Tổng Hợp Truyện Ngắn - Chương 2: Quãng Thanh Xuân
青梅 | Chat Online | |
25/08/2019 14:51:30 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Tự viết | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
- * Tổng Hợp Truyện Ngắn - Chương 3: Không Cần Biết (Truyện ngôn tình)
- * Tổng Hợp Truyện Ngắn - Chương 4: Ta Yêu Huynh (Truyện ngôn tình)
- * Tổng Hợp Truyện Ngắn - Chương 1: Ta Đã Chết Rồi! (Truyện ngôn tình)
- * Long Phượng Ngạo Thế Lạc Cửu Thiên - Chương 3: Đột Phá Đại La Kim Tiên (Truyện ngôn tình)
Truyện 2: Quãng Thanh Xuân
Ánh nắng vàng cuối Thu hiu hắt, cuối mùa bỗng một cơn mưa bụi nhẹ nhàng kéo đến để biết được mùa Đông đang chuyển mình. Mưa tạnh, ánh sáng đi qua, đi qua mang theo dư âm, từng ngóc phố quen thuộc bỗng bừng sáng. Thói quen là thế tôi tự thưởng cho mình mỗi chiều thứ bảy, sau khi tan học dạo phố cùng ly campuchino, ghé cửa hàng mua một bó cúc dại. Khu nghĩa trang đã im lặng, sáu giờ chiều rồi chắc mọi người đã tụ họp đông đủ bên gia đình.
Bó cúc dại được đặt xuống, tôi – Vương Lâm, một tên công tử từ bé đã không có được niềm hạnh phúc từ gia đình, năm hai tuổi mẹ qua đời cha tôi lấy vợ hai tất cả tình thương mà ông dành cho tôi đã không còn nữa. Bàn tay phủi một lớp bụi mỏng gương mặt người phụ nữ hiện lên, bà có nét đẹp dịu dàng đơn sơ.
– Mẹ có thấy không con trai của mẹ giờ đã lớn. Con tự hứa với bản thân sẽ chăm sóc cho mình thật tốt. Mẹ ở đây một mình cô đơn lắm phải không?
Ngôi mộ phía bên, một cô gái đặt một bó hoa hướng dương, theo bản năng tôi ngoái nhìn, từng ngón tay trắng nhỏ xinh phủi bụi cho ngôi mộ, dùng khăn lau tấm bia tỉ mỉ. Tôi tới đây rất nhiều lần nhưng tại sao lại không gặp người này, hoặc lần đầu tiên cô ấy đến. Tôi ấn tượng với con người cô ấy, mái tóc dài quá vai, đôi mắt pha lê đượm buốn còn rưng rưng nước. Người con trai trong bức hình – Gia Thành. Thấy cô ấy khóc tôi vội lấy chiếc khăn tay của mình, cũng để bản thân làm quen với một người bạn mới. Cô gái không hề có vẻ lạnh lùng xa cách gì cả!
– Tôi hiểu cảm giác ấy, cảm giác mất đi người thương của mình như thế nào!
Cô ấy ngoái lại nhìn tôi, bởi vì khóc nên đôi má đã ửng hồng.
– Cảm ơn anh… à cậu rất nhiều, có lẽ cậu không biết người trong hình chính là người tôi yêu thầm, đến cả lời bày tỏ cũng chẳng dám mở lời. Khi hay tin cậu ấy chết vì căn bệnh hiểm nghèo tôi đã rất đau lòng. Một chàng trai tuấn tú lương thiện đã ra đi, trao lại sinh mệnh cho thượng đế.
– Cậu biết không? Sinh mệnh con người từ khi sinh ra đã định, có thay đổi cũng vậy. Đó là quy luật cuộc sống.
Năm đó tôi và cô ấy mười tám tuổi, sau đó chúng tôi dần quen biết đi học, đi chơi cùng đến khu nghĩa trang quen thuộc, và có lẽ tôi yêu thầm em mất rồi – Y Lan.
Cô bé thích về dưới mưa, đưa tay ra hứng từng giọt nước.
Cô bé thuần khiết với đôi mắt đượm buồn từ khi nào đã xâm chiếm tâm hồn tôi, đi vào tim một cách tự nhiên như thế
Thanh xuân, có thể ước chừng được tình yêu đầu tiên đẹp như thế nào, thật ra trong tim mỗi người chúng ta đều không thể quên được.
Cuối cấp ba khoảng thời gian nuối tiếc cay đắng, em nào hay có một người con trai đã yêu thầm bằng cả con tim ngây thơ, khờ dại.
Trong tim cô ấy vẫn còn hình bóng người con gái ấy, là mối tình đầu giấu kín để rồi ngậm ngùi chia xa. Cô ấy đã chia sẻ rất nhiều, đã từng rơi lệ vì cậu trai ấy trước tôi rất nhiều, lúc ấy tôi chỉ có thể an ủi, tôi cũng rất đau rất đau, giống như từng mũi kim đâm vào tim.
Tôi hiểu mối tình đầu dù có làm gì đi nữa thì trong một góc nhỏ nào đó nó đã được niêm phong, cô gái bé nhỏ ấy cũng vậy yêu một người rời bỏ có lẽ rất khó.
Thời gian quen biết không đủ lâu để hiểu một người nhưng thói quen của cô gái đó chắc không bao giờ quên được.
Một người thầm yêu một người đau khổ!
Người đau khổ ấy luôn sống mãi trong kí ức với người khác!
Cả hai rất ngốc phải không?tại sao lại không thể bày tỏ, đời người cơ hội chỉ có một lần. Cớ sao khổ đau lại vây lấy như thế, Vương Lâm chàng trai ấm áp luôn đứng phía sau âm thầm chăm sóc, quan tâm người con gái ấy.
Y Lan, cớ sao lại sống mãi trong bóng ma quá khứ, hãy một lần bước ra ánh sáng để có thôi quên đi, để có thể vô tư như cái tuổi ấy.
Ngốc, thật là ngốc!
Sáu tháng sau, sân bay đã đông đúc chàng trai cao ráo với mái tóc đen, có lẽ ra đi là lựa chọn tốt nhất đối với cậu. Mối tình đầu về cô gái ấy đã được cậu bảo vệ, được khắc sâu.
Cám ơn em người yêu bé nhỏ trong bóng của anh, người đã cho anh biết được yêu một người, rung động trước một người là như thế nào!
Tạm biệt cậu tình yêu tuổi thanh xuân của tớ. Tớ đã rất yêu cậu nhưng chắc sự cố gắng ấy vẫn chưa đủ để bày tỏ, để khiến chia tay có thể là mãi mãi. Dù rất muốn nhưng giờ tớ đã quá mệt rồi, tớ sẽ không bước tiếp để tìm đến cậu nữa. Nếu có thể thì hẹn năm năm sau gặp lại, khi đó tớ lại đủ tự tin, dũng khí để nghĩ đến cậu rồi.
Máy bay cất cánh mang theo nỗi buồn ấy ra đi, chàng trai năm xưa cất bước rời khỏi nơi này. Hẹn lần sau tôi sẽ trở về!
Y Lan hốc mắt sưng đỏ vì khóc.
– Tại sao? Tại sao hả tên kia? Tại sao lại rời đi như thế, Vương Lâm cậu rời đi mà không một chút tin tức gì cả, cậu biết mình đau lắm không?
Khoan đã, không tại sao mình lại đau khổ, tại sao lại khóc. Tôi và cậu ấy chỉ là bạn thôi, đúng vậy là bạn. Vì đâu lại cảm thấy mình đã đánh mất một vật quan trọng giống như sinh mệnh vậy chứ!
Cảm giác đau buốt từ lòng bàn chân, cô đã chạy ra khỏi không mang giày, mặc kệ trời mưa cứ đổ, mặc kệ nhưng mảnh chai dẫm phải Y Lan cứ chạy chạy mãi cho đến khi bất tỉnh,
Dù nhận ra tình yêu này quá muộn nhưng tôi sẽ đợi, đợi cho đến khi tôi nói rằng ’’mình đã nhận ra con tim mình đã bị cậu mang đi, khi rời bỏ mình mới hiểu ý nghĩa của cậu’’.
Có lẽ thói quen của tôi thường ỷ lại vào cậu mất rồi, mạnh mẽ lên thôi đời còn dài, phía trước còn nhiều thử thách, rồi một ngày nào đó hoa lại nở trên mảnh đất khô cằn
Mong rằng phía chân trời xa ấy, người quan tâm tôi an bình. Nếu gặp gỡ là một bài ca thì bạn đồng hành chính là tôi và bạn
Và trái tim là mặt trời tuổi trẻ, đầy chân thành và khát vọng
Chàng trai tới sau ấy, tôi đã biết cậu mới chính là thanh xuân
Dù kỷ niệm không nhiều nhưng đọng lại nỗi dư âm sâu sắc, cậu năm đó là chàng trai tuyệt vời nhất, sau này tôi mới hiểu tôi mới chính là tuyệt vời nhất của chúng tôi cách nhau một tuổi trẻ. Dù chạy thế nào cũng không thể thắng được thanh xuân…
Lời kết: Có lẽ thanh xuân mỗi chúng ta đều có ấn tượng, đẹp có vui có buồn có những xúc cảm đầu đời mang lại. Nỗi khát vọng tuổi trẻ, đúng hơn là hoài bão về tương lai và bạn đồng hành là người bạn chung lý tưởng, hoài bão. Và có một khoảng thơi gian tuyệt đẹp đủ để nhớ nhung, thầm trộm nhớ một người. Nhưng ngắn ngủi, khi đã qua rồi vô tình quay đầu lại, thầm gọi ‘’thanh xuân tôi nhớ cậu rất nhiều’’ có gặp mặt rồi sẽ có chia xa…
Truyện mới nhất:
- Cận vệ của bóng tối (Chương 2) (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Xuyên Thành Hắc Liên Hoa Hoàng Đế Chi Sư (giới thiệu) (Truyện Đam mỹ)
- Định Mệnh Sắp Đặt (chap 1) (Truyện ngôn tình)
- Cảm Xúc Chưa Lời (Truyện ngôn tình)
- Ba Con Đường, Một Trái Tim (chap2) (Truyện ngôn tình)
- Cận vệ của bóng tối (Truyện tổng hợp)
- Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế (giới thiệu) (Truyện xuyên không)
- Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ (chap 1) (Truyện xuyên không)
- Trà xanh max level xuyên vào tiểu thuyết kinh dị (4/4) (Truyện xuyên không)
- Xem tất cả truyện >>
|
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!