TỔNG TÀI Ở TRÊN TÔI Ở DƯỚI - Chương 5: Tôi chỉ muốn cô gái kia ở đây
Trần Thị Huyền Trang | Chat Online | |
09/08/2019 13:41:50 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
116 lượt xem
- * TỔNG TÀI Ở TRÊN TÔI Ở DƯỚI - Chương 6: Giả bộ tỏ ra trong sáng cái gì? (Truyện ngôn tình)
- * TỔNG TÀI Ở TRÊN TÔI Ở DƯỚI - Chương 7: Cô đúng là diễn giỏi thật (Truyện ngôn tình)
- * TỔNG TÀI Ở TRÊN TÔI Ở DƯỚI - Chương 4: Tổng tài ở trên tôi (Truyện ngôn tình)
- * TỔNG TÀI Ở TRÊN TÔI Ở DƯỚI - Chương 3: Cảm giác đau rất chân thực (Truyện ngôn tình)
Mái tóc ngắn của hắn để lộ ra khuôn mặt đẹp đến hoàn mỹ, không có một tì vết nào, đáy mắt sâu xa, khinh miệt nhìn về phía Thời Tiểu Niệm, mang theo chút ý xem thường, cử chỉ tràn đầy kiêu ngạo.
Cung Âu.
Hắn là Cung Âu.
Hắn vừa xuất hiện, tiếng thét chói tai của các nữ khách mời trong nháy mắt dần dần mất hẳn, chỉ còn lại tiếng nước chảy từ vòi hoa sen trong phòng tắm vang lên, cùng với vài tiếng kêu ngạc nhiên không rõ tiếng...
Chàng trai trước mặt xuất sắc đến mức có thể làm cho bất cứ kẻ nào cũng cảm thấy xấu hổ, nhưng Thời Tiểu Niệm không có tâm trạng tán thưởng vẻ đẹp của hắn.
Mặt cô trắng bệch, nhìn về phía Cung Âu ngạc nhiên đến ngây người, như mới bị sét đánh.
Đến lúc này rồi, nếu cô còn không phản ứng nữa, thì cô thật là ngu ngốc.
Đó không phải là mơ.
Tất cả đều là thật.
Một tuần trước, trong căn phòng xa hoa làm cho người ta mê muội kia, cái kia của nam nhân dán chặt trên người cô... Tất cả, tất cả đều thật sự đã xảy ra.
Buổi sáng hôm đó bắt đầu phát hiện mình không được khỏe, cô đã cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng cô tự lừa chính bản thân đó chỉ là một giấc mơ...
"Phanh —"
Thời Tiểu Niệm ngồi sụp xuống đất, mặt không còn chút máu.
Cô bị cưỡng bức.
Ý thức được điều này, Thời Tiểu Niệm sợ hãi không nói nên lời, sao có thể như vậy...
Nhưng, đã cưỡng bức cô, rõ ràng là anh ta nên cảm áy náy mới phải, sao còn có thể bình tĩnh mà xuất hiện như thế này?
Cung Âu đứng đó, ánh mắt trầm xuống, vẻ mặt biến đổi liên tục, khóe miệng nhếch lên, có chán ghét, cười nhạo, tiếp lời, hắn chậm rãi đứng lên đưa tay phải ra, làm một số động tác đơn giản, mở miệng nói: "Ở đây, tôi chỉ muốn cô gái kia ở đây."
Boss đã ra lệnh vậy.
"Vâng, Cung tiên sinh!"
Đám cận vệ cúi đầu, nắm áo các nữ khách mời lôi ra ngoài, hành động hết sức nhanh chóng, những nữ khách mời kia hét ầm lên. Lần này là thực sự bị dọa.
Nhưng chưa đến một phút đồng hồ, người ở trong phòng tắm mới bắt đầu im lặng.
Tất cả mọi người lui ra ngoài. Chỉ còn lại Thời Tiểu Niệm đang ngồi dưới đất và Cung Âu đang lười biếng đứng.
Cung Âu cũng không vội, cứ thế coi thường Thời Tiểu Niệm, nhìn như một con chó nhỏ bị đuổi đánh, có chút thích thú.
Mấy phút sau, Thời Tiểu Niệm tỉnh táo lại một chút, đứng lên, vẻ mặt ngây ngốc đi ra ngoài.
Cô phải đi.
Cô phải đi khỏi nơi này, hàn khí mạnh mẽ trên người Cung Âu và cả ký ức kia làm cho cô không thể thở nổi, cô phải tỉnh táo lại...
Nhìn thoáng qua Cung Âu đang đứng bên cạnh, ánh mắt Cung Âu lạnh lùng, vươn tay nắm chặt khuỷu tay cô, thanh âm chứa đầy sự tức giận: "Thời Tiểu Niệm, cô cho là cô không nói lời nào thì có thể đi ra ngoài?"
Nực cười.
Cô gái này xem Cung Âu hắn là gì, không khí ư?
Những ngón tay hắn giữ chặt mặt cô, cơ thể Thời Tiểu Niệm nặng nề run lên, một tuần trước cô rơi vào tay hắn mà giờ hắn lại xuất hiện ngay trước mắt.
Thật rõ ràng...
Hơn nữa, cũng thật đáng xấu hổ.
Cô cố gắng giữ bình tĩnh: "Cung tiên sinh, tôi nghĩ ở đây không thích hợp để chúng ta nói chuyện, mà là ở tòa án mới đúng."
Dù sao, cũng là hắn cưỡng bức cô.
"Tòa án?" Cung Âu nghiêng đầu nhìn cô nói: "Để cướp con của tôi? Thứ nhất, Cung Âu tôi sẽ không cho phép loại con gái như thế vào phòng tôi; thứ hai, nếu cô thực sự có ý định này, cô sẽ không sống được tới lúc bước vào tòa án đâu."
Cái gì mà gọi cô là loại con gái như thế...
Tranh cướp con?
Thời Tiểu Niệm nhớ tới lúc đó, hắn luôn miệng bắt cô phải trả đứa con cô sinh ba năm trước cho hắn, làm cô không hiểu gì cả.
"Cung tiên sinh, tôi không cần biết anh nói gì." Thời Tiểu Niệm mở miệng: "Nhưng tôi nghĩ, tòa án sẽ xử lý trong vòng một tuần trước khi tuyên án."
"A."
Nghe đến đó, Cung Âu giận dữ phản đối: "Cô đúng là có chết cũng không chịu thừa nhận, thật đúng là làm cho người ta cảm thấy đau đầu."
Cung Âu.
Hắn là Cung Âu.
Hắn vừa xuất hiện, tiếng thét chói tai của các nữ khách mời trong nháy mắt dần dần mất hẳn, chỉ còn lại tiếng nước chảy từ vòi hoa sen trong phòng tắm vang lên, cùng với vài tiếng kêu ngạc nhiên không rõ tiếng...
Chàng trai trước mặt xuất sắc đến mức có thể làm cho bất cứ kẻ nào cũng cảm thấy xấu hổ, nhưng Thời Tiểu Niệm không có tâm trạng tán thưởng vẻ đẹp của hắn.
Mặt cô trắng bệch, nhìn về phía Cung Âu ngạc nhiên đến ngây người, như mới bị sét đánh.
Đến lúc này rồi, nếu cô còn không phản ứng nữa, thì cô thật là ngu ngốc.
Đó không phải là mơ.
Tất cả đều là thật.
Một tuần trước, trong căn phòng xa hoa làm cho người ta mê muội kia, cái kia của nam nhân dán chặt trên người cô... Tất cả, tất cả đều thật sự đã xảy ra.
Buổi sáng hôm đó bắt đầu phát hiện mình không được khỏe, cô đã cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng cô tự lừa chính bản thân đó chỉ là một giấc mơ...
"Phanh —"
Thời Tiểu Niệm ngồi sụp xuống đất, mặt không còn chút máu.
Cô bị cưỡng bức.
Ý thức được điều này, Thời Tiểu Niệm sợ hãi không nói nên lời, sao có thể như vậy...
Nhưng, đã cưỡng bức cô, rõ ràng là anh ta nên cảm áy náy mới phải, sao còn có thể bình tĩnh mà xuất hiện như thế này?
Cung Âu đứng đó, ánh mắt trầm xuống, vẻ mặt biến đổi liên tục, khóe miệng nhếch lên, có chán ghét, cười nhạo, tiếp lời, hắn chậm rãi đứng lên đưa tay phải ra, làm một số động tác đơn giản, mở miệng nói: "Ở đây, tôi chỉ muốn cô gái kia ở đây."
Boss đã ra lệnh vậy.
"Vâng, Cung tiên sinh!"
Đám cận vệ cúi đầu, nắm áo các nữ khách mời lôi ra ngoài, hành động hết sức nhanh chóng, những nữ khách mời kia hét ầm lên. Lần này là thực sự bị dọa.
Nhưng chưa đến một phút đồng hồ, người ở trong phòng tắm mới bắt đầu im lặng.
Tất cả mọi người lui ra ngoài. Chỉ còn lại Thời Tiểu Niệm đang ngồi dưới đất và Cung Âu đang lười biếng đứng.
Cung Âu cũng không vội, cứ thế coi thường Thời Tiểu Niệm, nhìn như một con chó nhỏ bị đuổi đánh, có chút thích thú.
Mấy phút sau, Thời Tiểu Niệm tỉnh táo lại một chút, đứng lên, vẻ mặt ngây ngốc đi ra ngoài.
Cô phải đi.
Cô phải đi khỏi nơi này, hàn khí mạnh mẽ trên người Cung Âu và cả ký ức kia làm cho cô không thể thở nổi, cô phải tỉnh táo lại...
Nhìn thoáng qua Cung Âu đang đứng bên cạnh, ánh mắt Cung Âu lạnh lùng, vươn tay nắm chặt khuỷu tay cô, thanh âm chứa đầy sự tức giận: "Thời Tiểu Niệm, cô cho là cô không nói lời nào thì có thể đi ra ngoài?"
Nực cười.
Cô gái này xem Cung Âu hắn là gì, không khí ư?
Những ngón tay hắn giữ chặt mặt cô, cơ thể Thời Tiểu Niệm nặng nề run lên, một tuần trước cô rơi vào tay hắn mà giờ hắn lại xuất hiện ngay trước mắt.
Thật rõ ràng...
Hơn nữa, cũng thật đáng xấu hổ.
Cô cố gắng giữ bình tĩnh: "Cung tiên sinh, tôi nghĩ ở đây không thích hợp để chúng ta nói chuyện, mà là ở tòa án mới đúng."
Dù sao, cũng là hắn cưỡng bức cô.
"Tòa án?" Cung Âu nghiêng đầu nhìn cô nói: "Để cướp con của tôi? Thứ nhất, Cung Âu tôi sẽ không cho phép loại con gái như thế vào phòng tôi; thứ hai, nếu cô thực sự có ý định này, cô sẽ không sống được tới lúc bước vào tòa án đâu."
Cái gì mà gọi cô là loại con gái như thế...
Tranh cướp con?
Thời Tiểu Niệm nhớ tới lúc đó, hắn luôn miệng bắt cô phải trả đứa con cô sinh ba năm trước cho hắn, làm cô không hiểu gì cả.
"Cung tiên sinh, tôi không cần biết anh nói gì." Thời Tiểu Niệm mở miệng: "Nhưng tôi nghĩ, tòa án sẽ xử lý trong vòng một tuần trước khi tuyên án."
"A."
Nghe đến đó, Cung Âu giận dữ phản đối: "Cô đúng là có chết cũng không chịu thừa nhận, thật đúng là làm cho người ta cảm thấy đau đầu."
Truyện mới nhất:
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Định Mệnh Sắp Đặt (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: TỔNG TÀI Ở TRÊN TÔI Ở DƯỚI - Chương 5: Tôi chỉ muốn cô gái kia ở đây,TỔNG TÀI Ở TRÊN TÔI Ở DƯỚI
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!