Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 2126: Tầm chủ (1)
青梅 | Chat Online | |
11/08/2019 23:38:52 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
86 lượt xem
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 2127: Tầm chủ (2) (Truyện ma - Truyện kinh dị)
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 2128: Giá trên trời (1) (Truyện tiểu thuyết)
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 2125: Linh thảo thập giai (Truyện ngôn tình)
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 2124: Vật áp trục (2) (Truyện ngôn tình)
lượng phong ấn chừng mấy trượng thoáng cái trở lại như cũ, cũng bay trở về trong hộp ngọc, toàn bộ hộp ngọc lần nữa trở nên bình thản không có gì lạ.
– Sao hả?
Kha Đồng Quang lau đi mồ hôi lạnh trên trán, không thể chờ đợi được hỏi.
Hào quang trong mắt Cửu di dần nhạt xuống, nói:
– Trong này đích thật là linh thảo thập giai không thể nghi ngờ, mọi người cũng đều thấy được. Nhưng kinh mạch linh thảo này đã hóa thạch đại bộ phận, tuy rằng phong ấn vô cùng tốt, không ít dược lực vẫn còn sót lại, nhưng giá trị cũng không còn lớn nữa.
“Xôn xao”
Phán đoán này lập tức khiến bên dưới xôn xao, các loại tiếng thở dài nổi lên bốn phía, không dứt bên tai.
Kha Đồng Quang càng thoáng cái choáng váng, tranh luận nói:
– Linh khí và dị tượng vừa rồi tất cả mọi người đều nhìn thấy, nếu như Cửu di nói, há có thể có phản ứng lớn như thế?
Cửu di có chút áy náy nói:
– Tuy rằng gốc linh thảo thập giai này dược lực còn sót lại không nhiều lắm, nhưng giá trị vẫn còn trên cửu giai, lộ ra dị tượng cũng không kỳ quái. Đương nhiên, đây chỉ là lời nói của một bên của thiếp thân, cũng là thiếp thân giám định chi thuật đơn sơ, không cách nào thấy được quá nhiều.
Mọi người đều biết nàng đây là khiêm tốn, coi như là cho Vạn Bảo Lâu một cách nói. Trong thiên hạ nếu là ngay cả Mai gia Cửu di cũng nói như vậy, vậy thì gốc linh thảo này tám chín phần đã hỏng rồi.
Sắc mặt Kha Đồng Quang biến hóa, biết rõ linh thảo này đã không có khả năng bán ra giá tiền dự đoán được rồi, chỉ đành thở dài nói:
– Loại tình huống này kỳ thật Vạn Bảo Lâu chúng ta đã sớm có chuẩn bị, đồ vật không biết bao nhiêu năm trước, có thể lưu lại một chút dực lực sót lại đã cực kỳ khó khăn rồi. Nhưng chính như Cửu di nói, giá trị vật ấy vẫn trên linh thảo cửu giai, ngoại trừ giá trị dược hiệu ra, giá trị nghiên càng không thể đánh giá. ”
Thanh âm trong rạp trên lầu lần nữa vang lên, nói:
– Cái này giá khởi điểm bao nhiêu?
Kha Đồng Quang suy nghĩ nói:
– 3000 vạn cực phẩm nguyên thạch.
Thanh âm kia truyền đến, nói:
– Ta ra 4000 vạn cực phẩm nguyên thạch, nếu có bằng hữu ra giá cao hơn thì tại hạ liền buông tha.
Dù sao Khinh Tinh Lan này chỉ có thể bán đi như linh thảo cửu giai cực phẩm, giá trị giảm đi thật lớn.
Đám người đứng ngoài xem đều bắt đầu trầm mặc, võ tu trên căn bản đều buông tha cho, chỉ còn những Thuật Luyện Sư kia là vẫn còn do dự, chính như Kha Đồng Quang nói, giá trị nghiên cứu của thứ này còn lớn hơn giá trị sử dụng
– 4010 vạn.
Đột nhiên một giọng nói kêu lên, mọi người nhịn không được “Phốc phốc” cười ra tiếng, tên này cũng quá tổn hại rồi, rõ ràng chỉ tăng giá mười vạn, mười vạn là giá thấp nhất tăng lên mỗi lần đấu giá.
Mọi người dơi ánh mắt qua, kêu giá đúng là Mạc Hoa Nguyên.
Thanh âm trong rạp trên lầu vang lên, nói:
– Nếu đại sư đã ưa thích, vậy tại hạ liền không tham dự tranh đoạt.
Chủ nhân thanh âm cũng nhận ra Mạc Hoa Nguyên, chỉ là trong tràng người quá nhiều, không tiện vạch trần.
– Bốn ngàn lẻ mười vạn lần một.
– Bốn ngàn lẻ mười vạn lần thứ hai, không có tăng giá nữa sao?
Kha Đồng Quang có chút không cam lòng đứng lên, nhìn bốn phía, cố ý đem thời gian kéo dài.
Lý Vân Tiêu đánh vỡ trầm mặc, mở miệng nói:
– Bốn ngàn lẻ hai mươi vạn
Ánh mắt của mọi người thoáng chút đã hội tụ đến trên người hắn, không ít người càng lộ ra vẻ cổ quái, quay đầu nhìn phía lầu hai một gian bao sương.
Chu Sở sắc mặt âm trầm, đang muốn kêu giá, lại bị Tần Xuyên một phát ngăn cản, sắc mặt ngưng trọng lắc đầu, ý bảo hắn không nên mở miệng.
Chu Sở không thích hừ lạnh một tiếng, liền một mình ngồi buồn bực, nhưng trong mắt sát khí cũng càng ngày càng hàn.
Lệ Phi Vũ nhìn trong lòng một trận lo lắng, Chu Sở này rõ ràng chính là nổi lên tâm ma, cùng với Lý Vân Tiêu đánh một trận sợ rằng không cách nào tránh khỏi, cho dù bị mạnh mẽ áp chế tới, cũng tất nhiên tâm ma trong người, sau này võ đạo tu hành khó có tiến bộ.
Mạc Hoa Nguyên sửng sốt một chút, nói:
– Vân thiếu cũng muốn cây linh thảo bỏ hoang này sao?
– Khụ khụ
Kha Đồng Quang nặng nề ho khan hai cái, nghiêm mặt nói:
– Chú ý ngôn từ linh thảo này chỉ là có bộ phận hóa đá, cũng không phải là vứt đi!
– Sao hả?
Kha Đồng Quang lau đi mồ hôi lạnh trên trán, không thể chờ đợi được hỏi.
Hào quang trong mắt Cửu di dần nhạt xuống, nói:
– Trong này đích thật là linh thảo thập giai không thể nghi ngờ, mọi người cũng đều thấy được. Nhưng kinh mạch linh thảo này đã hóa thạch đại bộ phận, tuy rằng phong ấn vô cùng tốt, không ít dược lực vẫn còn sót lại, nhưng giá trị cũng không còn lớn nữa.
“Xôn xao”
Phán đoán này lập tức khiến bên dưới xôn xao, các loại tiếng thở dài nổi lên bốn phía, không dứt bên tai.
Kha Đồng Quang càng thoáng cái choáng váng, tranh luận nói:
– Linh khí và dị tượng vừa rồi tất cả mọi người đều nhìn thấy, nếu như Cửu di nói, há có thể có phản ứng lớn như thế?
Cửu di có chút áy náy nói:
– Tuy rằng gốc linh thảo thập giai này dược lực còn sót lại không nhiều lắm, nhưng giá trị vẫn còn trên cửu giai, lộ ra dị tượng cũng không kỳ quái. Đương nhiên, đây chỉ là lời nói của một bên của thiếp thân, cũng là thiếp thân giám định chi thuật đơn sơ, không cách nào thấy được quá nhiều.
Mọi người đều biết nàng đây là khiêm tốn, coi như là cho Vạn Bảo Lâu một cách nói. Trong thiên hạ nếu là ngay cả Mai gia Cửu di cũng nói như vậy, vậy thì gốc linh thảo này tám chín phần đã hỏng rồi.
Sắc mặt Kha Đồng Quang biến hóa, biết rõ linh thảo này đã không có khả năng bán ra giá tiền dự đoán được rồi, chỉ đành thở dài nói:
– Loại tình huống này kỳ thật Vạn Bảo Lâu chúng ta đã sớm có chuẩn bị, đồ vật không biết bao nhiêu năm trước, có thể lưu lại một chút dực lực sót lại đã cực kỳ khó khăn rồi. Nhưng chính như Cửu di nói, giá trị vật ấy vẫn trên linh thảo cửu giai, ngoại trừ giá trị dược hiệu ra, giá trị nghiên càng không thể đánh giá. ”
Thanh âm trong rạp trên lầu lần nữa vang lên, nói:
– Cái này giá khởi điểm bao nhiêu?
Kha Đồng Quang suy nghĩ nói:
– 3000 vạn cực phẩm nguyên thạch.
Thanh âm kia truyền đến, nói:
– Ta ra 4000 vạn cực phẩm nguyên thạch, nếu có bằng hữu ra giá cao hơn thì tại hạ liền buông tha.
Dù sao Khinh Tinh Lan này chỉ có thể bán đi như linh thảo cửu giai cực phẩm, giá trị giảm đi thật lớn.
Đám người đứng ngoài xem đều bắt đầu trầm mặc, võ tu trên căn bản đều buông tha cho, chỉ còn những Thuật Luyện Sư kia là vẫn còn do dự, chính như Kha Đồng Quang nói, giá trị nghiên cứu của thứ này còn lớn hơn giá trị sử dụng
– 4010 vạn.
Đột nhiên một giọng nói kêu lên, mọi người nhịn không được “Phốc phốc” cười ra tiếng, tên này cũng quá tổn hại rồi, rõ ràng chỉ tăng giá mười vạn, mười vạn là giá thấp nhất tăng lên mỗi lần đấu giá.
Mọi người dơi ánh mắt qua, kêu giá đúng là Mạc Hoa Nguyên.
Thanh âm trong rạp trên lầu vang lên, nói:
– Nếu đại sư đã ưa thích, vậy tại hạ liền không tham dự tranh đoạt.
Chủ nhân thanh âm cũng nhận ra Mạc Hoa Nguyên, chỉ là trong tràng người quá nhiều, không tiện vạch trần.
– Bốn ngàn lẻ mười vạn lần một.
– Bốn ngàn lẻ mười vạn lần thứ hai, không có tăng giá nữa sao?
Kha Đồng Quang có chút không cam lòng đứng lên, nhìn bốn phía, cố ý đem thời gian kéo dài.
Lý Vân Tiêu đánh vỡ trầm mặc, mở miệng nói:
– Bốn ngàn lẻ hai mươi vạn
Ánh mắt của mọi người thoáng chút đã hội tụ đến trên người hắn, không ít người càng lộ ra vẻ cổ quái, quay đầu nhìn phía lầu hai một gian bao sương.
Chu Sở sắc mặt âm trầm, đang muốn kêu giá, lại bị Tần Xuyên một phát ngăn cản, sắc mặt ngưng trọng lắc đầu, ý bảo hắn không nên mở miệng.
Chu Sở không thích hừ lạnh một tiếng, liền một mình ngồi buồn bực, nhưng trong mắt sát khí cũng càng ngày càng hàn.
Lệ Phi Vũ nhìn trong lòng một trận lo lắng, Chu Sở này rõ ràng chính là nổi lên tâm ma, cùng với Lý Vân Tiêu đánh một trận sợ rằng không cách nào tránh khỏi, cho dù bị mạnh mẽ áp chế tới, cũng tất nhiên tâm ma trong người, sau này võ đạo tu hành khó có tiến bộ.
Mạc Hoa Nguyên sửng sốt một chút, nói:
– Vân thiếu cũng muốn cây linh thảo bỏ hoang này sao?
– Khụ khụ
Kha Đồng Quang nặng nề ho khan hai cái, nghiêm mặt nói:
– Chú ý ngôn từ linh thảo này chỉ là có bộ phận hóa đá, cũng không phải là vứt đi!
Truyện mới nhất:
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Định Mệnh Sắp Đặt (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!