Bản năng hàn gắn - Chương 1: Trước sinh nhật năm ngày.

94 lượt xem

Tôi quay sang Hant:

- Cậu làm gì thế?

- Tớ định xem đồng hồ cậu.

Câu trả lời thản nhiên của cậu ta làm tôi lúng túng, ngúc ngắc:

- Ờ, sáu giờ hai mươi.

- Uhm...

Cậu ta im lặng một lúc. Từ lúc đó đến cuối phim tôi không sao tập trung lại được, như người đang ngủ chợt bị đánh thức không thể nhắm mắt lại nữa. Tôi nhìn sang Hant, cậu ta có vẻ vẫn mông lung suy nghĩ điều gì đó.

Nửa tiếng sau, ra khỏi rạp, tôi đi cạnh Hant trong dòng người ồn ã bàn tán về bộ phim. Tôi quay sang cậu ta:

- Cuối cùng thì ai là hung thủ nhỉ?

- Lương Triều Vỹ, không cần kiểm tra tớ đâu, tớ vẫn xem mà, chỉ không tập trung thôi.

- Cậu chưa nghĩ xong à?

- Chưa.

Tôi nhìn lên trời, vài gợn mây, không khí nóng nực kiểu ép mưa.

- Trời sắp mưa đấy, vào Highland ngồi đi.

- Cảm giác thôi, không mưa đâu.

Chúng tôi lên xe, vòng vèo được khoảng năm phút, mưa to như con bò. Táp xe vào lề đường, ngồi dưới mái hiên một quán trà đá gần nhà thờ. Tôi nhún vai:

- Cảm giác luôn đúng.

- Vậy cậu cảm giác rằng mọi chuyện sẽ ổn không?

- Có, nhưng điều đó không quan trọng. Quan trọng là cần làm hết khả năng.

Những nhánh tầm gửi trồng ở cây hoa mõm chó trước nhà tôi lớn nhanh không tưởng. Quả là thứ thực vật kỳ lạ, sống mà chẳng cần được chăm sóc. Có lẽ nó là thứ cây mang tính ... độc lập cao nhất. Tôi mở cửa sổ, luồng không khí nóng nực phía bên ngoài ập vào trong khiến tôi thấy tắc thở. Hant đứng phía dưới, nhìn tôi bằng ánh mắt trong suốt. Ngày nào cũng vậy, từ khi chúng tôi chơi với nhau đến giờ gần hai năm, cậu ta luôn cùng tôi đi bộ tới trường. Chạy ầm ầm xuống cậu thang, tôi vừa xỏ đôi giày búp bê vừa với tay bật phần trả lời tự động của máy điện thoại. Chốt cửa, xoay lưng ra, đột nhiên tôi hẫng hụt khi nhìn thấy đôi mắt sưng húp của Hant, hẳn là cậu ta vừa trải qua một cơn khóc kinh hồn đêm qua mới tạo ra dư âm thế này. Hant thì thầm:

- Hôm nay nghỉ học được không? Tớ muốn...

- ... đi loanh quanh – Tôi mỉm cười thấu hiểu.

Cậu bạn nhìn tôi, gật đầu. Tôi leo lên chiếc xe thể thao của Hant, đội mũ bảo hiểm vào. Cậu bạn phóng rất nhanh, từng cơn gió vụt qua mặt tôi, chui xuống cổ mát lạnh. Hant đi ra phía ngoại thành, lòng vòng một lúc rồi đâm thẳng đường lên sân bay...

Chúng tôi ngồi ở phía bên ngoài của sân bay, nơi những người trễ giờ bay hối hả nhảy xuống taxi đẩy vali vào trong như những mũi tên. Tôi mua hai lon Diet Coke, ngồi bệt xuống cầu thang dẫn xuống khoang dưới của máy bay, chia sẻ cho Hant một nửa. Cậu ta cầm lấy cả hai lon, bật nắp rồi chia sẻ cho tôi một nửa. Kiểu bạn bè kỳ quặc.

- Này, bố mẹ tớ chuẩn bị ly dị.

Câu nói của cậu ta cùng lúc với tiếng động cơ ì ì và một chiếc máy bay vút lên trời. Trời rất xanh. Chiếc máy bay xa dần, nhỏ dần. Tiếng cửa ra vào tự động mở rồi đóng liên tục. Tiếng ồn ảo của một người đàn ông đang nói chuyện như hét vào điện thoại. Tôi uống một ngụm lớn Coke, hơi ga choáng lên óc, cay xè mũi.

- Sao cậu biết? Bố mẹ cậu nói ư?

- Không, tớ tình cờ tìm thấy đơn ly dị có chữ ký của bố và mẹ trên bàn trang điểm của mẹ tớ, khi tớ vào tìm sạc điện thoại. Bố mẹ tớ không nói gì, có lẽ chờ đến sau sinh nhật của tớ...

Tôi im lặng. Hant tiếp:

- Việc này hơi bất ngờ với tớ vì tớ thường nghĩ rắc rối nào rồi cũng giải quyết được. Và đột nhiên tớ nhận ra không phải như thế.

- Có khúc mắc nào đáng kể không? – Tôi khịt khịt mũi.

- Khúc mắc nào cũng đáng kể. Sắp tới tớ sẽ phải quyết định sẽ ở với mẹ hay ở với bố. Điều này rất quan trọng.

- Đó là một quyết định khó đấy.

- Không, đó là một quyết định rất khó.

Cậu ta nói và nhổm người đứng lên, bước. Nhìn từ phía sau, trông Hant rất hùng dũng, cậu ta cao hơn tôi cả hai chục phân và to như bò sữa. Nhưng tôi biết, cậu ta đang khóc. Những người có lớp vỏ mạnh mẽ thường không thích ai thấy mình khóc.

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo