Hợp Đồng Hôn Nhân - Chap 5 ( tự truyện)

128 lượt xem

Chap 5

 

Tôi và Nhung ở lại với bố mẹ thêm 1 hôm nữa rồi lên lại thủ đô, dù Nhung cho rằng chúng tôi nên ở nhà thêm vài bữa nữa, nhưng tôi ko đồng ý, vài ngày qua với tôi là quá đủ rồi. Suốt mấy ngày liền, mẹ dắt díu tôi và Nhung đi thăm thú hết họ hàng nội ngoại gần xa của ca gia đình, bắt tôi đi thắp hương cúng bái cả những nhân vật mà tôi k hề biết,dù tôi biết những việc phiền phức mẹ đang làm để đóng đinh rằng con trai của bà sẽ lấy vợ, nhưng thật sự nó khiến tôi rất mệt mỏi.

Tuy nhiên , trở lại guồng quay làm việc, tôi lại phải đối mặt 1 vấn đề khác, cũng đau đầu không hề kém : chụp ảnh cưới. Trước đó , tôi với Nhung đã bàn nhau rằng chúng tôi sẽ tiến hành việc chụp ảnh cưới bí mật vì ít chi phí , nhanh gọn nhất. Nhưng sau đó nàng đổi ý, nàng nói rằng có thể sau khi tôi và nàng bỏ nhau, nàng sẽ ko đi bước nữa, vì thế, dù ko phải là đám cưới của cặp đôi yêu nhau, nàng cũng muốn có 1 bộ ảnh thật đẹp để sau này già rồi có thể mang ra ngắm và nói rằng cũng từng có lấy chồng.

Tôi đành phải chiều nàng, nhưng sau này, khi nghĩ lại, tôi thấy đó là 1 quyết định sai lầm, với thời tiết nắng gần 40 độ như lò bát quái tề thiên, đi hơn 40 cây số để chụp ảnh cưới chắc chắn là quyết định không thể đúng đắn đc. Chúng tôi mất đứt 1 buổi chiều chỉ để đi thử vài bộ váy cưới cho nàng mặc khi chụp ảnh, trc đây tôi thường ko tin các giai thoại về việc cao su của các cô nàng, nhưng giờ đây thì tôi đã biết rõ ràng cao su có lẽ là 1 đặc quyền của phụ nữ.

Cùng đoàn đi chụp ảnh cưới với tôi có sự tham gia của vợ chồng a sếp, dù rất nhiệt tình ngăn cản anh ở nhà, nhưng cuối cùng tôi vẫn thất bại khi anh nhất định phải tham gia bằng được, ngoài ra có thêm vài cô bạn của Nhung nữa, còn lại chủ yếu là các thành viên của cửa hàng chụp ảnh cưới, là 1 anh bạn tôi quen thời đại học, nhận dc lời đề nghị chụp ảnh cưới của tôi cậu ta mừng lắm, đóng cửa cửa hàng và kéo toàn bộ nhân viên đi chụp cho tôi, như cậu ta nói: được chụp cho trai già như tôi là 1 vinh hạnh mà ko mấy người có thể có.

Nhưng những gì mà tôi trải qua ngày hôm đó là 1 trải nghiệm nhớ đời, sau này nếu có lấy vợ nữa, chắc hẳn tôi sẽ bắt vợ tôi phải chụp bộ ảnh đơn giản và ít rườm rà nhất, ít nhất tôi ko phải làm mặt dỗi lúc buổi trưa để cả đoàn đi ăn cơm trưa nữa. Ấy thế mà chúng tôi loanh quanh tới tận chiều tối thì mới coi là có đầy đủ bộ ảnh mĩ mãn và hợp ý mọi người. Chụp ảnh xong xuôi thì a sếp đề nghị rằng tất cả mọi người tối nay ở lại chốn này, làm 1 buổi pạt ti nho nhỏ ngoài trời, lần này thì tôi tán thành, loay hoay cả buổi tôi rất đói và mệt rồi. Ban đầu thì chi phí sẽ do anh sếp chi trả, nhưng sau một cuộc tranh cãi giữa a và Nhung, chúng tôi thống nhất chi phí sẽ để cả 2 cưa đôi, còn những người chỉ nên làm khách. Dự định sẽ lại có 1 cuộc tranh luận nữa diễn ra về vấn đề chi phí, nhưng sau đó tất cả đồng ý rằng ko nên kéo dài thêm nữa, mọi người thu dọn hành lý và rời về khách sạn của người quen bạn tôi ở gần đó.

Tối hôm ấy, sau khi mọi người đã ăn chơi đủ cả, Nhung chợt rủ tôi xuống phố đi dạo, điều này khiến tôi ngạc nhiên, vì điều này khiến chúng tôi…giống như 1 cặp đôi đang yêu nhau. Nhưng tôi cũng ko từ chối nàng, dẫu sao ăn no rồi cũng nên đi dạo 1 chút cho cái dạ dày có thể làm việc trơn tru.

- Mấy hôm nay em củ hành a quá ! – Nhung lên tiếng khi chúng tôi đang đi dưới những tán lá cây bang, dưới ánh đèn đường , cùng với gió buổi tối, chợt khiến nàng trở nên đẹp lạ lùng.

- Bình thường mà em, tuy a đã già nhưng ntn a vẫn có thể chịu đc . – Tôi lắc đầu đáp, thật sự tôi đã thấy 2 chân mình bắt đầu mỏi đi vì cả ngày phải di chuyển liên tục, nhưng có cơ hội đi dạo cùng nàng ntn, ko đi thật là phí.

Nghe tôi nói, Nhung mỉm cười, rồi nàng…chợt nắm lấy tay tôi, kéo tôi đi và nói :

- Đã từ rất lâu rồi, em ko còn đi dạo với 1 chàng trai nào đó dưới buổi đêm rồi .

Tôi im lặng , cứ để nàng tự nhiên kéo mình đi, vừa đi tôi vừa lặng lẽ ngắm bầu trời đêm của phố, nơi này cách khá xa hà nội, trời về đêm gió thổi mát lạnh, cũng chẳng nghe thấy tiếng ô tô xe máy ầm ĩ dưới đường phố nữa. Đâu đó 2 bên đường là những quán nước nhỏ, nơi vài cậu thanh niên trẻ đang ngồi tán gẫu, là mấy con boss đang cãi nhau dưới lòng đường, là bầu trời tối đen nhưng lại thấy cao sừng sững trên đầu.

- Anh chàng đó, hừm , là người ntn hả em ? – Rốt cuộc, tôi cũng k thể giấu sự tò mò của mình, về “ chàng trai nào đó “ mà Nhung nhắc tới.

- Anh ấy đi du học cùng em, nhưng chúng em cũng đã rất lâu ko còn liên lạc nữa rồi. – Nhung trả lời, dừng lại trên cây cầu nhỏ bắc qua kênh nước giữa phố, phía dưới là 1 hành lang dài,ven sông và gió lộng.

Tôi chợt ko kiềm lòng được, đưa nhẹ tay vuốt dọc theo mái tóc nàng, có lẽ nàng chăm sóc tóc cũng khá kỹ càng nên khá mượt, nàng quay qua nhìn độg tác của tôi, mìm cười hỏi :

- Anh hỏi em rồi, thế còn người cũ của anh thế nào rồi ?

“ Người cũ à ?” , câu hỏi của nàng làm tôi khựng lại vài giây, ừ nhỉ, đã từ lâu rồi, trong tôi cũng ko còn nhớ tới cái người gọi là cũ ấy, dù mới vài ngày trc có người đã nhắc tới tôi về người đó.

- Người đó đã giúp anh cân bằng cuộc sống lúc a mất đi nhiều thứ, nhưng rồi tới khi a ổn định lại, thì người ấy cũng bỏ a mà đi theo cuộc tình mới.

- Nếu có thể, liệu có khi nào a muốn quay lại với người ấy ko? Muốn cùng họ đi nốt đoạn đường mang tên cuộc đời không? – Nhung hỏi tiếp, nàng vừa hỏi vừa nhìn xa xăm xuống dòng kênh đang phản chiếu lại ánh đèn đường mờ mờ ảo ảo.

Tôi chợt thở dài, cũng nhìn xuống dòng kênh như cái cách nàng đang nhìn, trong lòng tự nhiên có cái gì đó sai sai,nói :

- Quay lại à ? A cũng từng có suy nghĩ đó, chỉ là giờ a ko còn đủ khờ để quên đi những việc đã xảy ra trong quá khứ nữa.

Phía dưới kia, có vài đôi tình nhân đang ngồi trên những chiếc ghế nhựa, họ cười tình cảm với nhau, tôi chợt tự hỏi, dưới đó, có bao nhiêu cặp đôi có thể đi với nhau tới hết con đường đời, và có bao nhiêu cặp đôi mà họ sẽ bỏ nhau khi 1 trong 2 gặp khó khăn trong cuộc sống, như cái cách mà em đã bỏ tôi để đi tìm bến độ hoàn hảo hơn cho em?….

*

* *

Vài ngày sau, sau khi dành khá nhiều thời gian để lên 1 bảng danh sách dài cho cái lễ kết hôn “ hờ” này, tôi và Nhung lại gặp 1 vấn đề khác : dọn về ở chung, đây là điều ko thể tránh khỏi nếu chúng tôi tiếp tục thực hiện cái bản hợp đồng điên rồ ấy.

Nhung phản đối kịch liệt ý kiến của tôi rằng cả 2 sẽ về xóm trọ của tôi, thật sự bản thân tôi cũng ko tán thành ý kiến ấy cho lắm, xóm trọ tôi khá nhỏ bé, và vào những ngày nắng nóng ntn, phòng tôi dù có máy lạnh cũng ko mát mẻ cho lắm, nếu muốn giảm cân thì đây thực sự là 1 nơi tuyệt vời. Sau rất nhiều phương án, chúng tôi thống nhất rằng sẽ dọn đồ tới căn chung cư của Nhung bây giờ, dù rằng tôi muốn đc cưa đôi tiền thuê nhà, hoặc trả tiền hằng tháng cho Nhung , nhưng nàng phản đối, dẫu sao tôi ko phải người chịu thiệt nên tôi k để tâm cho lắm, và chúng tôi bắt đầu chuyển nhà, những thứ cần thiết tôi đều mang đi như máy tính, laptop còn lại đa số tôi đem bán hoặc đem chia cho hàng xóm dùng dần, sau này có thể tôi cũng k quay lại chốn này nữa.

Loanh quanh thế thôi, ngày cuối cùng tôi ở lại xóm trọ cũng tới, suốt cả ngày hôm qua đám trẻ hàng xóm tỏ chức liên hoan chia tay tôi, tôi bị chúng cho chén thù chén tạc làm hôm sau tới gần trưa tôi mới tỉnh giấc, toàn thân đau ê ẩm. Cái xóm trọ nhỏ nhỏ con con này, nói thế thôi tôi cũng gắn bố mười mấy năm kể từ khi là thằng nhóc chân ướt chân ráo lên thủ đô làm sinh viện, cho tới giờ đã là ông già 33 tuổi và sắp lấy vợ.

Tôi hôm đó, sau khi ăn bữa cơm hộp cuối cùng, lúc tôi nói rằng tôi và “ vợ” sẽ chuyển vào chung cư ở, cô chủ quán cơm cứ mếu máo, cô nói rằng tôi là thằng hiếm hoi ăn cơm nhà cô mười mấy năm mà chưa nợ tiền bao giờ, còn bảo nếu tôi ế thêm vài năm nữa thì nhất định sẽ gả con gái cho tôi. Bữa cơm bụi cuối cùng, kể ra cũng khá là ngon, tự thưởng cho mình 1 lon bia coi như là chào tạm biệt cái thằng độc thân, hẹn gặp lại trong thời gian sớm nhất.

Và…Dung xuất hiện, cả ngày hôm qua, tôi ko thấy em, bạn cùng phòng nói em đi chơi với bạn, nhưng tôi ko nghĩ thế, giờ thấy em xuất hiện trước tôi, tự nhiên tôi thấy có lỗi với em vô cùng.

- Anh có bận gì ko ? Đi dạo với em đc chứ?

Em lên tiếng, tôi hơi ngẩn ngơ giây lát rồi gật đầu lẳng lặng đi theo em. Chúng tôi đi dọc bờ sông ngoài đường to, mặc kệ tiếng xe máy ô tô ồn ã, cả 2 cứ lặng lẽ đi cùng nhau mà ko nói 1 lời.

- Thế là anh sắp lấy vợ đấy à? Nghe mọi người nói em cứ tưởng a nói đùa cơ. – Dung lên tiếng phá tan bầu ko khí im lặng của chúng tôi.

- ừ, ai biết được cái duyên cái số lúc nào nó rơi trúng đầu cơ chứ? – Tôi cười gượng, có gắng đưa ra 1 câu đùa để xoa dịu bầu không khí có phần ảm đạm này, nhưng sau đó tôi nhanh chóng thấy hối hận về điều đó.

- Chị ý xinh nhỉ ? Hôm trc e thấy 2 người đưa nhau về , nghe nói chị ý còn cực giỏi nữa cơ. – Dung nói , rồi bỏ mặc tôi mà đi về phía trc, bất chợt, em xoay 1 vòng và để những luồng gió mang theo hơi ẩm từ dưới sông nhẹ nhàng trêu đùa những gợn tóc của nàng, hôm nay , nàng mặc váy trắng, bộ váy mà mấy cô nàng trong tiktok trung cuốc hay mặc, chợt tôi thấy nàng đẹp lạ lùng.

Tôi chợt tiến lên, đứng trc nàng , gọi nhẹ :

- Dung ơi !

- Dạ, e đây !

Và cả tôi và nàng cùng bất ngờ với hành động tiếp theo của tôi : tôi ôm chặt lấy Dung, cảm nhận những lợn tóc của Nhung bị gió trêu đùa bay quay tôi. Có lẽ bị bất ngờ bởi hành động của tôi, Dung lặng im một lát, rồi vội vàng lấy tay đẩy vào ngực tôi, vừa đẩy vừa mắng tôi cái gì đó.

- Nào đứng im nào !

Tôi chợt nạt nhẹ với Dung, điều mà sau này tôi cũng ko lý giải đc tại sao lúc đó mình lại như thế. Bị tôi nạt, Dung lặng im ko nói gì, em cũng nhè nhẹ đưa tay lên mà ôm lấy lưng tôi, tôi cảm nhận đc những giọt nước mắt của Dung hình như bắt đầu rơi ra, tôi hít 1 hơi dài rồi nói :

- Nếu sau này, cuộc hôn nhân của a có vấn đề gì đó, e có thể…đợi anh được không?

Dung ngước mắt lên, trong đôi mắt nàng, những giọt lệ vẫn còn đọng ở đó, vẫn long lanh như những viên ngọc chai mà tôi từng thấy trong các cửa hiệu trang sức, nhưng em ko đáp lại lời tôi chỉ nhìn tôi rồi…cúi đầu vào ngực tôi, đáp lại gì đó rất nhỏ mà chỉ mình tôi nghe được :” đừng lâu quá anh nhé “


hãy để lại các bình luận nhé bạn.......

5
10 sao / 2 đánh giá
5 sao - 2 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 5 SAO trên tổng số 2 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo