Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 1822: Thượng cổ chân linh
青梅 | Chat Online | |
09/08/2019 11:44:28 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
69 lượt xem
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 1823: Bắc minh thiên lộc (1) (Truyện ngôn tình)
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 1824: Bắc minh thiên lộc (2) (Truyện ngôn tình)
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 1821: Tứ thần phong ấn (2) (Truyện ngôn tình)
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 1820: Tứ thần phong ấn (1) (Truyện ngôn tình)
– Bi Minh Kiếm Vũ Phong – Tiết Khúc
Một đạo kiếm khí mênh mông hiển hiện, chém tới thân Trọng Minh Điểu.
Phi Minh cũng trầm xuống, Võ Anh kiếm loong coong mà lên:
– Chúng Sinh Trảm Phù Đồ.
Kiếm ý của hắn mặc dù không có độ cao như Bạc Vũ Kìnhm, nhưng cũng là cường giả Võ Đế bát tinh, hơn nữa cả đời hắn đều chìm đắm trong kiếm đạo.
Một kiếm toàn lực, mang theo toàn bộ lĩnh ngộ của hắn đối với kiếm đạo, lăng không chém tới
Trong lòng Phi Minh còn có một chấp niệm, đó chính là dốc một kiếm toàn lực, dưới Bi Minh Kiếm Vũ Phong của Bạc Vũ Kình xem thử chênh lệch đến cùng lớn bao nhiêu.
Hai đạo kiếm ý cùng đua tiếng trên không, nhưng hiển nhiên Bi Minh Kiếm Vũ Phong mạnh hơn xa chiêu Chúng Sinh Trảm Phù Đồ kia.
Trọng Minh Điểu phát ra một tiếng như Phượng Hoàng, vang lên trên không trung, xuyên việt thiên cổ.
Ba con dị thú còn lại nghe thế đều nhao nhao gầm thét lao đến, tốc độ con Cự Quy kia chậm nhất, thoáng cái đã rơi lại phía sau, trên mai rùa vẫn là một mảnh đen kịt, dấu vết bị Thâm Hải Cự Thú oanh kích vẫn chưa biết mất
“Thu”
Tiếng kêu bi thương của Trọng Minh Điểu vang lên trên không, hai đạo kiếm ý trực tiếp chém lên người nó, mảng lớn thất thải vũ mao nhao nhao rơi xuống, phiêu tán trên trời cao.
Giờ phút này đầu dị thú chạy ở đầu tiên dĩ nhiên chỉ có một chân, hình dạng như trâu, thân hình cực lớn, cả người một mảnh màu đen lờ mờ, lăng không nhảy lên vài cái liền dùng sức đạp một cái, trực tiếp dẫn đầu đánh tới chiến hạm.
Hình thể cực lớn của nó xông lên, toàn bộ không gian đều “Ầm ầm” cự chiến
Bạc Vũ Kình cả kinh nói:
– Lại là một đầu, nhìn bộ dáng cũng giống như Chân Linh a.
– Hừ, ta ngược lại muốn xem đầu nó cứng hay là cái búa của ta cứng.
Trong mắt Lý Vân Tiêu hiện lên một tia lạnh lùng, trực tiếp hóa thành lôi đình, thân thể không ngừng bành trướng, biến thành mập mạp cực lớn giơ Thiên Chùy lên cao cao.
Một đạo lôi tinh hoàn xuất hiện ở bốn phía hắn, mi tâm càng lóng lánh ra Ma Ha cổ tự lôi chi quy tắc, lôi đình vô cùng vô tận trực tiếp rót vào trong búa, trong đó truyền đến trận trận tiếng sấm sét vang dội
– Ha ha có ý tứ.
Tân Thần cũng là cười ha hả, tứ môn trên người đột nhiên mở ra, từng đạo kim quang theo thân thể tuôn ra, vô số Kim Luân phức tạp hiển hiện trên làn da, hoàn hoàn đan xen, diễn biến vô tận.
Hai đấm hắn vang lên “Đùng đùng”, nắm đấm trực tiếp hóa thành màu vàng, đột nhiên đánh ra ngoài, như Liệt Dương hành không vậy.Lý Vân Tiêu cũng đã tụ đầy lôi đình, hét lớn một tiếng liền gõ tới đầu Độc Cước Ngưu:
– Cho ngươi giả trang Chân Linh dọa người này!
“Ầm ầm”
Quyền mang và lôi đình đều đánh xuống, hai cổ lực lượng giằng co cùng một chỗ, ngưng tụ thành một cổ như dây thừng trực tiếp đánh lên đỉnh đầu Độc Cước Ngưu kia.
“Phanh”
Lực lượng vô tận đánh ra, Độc Cước Ngưu kia phát ra một tiếng rên rĩ vang vọng Thiên Địa, bị trực tiếp đánh bay ra ngoài.
Trọng Minh Điểu rốt cục cũng không kiềm nổi kiếm khí trảm kích nữa, lông vũ cũng sắp bị tróc sạch ra, kêu vài tiếng bi thương, buông ra hai móng, “PHỐC PHỐC” phe phẩy cái cánh tránh đi.
Còn có một đầu dị thú màu trắng toàn thân như lộc, đầu sinh tứ giác, nó thấy đồng bạn liên tục bị thương chợt dừng bước, trong mắt một mảnh kinh nghi bất định, không dám tiếp tục xông tới nữa.
Quyết ấn trong tay Diệp Phàm nhanh chóng đánh ra, trên Nặc Á chi chu bắt đầu chớp động một mảnh kim mang:
– Tất cả ngồi vững, muốn xuyên thẳng qua rồi
“BA~”
Đột nhiên Lý Vân Tiêu vỗ một tay vào đầu hắn, đánh tan quyết ấn đầy trời, Nặc Á chi chu lần nữa hồi phục bình tĩnh.
– À? Vân Tiêu đại ca, sao ngươi lại đánh ta?
Diệp Phàm sờ cái đầu, có chút khó hiểu.
Lý Vân Tiêu mắt trắng không còn chút máu, nói:
– Mới vừa rồi là cho rằng đánh không lại bốn đầu dị thú này, cho nên mới bảo ngươi thúc dục Nặc Á chi chu chạy trốn, hiện giờ chúng ta đã chiếm thượng phong, vì sao còn phải chạy trốn?
– Ách, thì ra là vậy.
Diệp Phàm không có ý tứ sờ lên cái trán, cười rộ lên ngốc nghếch.
Bốn đầu dị thú kia đứng song song thành một hàng, cách khôn
Truyện mới nhất:
- BẠN ĐẦU TIÊN (Truyện ngắn)
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!