Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 2190: Huyền vũ tinh cung (2)
青梅 | Chat Online | |
12/08/2019 21:55:03 | |
Truyện ngắn | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
59 lượt xem
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 2191: Bảo quang điện (Truyện xuyên không)
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 2192: Tam sắc thần sơn (1) (Truyện tiên hiệp)
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 2189: Huyền vũ tinh cung (1) (Truyện tiểu thuyết)
- * Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 2188: Thi lễ (2) (Truyện ngôn tình)
Phương Sử nói:
– Khu vực Lưỡng Giới Sơn vẫn nằm dưới quản hạt của tại hại, mạch khoáng nơi đây cũng là mạch khoáng dự trữ của Bắc Minh Huyền Cung, trước khi khai thác chính thức cũng thường có võ giả tán tu ở trong đó, nhưng thực lực thập phần có hạn. Về phần cảnh thịnh thế vài vạn năm trước là như thế nào, thì không thể biết được.
Bắc Minh Nguyên Hải nói:
– Nói như thế, Lưỡng Giới Sơn tuy là tán tu tụ tập, nhưng coi như cũng là một chỗ truyền thừa, chỉ có điều đã sớm đứt đoạn rồi.
Đoan Mộc Thương ngưng giọng nói:
– Đúng là như thế. Theo thiếp thân suy đoán, phương bố trí này, thậm chí có mười thời gian vạn năm, rất có khả năng là do cường giả Thần Cảnh lưu lại.
– Mười vạn năm.
Tất cả mọi người đều chán động, niên đại này cực kỳ mẫn cảm, bởi vì cường giả Thần Cảnh tuyệt tích, cơ bản cũng là bắt đầu từ lúc đó.
– Ha ha, có thể nhìn trộm Tiên Cung cường giả Thần Cảnh lưu lại, mặc dù là chết, cũng không uổng chuyến này rồi, ha ha.
Một người cười lên như điên, đúng là Tất Hạo Đãng. Mọi người nhìn lại, đều nhao nhao nhíu mày.
Thái Thúc Tà Đình dừng ở trên trời sao, nói:
– Tinh Cung hẳn là sắp rơi vào khu vực này, trùng hợp với tế đàn, từ đó khôi phục Lưỡng Giới Sơn nguyên vẹn, theo tốc độ hàng lâm thì đại khái còn cần nửa canh giờ nữa.
Bắc Minh Nguyên Hải nắm tay phải, đặt ở bên miệng ho nhẹ vài tiếng, nói:
– Khục khục, còn có nửa canh giờ, cũng đủ lâu rồi. Mọi người cũng tiện thương nghị một chút.
– Thương nghị?
Tất cả mọi người nhíu mày lại, thần sắc cả đám đều có chút quái dị.
Mục Chinh nói:
– Thương nghị cái gì?
– Ha ha.
Bắc Minh Nguyên Hải cười cười, nói:
– Lưỡng Giới Sơn trước kia tuy rằng từng huy hoàng, nhưng thời gian qua đi cảnh vật thay đổi, đã chôn vụi trong tro bụi. Hiện giờ mảnh địa giới này thuộc về Bắc Minh Huyền Cung, như vậy tòa Tinh Cung này tự nhiên cũng thuộc sở hữu Bắc Minh thế gia ta rồi.
Sắc mặt mọi người thoáng cái trầm xuống, không ai có sắc mặt tốt cả.
Trong mơ hồ, mọi người đều ẩn ẩn tức giận.
– Hừ, vô sỉ.
Tất Hạo Đãng khinh miệt hừ một tiếng, mỉa mai nói:
– Trước kia Bắc Minh Huyền Cung phong sơn, một mình tầm bảo, mọi người không nói gì cả. Nhưng về sau phá sơn đối ngoại, tuyên bố cho phép mọi người tiến vào dò xét, hiện giờ đã tìm được bảo bối, lại muốn chiếm dụng, trong thiên hạ có chuyện nào vô sỉ hơn đây nữa sao?
Tất cả mọi người đều giận mà không dám nói gì, Tất Hạo Đãng vừa nói ra, lập tức được hô ứng, nhao nhao lớn tiếng trầm trồ khen ngợi, các loại âm thanh chửi rủa thoáng cái nổi lên bốn phía.
Bắc Minh Nguyên Hải tràn đầy sát khí, hung hăng trợn mắt nhìn Tất Hạo Đãng, trịnh trong cao giọng nói:
– Đều yên tĩnh, bổn tọa đã nói là muốn chiếm dụng chưa? Tuy rằng theo lý đích thật là của Bắc Minh Huyền Cung ta, nhưng cái gọi là người gặp có phần, Bắc Minh thế gia không phải nơi không giảng nhân tình, tuyệt sẽ không khiến mọi người tay không mà về.
– Khu vực Lưỡng Giới Sơn vẫn nằm dưới quản hạt của tại hại, mạch khoáng nơi đây cũng là mạch khoáng dự trữ của Bắc Minh Huyền Cung, trước khi khai thác chính thức cũng thường có võ giả tán tu ở trong đó, nhưng thực lực thập phần có hạn. Về phần cảnh thịnh thế vài vạn năm trước là như thế nào, thì không thể biết được.
Bắc Minh Nguyên Hải nói:
– Nói như thế, Lưỡng Giới Sơn tuy là tán tu tụ tập, nhưng coi như cũng là một chỗ truyền thừa, chỉ có điều đã sớm đứt đoạn rồi.
Đoan Mộc Thương ngưng giọng nói:
– Đúng là như thế. Theo thiếp thân suy đoán, phương bố trí này, thậm chí có mười thời gian vạn năm, rất có khả năng là do cường giả Thần Cảnh lưu lại.
– Mười vạn năm.
Tất cả mọi người đều chán động, niên đại này cực kỳ mẫn cảm, bởi vì cường giả Thần Cảnh tuyệt tích, cơ bản cũng là bắt đầu từ lúc đó.
– Ha ha, có thể nhìn trộm Tiên Cung cường giả Thần Cảnh lưu lại, mặc dù là chết, cũng không uổng chuyến này rồi, ha ha.
Một người cười lên như điên, đúng là Tất Hạo Đãng. Mọi người nhìn lại, đều nhao nhao nhíu mày.
Thái Thúc Tà Đình dừng ở trên trời sao, nói:
– Tinh Cung hẳn là sắp rơi vào khu vực này, trùng hợp với tế đàn, từ đó khôi phục Lưỡng Giới Sơn nguyên vẹn, theo tốc độ hàng lâm thì đại khái còn cần nửa canh giờ nữa.
Bắc Minh Nguyên Hải nắm tay phải, đặt ở bên miệng ho nhẹ vài tiếng, nói:
– Khục khục, còn có nửa canh giờ, cũng đủ lâu rồi. Mọi người cũng tiện thương nghị một chút.
– Thương nghị?
Tất cả mọi người nhíu mày lại, thần sắc cả đám đều có chút quái dị.
Mục Chinh nói:
– Thương nghị cái gì?
– Ha ha.
Bắc Minh Nguyên Hải cười cười, nói:
– Lưỡng Giới Sơn trước kia tuy rằng từng huy hoàng, nhưng thời gian qua đi cảnh vật thay đổi, đã chôn vụi trong tro bụi. Hiện giờ mảnh địa giới này thuộc về Bắc Minh Huyền Cung, như vậy tòa Tinh Cung này tự nhiên cũng thuộc sở hữu Bắc Minh thế gia ta rồi.
Sắc mặt mọi người thoáng cái trầm xuống, không ai có sắc mặt tốt cả.
Trong mơ hồ, mọi người đều ẩn ẩn tức giận.
– Hừ, vô sỉ.
Tất Hạo Đãng khinh miệt hừ một tiếng, mỉa mai nói:
– Trước kia Bắc Minh Huyền Cung phong sơn, một mình tầm bảo, mọi người không nói gì cả. Nhưng về sau phá sơn đối ngoại, tuyên bố cho phép mọi người tiến vào dò xét, hiện giờ đã tìm được bảo bối, lại muốn chiếm dụng, trong thiên hạ có chuyện nào vô sỉ hơn đây nữa sao?
Tất cả mọi người đều giận mà không dám nói gì, Tất Hạo Đãng vừa nói ra, lập tức được hô ứng, nhao nhao lớn tiếng trầm trồ khen ngợi, các loại âm thanh chửi rủa thoáng cái nổi lên bốn phía.
Bắc Minh Nguyên Hải tràn đầy sát khí, hung hăng trợn mắt nhìn Tất Hạo Đãng, trịnh trong cao giọng nói:
– Đều yên tĩnh, bổn tọa đã nói là muốn chiếm dụng chưa? Tuy rằng theo lý đích thật là của Bắc Minh Huyền Cung ta, nhưng cái gọi là người gặp có phần, Bắc Minh thế gia không phải nơi không giảng nhân tình, tuyệt sẽ không khiến mọi người tay không mà về.
Truyện mới nhất:
- Ánh Trăng và bánh quy Nàng Tiên Biển (Truyện tổng hợp)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 4 : HÓA RA CHỈ LÀ NHÓC TRẺ TRÂU ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 3 : CÔNG LƯỢC CON TRAI HOÀNG ĐẾ TRƯỚC VẬY ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 2 ) (Truyện xuyên không)
- MÃN CẤP TRÀ XANH XUYÊN KHÔNG THÀNH TIỂU ĐÁNG THƯƠNG ( CHƯƠNG 1 : LÂM PHI LỘC CẢM THẤY CÁI HẬU CUNG NÀY CŨNG THÚ VỊ RA PHẾT ) (Truyện xuyên không)
- Thiếu nữ bên chiếc đàn tranh (Truyện tiểu thuyết)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (2) (Truyện ngôn tình)
- NGƯỜI NỔI TIẾNG (1) (Truyện ngôn tình)
- ĐỊNH MỆNH SẮP ĐẶT (Truyện ngôn tình)
- Định Mệnh Sắp Đặt (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
Xem thêm: Truyện Cười | Truyện ngắn | Truyện kể về Bác Hồ | Truyện Ngôn tình | Truyện Trạng Quỳnh | Truyện Cổ tích | Truyện cổ tích Việt Nam | Truyện cổ tích Thế giới | Truyện cổ tích Nhật Bản | Truyện Ngụ ngôn | Truyện Dân gian | Truyện ma - Truyện kinh dị | Thần thoại Việt Nam | Thần thoại Hy Lạp | Thần thoại Bắc Âu | Thần thoại Ai Cập | Truyện cổ Grimm | Truyện cổ Andersen | Nghìn lẻ một đêm | Tất cả truyện | Gửi truyện bạn biết >>
|
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!