Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 2097: Đều có tâm tư (2)

68 lượt xem

Tần Xuyên nói:

– Không cần nhìn nữa, độn thuật của hắn rất mạnh, đã triệt để bỏ qua chúng ta rồi. Ngược lại Phi Nghê Thiếu chủ..., Ặc, thật sự là đau đầu đây. Việc này quản hay là mặc kệ đây? Thực lực Tuyền tiên sinh kia không giống bình thường, rất có khả năng là một nhân vật khó giải quyết.

Chu Sở lạnh lùng nói:

– Phi Nghê bản thân mắt bị mù, bị tình mê hoặc, đáng đời nàng. Ngược lại Lý Vân Tiêu kia lại thoáng cái không thấy đâu nữa, thật vượt quá dự liệu của ta.

Sắc mặt Tần Xuyên trở nên ngưng trọng, nói:

– Hiện giờ xem ra, lời đồn kia vô cùng có khả năng là thật.

“Ha ha, đừng nói đùa”

Chu Sở khinh miệt mỉa mai nói:

– Đám người ty tình báo đều là phế vật, tin tức gì cũng dám loạn truyền, nói hắn trộm lấy bảo vật của một chi Hải tộc ta còn tin, nói hắn trộm sạch Vương cung Đông Hải, hắc hắc, thật sự là một đám gia hỏa ngốc nghếch.

Tần Xuyên ngưng giọng nói:

– Bảy kiện Đông Hải chí bảo trước kia Lý Vân Tiêu triển lộ ra, còn có lời đồn ở trấn Hải Mộc, cùng với độn thuật chúng ta vừa mới thấy, càng ngày càng tiếp cận với lời đồn rồi.

– Hừ

Chu Sở khẽ nói:

– Đừng vui buồn thất thường nữa, lần sau gặp được hắn, trực tiếp bắt về Thánh Vực, chẳng phải tất cả đều rõ ràng sao?

Tần Xuyên sắc mặt một mảnh im lặng, trầm tư không nói, sau đó mới chậm rãi nói:

– Không nên lỗ mãng, trước khi chưa xác định tin tức, tốt nhất không nên chống lại người này. Trong thành Tân Duyên ngư long hỗn tạp, ngọa hổ tàng long, nhất định sẽ có người nhằm vào hắn. Chúng ta chỉ cần một bên nhìn xem là được, khi có nắm chắc mười phần lại ra tay cũng không muộn.

Chu Sở một bộ không cho là đúng, nhưng thấy ánh mắt Tần Xuyên lạnh xuống, trong nội tâm run lên, vội hỏi:

– Được rồi, tất cả lấy ngươi làm chủ.

Bên cạnh hai người lập tức trở nên đen kịt, thoáng cái đã mất đi thân ảnh.

Sau khi Lý Vân Tiêu rời khỏi Tử Diễm Các liền tập trung vào khí tức một người, đi theo phía sau.

Độn thuật người nọ cực nhanh, sau nửa canh giờ đã trực tiếp ra khỏi thành trì, thoát ra ngoài thành mấy trăm dặm.

– Hắc hắc, Vân Tiêu công tử đuổi theo chúng ta lâu như vậy, là ý làm sao?

Người phía trơcs đột nhiên ngừng thân thể, xoay người lại, vẻ mặt dữ tợn sắc, chính là nam tử áo lam đã giao dịch lúc trước.

Lý Vân Tiêu sắc mặt bình tĩnh, cũng không vì bị đối phương phát hiện mà lộ ra giật mình, lạnh nhạt nói:

– Chỉ là muốn tìm các hạ tâm sự.

– Ah, nhưng ta cũng không biết có chuyện gì để nói với Vân Tiêu công tử đấy?

Sắc mặt nam tử áo lam trầm xuống, trong mắt lóe ra tàn khốc.

Lý Vân Tiêu trực tiếp tay giơ lên, năm ngón tay mở ra, một đoàn kim sắc chi khí chậm rãi nhấp nhô trong lòng bàn tay hắn.

Kim sắc chi khí có một đạo kim quang chướng mắt dị thường, lớn chừng hạt gạo nhúc nhích trong đó.Nam tử áo lam nhe răng cười nói:

– Sao hả, Vân Tiêu công tử là cảm thấy bị lừa rồi, muốn tới tìm ta lý luận sao?

Hắn thoáng cái trở nên cảnh giác, trên người tản ra từng vòng nguyên lực.

Lý Vân Tiêu lắc đầu nói:

– Ta sớm biết trong này là một đầu côn trùng, chỉ là muốn hỏi các hạ, lai lịch trùng này thế nào?

Nam tử áo lam trầm tư thoáng một phát, nói:

– Trùng này là ta trong lúc vô tình phát hiện ra, cũng không biết lai lịch của nó.

“Úc. ”

Trên mặt Lý Vân Tiêu lộ ra vẻ thất vọng nói:

– Vậy các hạ là ở nơi nào tìm được trùng này, không có khả năng chỉ có một đầu chứ?

Nam tử áo lam cười lạnh nói:

– Quả thật có mấy đầu, nhưng thứ cho không bán ra. Chắc hẳn Vân Tiêu công tử cũng phát hiện, hào quang chung quanh trùng này quả thật chính là Kim Linh chi khí, chỉ có điều cũng không thuần túy mà thôi. Nếu không phả gấp gáp nguyên thạch, ta quyết không thể nào bán ra được.

Hắn dừng một chút, ánh mắt quang ngưng tụ, nói:

– Vân Tiêu công tử quả nhiên thực lực phi phàm, Kim Linh chi khí có thể cắt đứt tất cả mọi vật trong thiên hạ, vậy mà không cắt được bàn tay ngươi.

Lý Vân Tiêu cười nói:

– Ngươi cũng nói, đây cũng không phải là Kim Linh chi khí thuần túy. Tăng thêm tại hạ chủ tu hỏa hệ thần thông, đối với Ngũ Hành chi kim có tác dụng áp chế.

– Thì ra là thế.

Nam tử áo lam chợt nói:

– Mặc dù như vậy, thân thể Vân Tiêu công tử cũng không phải Cửu Thiên Võ Đế bình thường có thể so sánh được.

Lý Vân Tiêu nói:

– Nếu các hạ nguyện ý bán ra côn trùng còn lại, hơn nữa nói ta biết trùng này sinh ở đâu, ta nguyện dùng vật ấy trao đổi.

Hắn thu tay lại, lần nữa giơ lên mở ra, một thỏi kim loại xuất hiện trong tay, lộ ra màu vàng ròng, lại không có sáng bóng gì cả.

– Đây là...

Nam tử áo lam nheo hai mắt lại nhìn một hồi, đột nhiên toàn thân chấn động, nghẹn ngào kêu lên:

– Thiên Chiếu Khuyết Kim, một khối Thiên Chiếu Khuyết Kim lớn như vậy sao?

Lý Vân Tiêu gật đầu nói:

– Đúng là Thiên Chiếu Khuyết Kim, khối này nặng chừng 
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k