Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 1974: Đông trụ (2)
青梅 | Chat Online | |
11/08/2019 20:05:01 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
85 lượt xem
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 1975: Khóa tinh bàn (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 1976: Chặn lại (1) (Truyện ngôn tình)
- * Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc - Chương 65 (Truyện ngôn tình)
- * Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc - Chương 64 (Truyện ngôn tình)
Hắn có thể cảm nhận được nơi này cất dấu cấm chế cực kỳ lợi hại, hơn nữa tựa hồ có quan hệ với những mãnh thú trên đồng trụ, nếu ngoại nhân một mình xâm nhập vào thì sợ rằng cấm chế đã sớm tự hành xúc động rồi.
Ba Long nói:
– Chính ngươi xem đi, muốn học 800 chữ nào thì tự mình chọn. Muốn rời khỏi thì chỉ cần tâm niệm vừa động ta liền có thể cảm giác được ngay.
Lý Vân Tiêu nhìn qua từng cái, đồng trụ ở đây tổng cộng là hai trăm ba mươi ba cây, con số tựa hồ không có hàm nghĩa gì đặc biệt, số lượng chữ trên mỗi một cây trụ đều không giống nhau.
Ba Long cũng không giải thích nhiều liền lập tức rời đi.
Lý Vân Tiêu ngược lại không gấp xem chữ, mà lại rất hứng thú với những tượng đồng kia.
Tượng thú trên hai trăm ba mươi ba cây cột này hình thái ngàn vạn, chủng tộc không đồng nhất, không có lặp lại nữa, trong đó một nhiều hơn phân nửa Lý Vân Tiêu cũng không nhận ra, còn lại cũng chỉ mới thấy qua trên điển tịch.
Hắn đi đến trước một cây trụ hơi lớn, số lượng chữ trên đó khá nhiều, ngẩng đầu lên nhìn lại.
Đỉnh đồng trụ xoay quanh lấy một đầu Ngũ Trảo Kim Long, khinh thường nhìn tới.
Nhưng trong lòng Lý Vân Tiêu lại có chút sợ hãi, cảm giác, cảm thấy con rồng kia như đang ngó chừng hắn vậy, không khỏi nở nụ cười khổ.
Đây chính là do bị cấm chế thần bí chôn dưới nơi này ảnh hưởng, một khi xuất hiện hành vi phá hư đồng trụ hoặc là gì đó trái phép, sợ rằng sẽ lập tức lâm vào tình cảnh nguy hiểm cực độ ngay.
– Hơn hai trăm đầu mãnh thú, có lẽ đều là Chân Linh từng tồn tại vào thời đại Thượng Cổ. Truyền thừa của Hải Hoàng Điện quả nhiên còn lâu đời hơn cả Thánh Vựcvà Hóa Thần Hải, các loại tin tức và tư liệu cũng đầy đủ hơn rất nhiều.
Hơn nữa hắn phát hiện sự lớn nhỏ của đồng trụ đều là căn cứ vào độ mạnh yếu của Chân Linh trên đó mà sắp xếp, ví dụ những tồn tại như Thượng Cổ Chân Long, Thiên Phượng đều là nhưng cây trụ khá lớn.
Quan sát sau một hồi, lại không có phát hiện gì khác lạ, lúc này hắn mới nghiên cứu những tàn chữ kia.
Trong hai mắt hắn hóa ra Đồng lực, nhìn tới những chữ trên cây trụ kia, muốn trực tiếp khắc sâu hơn hai nghìn tàn chữ vào óc.
Đột nhiên trên cây cột bắn ra · ra một đạo ánh sáng tím, lập tức hóa giải Đồng lực của hắn, hai con ngươi thấy được lại là một mảnh mông lung, ngược lại không thấy rõ chữ trên đó nữa
Lý Vân Tiêu kinh hãi, vội vàng thu Nguyệt Đồng vào, dùng ánh mắt bình thường nhìn qua, lúc này mới lại có thể thấy rõ chữ trên đó.
Ngũ Trảo Kim Long vốn khinh thường nhìn phía trước, chẳng biết lúc nào vậy mà cúi đầu, trong hai tròng mắt lộ ra hung mang theo dõi hắn.
Thần sắc Lý Vân Tiêu trở nên bất định, lúc này mới phát hiện cấm chế nơi này còn trên dự tính của hắn, ngay cả tàn chữ cũng không cho người tùy tiện ghi nhớ.
Trong nội tâm bất giác nợ nụ cười khổ, chỉ có thể thành thành thật thật bắt đầu chọn chữ rồi.
Hắn tùy ý điểm tới một chữ to trên đồng trụ, trên đồng trụ phát ra một tiếng “Ông”.
Lập tức trên tàn chữ kia bắn · ra một đạo tinh quang, chiếu hình lên không trung.
Trong hình chiếu hiện ra một đoàn kim quang, như rong biển chậm rãi mở rộng ra, hơn nữa biến hóa hình thái, xuất hiện một số nét vẽ
Mỗi một đạo bút họa rơi xuống, đều có một loại cảm giác phong cách cổ xưa khác thường nhộn nhạo ra.
Lý Vân Tiêu trong lòng cuồng hỉ, vội trừng lớn hai mắt, cưỡng ép trí ghi nhớ quá trình hình thành một chữ kia.
Thật giống như Thiên Địa sơ khai, ngàn vạn quy tắc từng cái sinh ra đời vậy, cuối cùng nhất một cái cổ tự nguyên vẹn đã lộ ra.
Trong hình chiếu bộc phát ra cường quang chói mắt, toàn bộ không gian đều chấn động.
Trong lòng Lý Vân Tiêu cũng bỗng nhúc nhích kịch liệt, theo Ma Ha cổ tự kia hình thành, chỉ cảm thấy cổ ý vô biên và Thiên Địa quy tắc chảy xuôi bên người.
Hắn vội vàng nhắm hai mắt lại, bắt đầu yên lặng dưới loại quy tắc này, chuyên tâm chậm rãi lĩnh ngộ lấy.
Mấy tháng sau, bên trong Hải Hoàng Điện.
Một đạo quang mang lấp lánh mà hiện, thân ảnh của Lý Vân Tiêu từ trong đó nổi lên.
Ba Long và Diệp Phàm đã chờ lâu ngày.
Diệp Phàm vui vẻ nói:
– Vân Tiêu đại ca, ngươi đã bước vào cao giai Vũ Đế?
Trong mắt của Lý Vân Tiêu quang mang lưu chuyển, cười nói:
– Ngươi cũng tiến bộ rất lớn.
Diệp Phàm cười nói:
– Ít nhiều nhờ có Hải Hoàng đại nhân chỉ điểm.
Ba Long ngồi ngay ngắn ở trên, cười đem thân thể nghiêng về phía trước một chút, lấy tay nâng cằm của mình, hài hước cười nói:
– Lý Vân Tiêu, có nắm giữ bát bách tự?
Lý Vân Tiêu ngẩng đầu lên nhìn lại, Ba Long tuy rằng như trước lưỡng tấn hoa râm, nhưng thần thái khí chất nếu so với mấy tháng trước đã mạnh hơn nhiều lắm, xem ra thân thể hắn cũng đang từng chút từng chút khôi phục rồi.
– Tổng cộng tập được sáu trăm ba mươi ba chữ.
Lý Vân Tiêu liền đáp như thế.
Ba Long đem người dựa vào phía sau một chút, thản nhiên cười nói:
– Mỗi một chữ quy tắc lực cực lớn, nếu không có tu vi tương ứng mà mạnh mẽ lĩnh ngộ nói, chỉ có thể rơi vào kết cục tẩu hỏa nhập ma. Ngươi hiện tại đã biết rõ nguyên nhân ta trước định ra năm trăm chữ? Cũng không phải là ta keo kiệt, thật sự là xuất phát từ lo lắng cho ngươi.
– Nhưng nghĩ không ra ngươi để học nhiều hơn mấy trăm chữ, mạnh mẽ đem tu vi đề thăng tới thất tinh Vũ Đế, cũng là ta bất ngờ, chỉ bất quá mạnh mẽ đề thăng tu vi, đối với thương thế của ngươi có hại cũng cực lớn đi? Bằng không lấy tu vi của ngươi thất tinh Vũ Đế, đủ để học được
Ba Long nói:
– Chính ngươi xem đi, muốn học 800 chữ nào thì tự mình chọn. Muốn rời khỏi thì chỉ cần tâm niệm vừa động ta liền có thể cảm giác được ngay.
Lý Vân Tiêu nhìn qua từng cái, đồng trụ ở đây tổng cộng là hai trăm ba mươi ba cây, con số tựa hồ không có hàm nghĩa gì đặc biệt, số lượng chữ trên mỗi một cây trụ đều không giống nhau.
Ba Long cũng không giải thích nhiều liền lập tức rời đi.
Lý Vân Tiêu ngược lại không gấp xem chữ, mà lại rất hứng thú với những tượng đồng kia.
Tượng thú trên hai trăm ba mươi ba cây cột này hình thái ngàn vạn, chủng tộc không đồng nhất, không có lặp lại nữa, trong đó một nhiều hơn phân nửa Lý Vân Tiêu cũng không nhận ra, còn lại cũng chỉ mới thấy qua trên điển tịch.
Hắn đi đến trước một cây trụ hơi lớn, số lượng chữ trên đó khá nhiều, ngẩng đầu lên nhìn lại.
Đỉnh đồng trụ xoay quanh lấy một đầu Ngũ Trảo Kim Long, khinh thường nhìn tới.
Nhưng trong lòng Lý Vân Tiêu lại có chút sợ hãi, cảm giác, cảm thấy con rồng kia như đang ngó chừng hắn vậy, không khỏi nở nụ cười khổ.
Đây chính là do bị cấm chế thần bí chôn dưới nơi này ảnh hưởng, một khi xuất hiện hành vi phá hư đồng trụ hoặc là gì đó trái phép, sợ rằng sẽ lập tức lâm vào tình cảnh nguy hiểm cực độ ngay.
– Hơn hai trăm đầu mãnh thú, có lẽ đều là Chân Linh từng tồn tại vào thời đại Thượng Cổ. Truyền thừa của Hải Hoàng Điện quả nhiên còn lâu đời hơn cả Thánh Vựcvà Hóa Thần Hải, các loại tin tức và tư liệu cũng đầy đủ hơn rất nhiều.
Hơn nữa hắn phát hiện sự lớn nhỏ của đồng trụ đều là căn cứ vào độ mạnh yếu của Chân Linh trên đó mà sắp xếp, ví dụ những tồn tại như Thượng Cổ Chân Long, Thiên Phượng đều là nhưng cây trụ khá lớn.
Quan sát sau một hồi, lại không có phát hiện gì khác lạ, lúc này hắn mới nghiên cứu những tàn chữ kia.
Trong hai mắt hắn hóa ra Đồng lực, nhìn tới những chữ trên cây trụ kia, muốn trực tiếp khắc sâu hơn hai nghìn tàn chữ vào óc.
Đột nhiên trên cây cột bắn ra · ra một đạo ánh sáng tím, lập tức hóa giải Đồng lực của hắn, hai con ngươi thấy được lại là một mảnh mông lung, ngược lại không thấy rõ chữ trên đó nữa
Lý Vân Tiêu kinh hãi, vội vàng thu Nguyệt Đồng vào, dùng ánh mắt bình thường nhìn qua, lúc này mới lại có thể thấy rõ chữ trên đó.
Ngũ Trảo Kim Long vốn khinh thường nhìn phía trước, chẳng biết lúc nào vậy mà cúi đầu, trong hai tròng mắt lộ ra hung mang theo dõi hắn.
Thần sắc Lý Vân Tiêu trở nên bất định, lúc này mới phát hiện cấm chế nơi này còn trên dự tính của hắn, ngay cả tàn chữ cũng không cho người tùy tiện ghi nhớ.
Trong nội tâm bất giác nợ nụ cười khổ, chỉ có thể thành thành thật thật bắt đầu chọn chữ rồi.
Hắn tùy ý điểm tới một chữ to trên đồng trụ, trên đồng trụ phát ra một tiếng “Ông”.
Lập tức trên tàn chữ kia bắn · ra một đạo tinh quang, chiếu hình lên không trung.
Trong hình chiếu hiện ra một đoàn kim quang, như rong biển chậm rãi mở rộng ra, hơn nữa biến hóa hình thái, xuất hiện một số nét vẽ
Mỗi một đạo bút họa rơi xuống, đều có một loại cảm giác phong cách cổ xưa khác thường nhộn nhạo ra.
Lý Vân Tiêu trong lòng cuồng hỉ, vội trừng lớn hai mắt, cưỡng ép trí ghi nhớ quá trình hình thành một chữ kia.
Thật giống như Thiên Địa sơ khai, ngàn vạn quy tắc từng cái sinh ra đời vậy, cuối cùng nhất một cái cổ tự nguyên vẹn đã lộ ra.
Trong hình chiếu bộc phát ra cường quang chói mắt, toàn bộ không gian đều chấn động.
Trong lòng Lý Vân Tiêu cũng bỗng nhúc nhích kịch liệt, theo Ma Ha cổ tự kia hình thành, chỉ cảm thấy cổ ý vô biên và Thiên Địa quy tắc chảy xuôi bên người.
Hắn vội vàng nhắm hai mắt lại, bắt đầu yên lặng dưới loại quy tắc này, chuyên tâm chậm rãi lĩnh ngộ lấy.
Mấy tháng sau, bên trong Hải Hoàng Điện.
Một đạo quang mang lấp lánh mà hiện, thân ảnh của Lý Vân Tiêu từ trong đó nổi lên.
Ba Long và Diệp Phàm đã chờ lâu ngày.
Diệp Phàm vui vẻ nói:
– Vân Tiêu đại ca, ngươi đã bước vào cao giai Vũ Đế?
Trong mắt của Lý Vân Tiêu quang mang lưu chuyển, cười nói:
– Ngươi cũng tiến bộ rất lớn.
Diệp Phàm cười nói:
– Ít nhiều nhờ có Hải Hoàng đại nhân chỉ điểm.
Ba Long ngồi ngay ngắn ở trên, cười đem thân thể nghiêng về phía trước một chút, lấy tay nâng cằm của mình, hài hước cười nói:
– Lý Vân Tiêu, có nắm giữ bát bách tự?
Lý Vân Tiêu ngẩng đầu lên nhìn lại, Ba Long tuy rằng như trước lưỡng tấn hoa râm, nhưng thần thái khí chất nếu so với mấy tháng trước đã mạnh hơn nhiều lắm, xem ra thân thể hắn cũng đang từng chút từng chút khôi phục rồi.
– Tổng cộng tập được sáu trăm ba mươi ba chữ.
Lý Vân Tiêu liền đáp như thế.
Ba Long đem người dựa vào phía sau một chút, thản nhiên cười nói:
– Mỗi một chữ quy tắc lực cực lớn, nếu không có tu vi tương ứng mà mạnh mẽ lĩnh ngộ nói, chỉ có thể rơi vào kết cục tẩu hỏa nhập ma. Ngươi hiện tại đã biết rõ nguyên nhân ta trước định ra năm trăm chữ? Cũng không phải là ta keo kiệt, thật sự là xuất phát từ lo lắng cho ngươi.
– Nhưng nghĩ không ra ngươi để học nhiều hơn mấy trăm chữ, mạnh mẽ đem tu vi đề thăng tới thất tinh Vũ Đế, cũng là ta bất ngờ, chỉ bất quá mạnh mẽ đề thăng tu vi, đối với thương thế của ngươi có hại cũng cực lớn đi? Bằng không lấy tu vi của ngươi thất tinh Vũ Đế, đủ để học được
Truyện mới nhất:
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Định Mệnh Sắp Đặt (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!