao Dương đột nhiên cả kinh, hoảng sợ phát hiện trong tay đối phương nhiều ra một thanh bảo kiếm hàn quang chiếu thủy, Liệt Dương chiếu lên trên đó phản xạ ra, dĩ nhiên cũng hóa thành vô cùng lạnh băng, hàn thấu xương tủy.

Lý Vân Tiêu cầm chặt kiếm kia, trên người ẩn ẩn có khí phách của cường giả tuyệt thế hóa rồng mà ra, khiến Thiên Địa đều biến sắc.

Nhưng trong mắt mọi người lại cho rằng là ảnh hưởng của chuôi kiếm này.

– Hảo kiếm, thật sự là hảo kiếm.

Ánh mắt Mễ Cao Dương lộ ra vẻ tham lam cực độ, liếm lấy môi dưới, nhe răng cười nói:

– Kiếm tốt như vậy, ngươi không xứng có được, vẫn nên cho ta đi.

Hắn bước ra một bước, muốn tiến lên đoạt kiếm.

Ánh mắt Lý Vân Tiêu lạnh dần, giống như hàn khí trên Lãnh Kiếm Băng Sương vậy, chỉ nhìn qua cơ hồ liền bị trực tiếp đông kết tại chỗ.

Thân kiếm múa lấy trong tay hắn, loại cảm giác lực lượng kia lập tức ùa về, hắn giơ bảo kiếm lên cao, lập tức phong vân biến sắc, toàn bộ bầu trời lập tức tối xuống, một cổ lực lượng kỳ dị lan tràn bốn phía thân kiếm, quanh thân Lý Vân Tiêu ngừng tụ vô số băng tinh thật nhỏ, nhìn qua xinh đẹp dị thường.

Mễ Cao Dương và Liêu Dương Băng toàn thân đều chấn động, hoảng sợ nhì
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k