Vạn Cổ Chí Tôn - Chương 2240: Có ý tứ (2)

71 lượt xem

Vi Thanh rốt cục động dung rồi, vội vàng quát:

– Vậy Lý Vân Tiêu kia hiện đang ở nơi nào?

Bạch Lăng Nguyệt lại cười nói:

– Sao hả, Vi Thanh đại nhân muốn mời hắn uống trà sao?

Vi Thanh lạnh lùng nói:

– Vận khí một người dù tốt thế nào, cũng sẽ có hạn độ. Lý Vân Tiêu này xem ra không chỉ vận khí tốt, hơn nữa thực lực cũng mạnh, đáng sợ hơn chính là người này có lẽ có thiên mệnh nơi thân, sẽ trở thành nhân vật khó lường trong thời đại này a.

– Ân, thiên mệnh hư vô mờ mịt, nhưng lại không thể không tin được.

Bạch Lăng Nguyệt nói:

– Lý Vân Tiêu kia hiện ở nơi nào ta cũng không rõ lắm, nhưng ta biết rõ hắn nhất định sẽ đi thành Hồng Nguyệt. Lúc trước là hắn cứu mẹ con Khương Nhược Băng ra, hiện giờ cũng sẽ không ngồi xem mẹ con các nàng gặp nạn, hơn nữa theo tình báo của ta phân tích, người này còn là nhân vật mấu chốt biết rõ sinh tử Khương Sở Nhiên nữa.

– Thành Hồng Nguyệt...

Trong mắt Vi Thanh không ngừng chớp động tinh mang.

Bạch Lăng Nguyệt nói:

– Đại nhân chẳng lẽ muốn tự mình đi thành Hồng Nguyệt một chuyến sao? Ta vừa nhận được tin tức, Trần Thiến Vũ tựa hồ đã đi thành Hồng Nguyệt.

– Trần Thiến Vũ?

Đồng tử Vi Thanh đột nhiên co lại, nói:

– Chẳng lẽ chuyện hồn thể thứ hai của Viên Cao Hàn đã có tin tức rồi sao?

Bạch Lăng Nguyệt nói:

– Viên Cao Hàn trước kia nhiều lần lộ diện, tựa hồ có ý giao hảo các đại phái, nhưng gần đây lại ẩn mà không ra, không rõ hắn đang có ý gì. Nhưng càng thần thần bí bí lại càng nói rõ có việc. Ta đánh giá có lẽ hắn đã tìm được hồn thể thứ hai rồi, nhưng thủy chung tra không ra đầu mối, chuyện thật quái dị, chẳng lẽ hồn thể thứ hai của hắn nấp trong thành Hồng Nguyệt sao?

Vi Thanh híp hai mắt, lẩm bẩm:

– Thành Hồng Nguyệt... Hắc hắc... Thật sự là có ý tứ rồi.

Hắn suy ngẫm một hồi, trên mặt lộ ra dáng tươi cười nghiền ngẫm.
Bạch Lăng Nguyệt cả kinh nói:

– Vi Thanh đại nhân, ngài sẽ không thật sự muốn đến thành Hồng Nguyệt đấy chứ?

Vi Thanh hừ nhẹ một tiếng, trường bào huy động, liền đi ra ngoài đại điện.

Bạch Lăng Nguyệt nhìn chăm chú vào bóng lưng biến mất, thì thào lẩm bẩm:

– Thành Hồng Nguyệt, sẽ lại bị Lý Vân Tiêu này quấy cho long trời lỡ đất sao? Tử tình báo tổng hợp mấy năm qua mà xem, phàm là chỗ hắn đi đều không được an bình, đại sự xảy ra những năm gần đây, chung quy đều có liên quan đến hắn, chẳng lẽ trong tối tăm thật sự có thiên mệnh sao?

– Nếu ngươi đã không yên lòng như thế, không bằng để cho ta đi gặp Lý Vân Tiêu này thử xem?

Ở trên đại điện, đột nhiên truyền đến một thanh âm mờ ảo, như ẩn như không, không biết từ đâu mà đến.

Bạch Lăng Nguyệt cười nói:

– Không cần, nếu Vi Thanh đã theo dõi hắn, thiên mệnh của kẻ này cũng đi đến cuối rồi. Vệ Cương, so sánh với Lý Vân Tiêu kia, ta cần ngươi đi thăm dò một chuyện khác.

Con ngươi hắn ngưng tụ, nói:

– Mấy tên yêu nhân Tử Thần Cung, trong đó có một yêu gọi là Thương, trong tay hắn có một kiện huyền khí phi thường có ý tứ gọi là Hồn Thiên Nghi, ta cho ngươi đi giúp ta nghiên cứu một chút.

– Hồn Thiên Nghi? Tốt, Thương hiện ở nơi nào?

Thanh âm kia đáp ứng.

Bạch Lăng Nguyệt đột nhiên khóe miệng giương lên, nhẹ khẽ cười nói:

– Thành Hồng Nguyệt, quả nhiên trở nên rất có ý tứ rồi.

Một chỗ trong Thiên Võ Giới, dưới một mảnh bầu trời tối tăm lu mờ, bốn phía đều tiêu điều suy bại, không thấy Nhật Nguyệt.

Đại địa một mảnh hoang vu, vạn vật chết héo, tựa hồ đã lâu không có bóng người, tử khí nặng nề.

“Ầm ầm”

Đột nhiên trên một đỉnh núi bộc phát ra một tiếng vang thật lớn, toàn bộ đỉnh núi trực tiếp văng tung tóe mất, hóa thành vô số đá vụn.

Một đạo quang mang thanh sắc từ trong đó bắn ra, toàn bộ sơn thể bị phân thành hai, vỡ thành hai mảnh.

Chùm tia sáng kia bắn lên bầu trời, hóa thành từng vòng vầng sáng nhộn nhạo khắp bốn phương tám hướng, trong ánh sáng màu xanh lộ ra sinh cơ vô cùng cường đại, cùng tĩnh mịch trong thiên địa hình thành đối lập mãnh liệt

Sau một lúc chùm tia sáng biến mất, tất cả thanh mang đột nhiên lóe lên, liền hóa thành từng chút huỳnh quang tiêu tán trên trời cao.

Sinh cơ bất quá chỉ hiện ra trong chốc lát, lần nữa biến thành một mảnh tiêu điều.

Một đạo bóng dáng thanh sắc hiển lộ ra, bốc lên không thôi trên không trung, đúng là một đầu Trường Long, đang nặng nề bay giữa thiên địa.

Trường Long bốc lên mấy cái, từ phía trên không bay thấp xuống, trực tiếp hóa ra thân người, đứng trên đỉnh núi cao nhất, mặt như sương lạnh, nhìn qua cảnh tượng trước mắt.

– Hơi nhớ lại một chút, nhưng vẫn còn chưa đủ. Long Vực đến cùng bể bao nhiêu khối? Xem ra còn phải tiến đến Đông Hải Vũ Địa một chuyến mới được.

Người này mặt sắc mặt ngưng trọng nói, khuôn mặt thanh tú kia dần dần hiển lộ ra dưới mông mông bụi bụi chi khí, đúng là Xa Vưu đã rời đi từ lâu.

– Trong Vũ Địa, không gian Thủy Long ngủ say tựa hồ có chút tương tự Long Vực. Chỉ là đầu Long kia và tọa độ Vũ Địa có chút phiền phức...
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k