LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Đâu phải bởi chúng ta trưởng thành - Chương 3: Chàng trai lơ đãng và lời tỏ tình mãi không thành câu

84 lượt xem

 Gửi cậu, cô bạn thuộc về tự do.

Tớ đã nghĩ hay là cứ đến thẳng trước mặt cậu nói rõ hết lòng mình một lần cho thỏa, nhưng không được...không thể...cậu ở cách tớ quá xa, tớ chẳng thể nào chạm đến. Vì vậy mà tớ viết lá thư này, để nói lời tạm biệt.

Tuổi trẻ, tớ sống bằng ước mơ, bằng đam mê, bằng nỗ lực học hành; bạn bè trong lớp gọi tớ là "thằng nhàm chán", vì hình như tớ lơ đãng với mọi mối quan hệ, chỉ chú tâm vào sách vở mà thôi. Cho đến một ngày, tớ bỗng thấy rung rinh vì nụ cười của cậu, tớ nghĩ đến cậu rất nhiều, đến mức chẳng tập trung nổi vào bài học. Nhìn thấy cậu là tớ vui vẻ trong lòng.

Cậu phóng khoáng, sôi động, nghĩ gì làm nấy, có tâm hồn tự do và đôi chân không biết mỏi. Hai chúng ta quá khác biệt, vì vậy mà tớ rất lo lắng. Cậu cứ như cơn gió trời, tớ làm sao buộc nổi cậu đây?

Khoảng thời gian đó, tớ quan tâm duy nhất mình cậu. Cậu ở ngay bên tớ, trò chuyện với tớ, cười với tớ, giận dỗi tớ, cáu gắt tớ; rõ ràng tớ chỉ cần đưa tay ra là có thể ôm lấy cậu, tại sao tớ lại thấy cậu rất xa vời?

Tớ đã nghiêm túc suy nghĩ liệu rằng mình có nên gạt bỏ những nghi ngại trong lòng, tự tin đứng trước mặt cậu mà nói thật to: tớ thích cậu? Nếu lúc đó tớ làm như thế, có phải cậu sẽ không xa cách tớ, sẽ tiếp tục cười đùa vui vẻ với tớ, chúng ta sẽ là một cặp và tớ không phải nuối tiếc như bây giờ? Là vì tớ đã lưỡng lự hay thực chất chúng ta vốn chẳng thể chung đường? Có lẽ cậu không biết, tớ đã khóc rất nhiều trong ngày cậu đi nhập học, hôm đó trời mưa rất to, cậu nhớ chứ, tớ vừa chạy xe trong mưa vừa khóc, chạy mãi chạy mãi mà cổ họng vẫn nghẹn đắng không thôi. Tớ biết, thành phố nhộn nhịp bốn mùa nắng gắt đó sẽ cuốn cậu đi, cuộc sống của cậu sẽ chẳng còn chỗ nào cho tớ nữa. Cái vẫy tay tạm biệt cậu hôm đó, cũng là cái vẫy tay tạm biệt thời niên thiếu của chúng ta. Rồi đây theo dòng chảy thời gian, chúng ta sẽ trở nên rất khác.

Cậu chẳng mấy khi liên lạc. Mỗi lần tớ gọi điện, lúc thì cậu đang ở vùng đất này, lúc thì ở một vùng đất khác, lúc thì đang trong lớp học kỹ năng, lúc thì sinh hoạt câu lạc bộ. Cậu quá bận rộn với cuộc sống mới mẻ đó. Tớ thấy mình làm phiền cậu. Nên tớ dần thôi không chủ động điện thoại nhắn tin nữa. Cậu trở nên thờ ơ quá, khác hẳn với cô gái nhạy cảm trước đây tớ yêu thầm. Cậu vẫn là gió, nhưng là cơn gió hoang vô tình chẳng lưu luyến chút 'ngày xưa'.

Tớ cố gắng gạt bỏ cậu ra khỏi tâm trí, chú tâm hơn đến cuộc sống của mình. Chẳng mấy chốc tớ cũng bị cuốn đi. Thì ra tớ có nhiều việc để làm như thế, nhiều nơi tớ muốn đi, nhiều mối quan hệ tớ cần bồi đắp. Tớ sống vội vã và hết mình, rồi tớ phát hiện ra chính mình cũng đang đổi khác.

Bây giờ thì tớ hiểu cậu.

Và tớ nhìn lại ngày xưa với cái nhìn khoan dung hơn.

Ngày xưa, lúc 17 tuổi, tớ đã thích cậu, rất nhiều. Chỉ có phần đó là chúng ta nên lưu giữ lại thôi. Còn lại cứ để cho thời gian bôi xóa. Đừng tự tra tấn bản thân vì nuối tiếc những thứ không thể nào thay đổi.

Bây giờ, chúng ta đã 22. Chúng ta đã trưởng thành, cũng đã đổi thay. Chúng ta không thể nói chuyện bằng ngôn ngữ chúng ta thường nói với nhau giống 5 năm trước nữa rồi. Chúng ta lớn lên, và vì thế mà chúng ta dè dặt với nhau hơn?

Năm năm trôi, chúng ta hiểu thêm nhiều về cuộc sống, nhưng lại chẳng hiểu lý do khiến chúng ta trở nên xa lạ.

Mà cũng có thể là chẳng có bất kỳ lý do gì.

Trưởng thành không đáng trách.

Lãng quên mới là vấn đề.

Dù có tận lực chạy, chúng ta cũng chẳng thắng nổi thanh xuân.

Tạm biệt cậu.

Cô gái 17 tuổi có nụ cười tỏa nắng.

Mối tình đầu của tớ.

Chúng ta nhất định phải thật hạnh phúc, nha!

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư