LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Em! Anh Sai Rồi!

89 lượt xem

Hôm nay anh vừa đi làm về nghe người giúp việc nói cô đến tìm anh đã lâu. Hơi tự trách sao mình lại về trễ như thế để cô chờ. Anh nhanh chóng chạy như bay lên lầu, vừa bước đến bên ngoài cửa phòng giơ tay cầm nắm cửa liền nghe được tiếng của ba mình:

– Tôi biết cô muốn gì mà, cầm lấy một trăm triệu này và rời xa con trai tôi.

– Ông nghĩ tôi ngốc à, một trăm triệu này tôi xài vài tháng cũng hết. Nhưng nếu lấy con trai ông, tôi sẽ là giám đốc phu nhân, tiền ăn tiền hưởng cả đời còn không hết, nói chi mấy cái lặt vặt này. Đến lúc đó nếu tôi muốn cả công ty ông nói thằng ngốc đó có cho không?

Vừa nghe đến đây, tim anh đau xót vô cùng, chợt nhớ đến lời của trợ lý hôm trước:

– Thiếu gia, cái mà cô ta yêu là tiền của thiếu gia. Hôm bữa tôi còn thấy cô ta đi tới một ông già khác.

Mỗi lúc như thế, anh chỉ cười nhẹ và mắng người quản lý. Nào ngờ… thì ra, cô lại thật sự chỉ vì tiền của anh…

Hôm nay anh vừa đi làm về nghe người giúp việc nói cô đến tìm anh đã lâu. Hơi tự trách sao mình lại về trễ như thế để cô chờ. Anh nhanh chóng chạy như bay lên lầu, vừa bước đến bên ngoài cửa phòng giơ tay cầm nắm cửa liền nghe được tiếng của ba mình:

– Tôi biết cô muốn gì mà, cầm lấy một trăm triệu này và rời xa con trai tôi.

– Ông nghĩ tôi ngốc à, một trăm triệu này tôi xài vài tháng cũng hết. Nhưng nếu lấy con trai ông, tôi sẽ là giám đốc phu nhân, tiền ăn tiền hưởng cả đời còn không hết, nói chi mấy cái lặt vặt này. Đến lúc đó nếu tôi muốn cả công ty ông nói thằng ngốc đó có cho không?

Vừa nghe đến đây, tim anh đau xót vô cùng, chợt nhớ đến lời của trợ lý hôm trước:

– Thiếu gia, cái mà cô ta yêu là tiền của thiếu gia. Hôm bữa tôi còn thấy cô ta đi tới một ông già khác.

Mỗi lúc như thế, anh chỉ cười nhẹ và mắng người quản lý. Nào ngờ… thì ra, cô lại thật sự chỉ vì tiền của anh…

Vì quá tức giận nên tay cầm nắm cửa của anh hơi dùng sức đúng lúc tạo thành tiếng động.

– Ai đó?!

Nghe tiếng của ba, anh nhẹ nhàng mở cửa ra, vẻ mặt lạnh như băng nhìn cô sau đó xoay người bước đi. Cô nhanh chóng tông cửa chạy ra kéo tay anh lại, trên má vươn đầy nước mắt. Anh không muốn nhìn thấy gương mặt giả tạo và những lời nói đầy ngọt ngào của cô nữa nên hất tay cô ra, cả người tràn đầy sát khí bước xuống nhà.

Ngồi trên ghế, càng nghĩ càng không cam lòng, sau khi cãi nhau với ba một trận anh bắt đầu kế hoạch trả thù. Đầu tiên là đuổi cô ra khỏi công ty, sau đó lên tiếng nói công ty nào mà dám nhận cô đều chính là kẻ thù của anh. Không ai dám vì một cô gái mà đắc tội với anh nên cuộc sống của cô càng khó khăn hơn.

Hai tháng sau cô mang thai, cô tìm đến anh và mong anh sẽ nhận nó, anh cười lạnh:

– Cô đi với nhiều người như thế, sao lại dám chắc nó là con của tôi. Hừ! Cô còn đến tìm tôi làm gì? Mau nhớ lại xem là của ai, biết đâu lại là của lão già nào đó hiếm muộn con cái. Chắc chắn ông ta sẽ cưng cô như trân bảo đấy?

Mặc dù hận cô lắm, nhưng nhìn cô mang thai lại khóc lóc nức nở cầu xin anh cho một con đường sống, anh mềm lòng…

– Thôi thôi, bây giờ tôi cũng chẳng muốn chơi đùa với cô nữa. Cô mang theo đứa nghiệt chủng đó biến khỏi mắt tôi. Từ nay tôi không muốn nhìn thấy cô nữa!

Thời gian thấm thoát trôi qua, từ ngày đó anh không tìm hiểu cũng như không biết bất cứ tin tức nào của cô nữa.

Mười năm sau, anh vợ con đầy đủ, gia đình êm ấm. Nhưng mãi đến bây giờ trong lòng vẫn còn bóng hình của ai đó, và đó cũng mãi là nghịch lân của anh, ai chạm vào nhất định sẽ xui xẻo. Thậm chí không ai dám nhắc tên cô trước mặt anh nữa. Một hôm nữa vô tình đi ngang qua nghe các nhân viên bàn luận gì đó rất sôi nổi loáng thoáng có nhắc đến tên cô, anh chợt bừng tỉnh thì ra thời gian đã qua lâu như vậy, anh mỉm cười tùy ý hỏi vài câu thì nhận được đáp án:

– Chào giám đốc, hôm nay là đám giỗ của Tuyết My, chúng tôi đang bàn xem có đi hay không.

Bỗng trước mắt tối sầm, anh cố gắng lấy bình tĩnh hỏi rõ bọn họ, lại nhận được tin cô đã chết chín năm trước. Bao nhiêu câu hỏi vì sao xẹt qua đầu, anh hốt hoảng chạy đi như bay…

Vội vàng đến nhà cô, cả người như chết lặng nhìn di ảnh trên bàn thờ, cô đang nở nụ cười rất tươi. Nhưng không khí xung quanh lại làm nụ cười đó nhuộm đẫm bi thương… Anh không dám tin chạy đến vươn tay ra khẽ sờ di ảnh. Ba của cô đứng gần đấy tức giận đấm anh vài cái, còn mẹ anh thì rưng rưng nước mắt đưa một quyển nhật kí cho anh. Trước khi chết cô đã dặn dò nếu như anh đến đây nhất định phải đưa cho anh.

Anh lật từng trang từng trang, cực kỳ nhẹ nhàng giống như quyển nhật ký trên tay anh là một bảo bối quý hiếm. Càng đọc nước mắt càng tuôn trào, hóa ra… sự thật lúc trước không phải như anh đã nghĩ, tất cả chỉ là thử thách của ba anh dành cho cả hai. Nhà cô nghèo khó, ba anh không muốn cô làm con dâu nên mới bảo cô diễn trò như thế. Ông ra điều kiện nếu như anh tin tưởng và chịu nghe cô giải thích thì ông sẽ chấp nhận cho hai người cưới nhau. Còn nếu không thì cô phải rời xa anh vì ông đã sắp đặt một cuộc hôn nhân tốt nhất cho anh rồi…

Nhìn những dòng chữ, tràn đầy bi thương vì anh không tin, nỗi đau tột cùng khi bị anh trả thù. Anh cảm thấy tim như đang có vài lưỡi dao đang cắt từng chút từng chút.

Nghe cô nói khi biết mình mang thai đã rất vui mừng chạy tới tìm anh. Nhưng không ngờ lại nghe được những lời cay độc đó. Nghe anh mắng con mình là nghiệt chủng, cô bi thương về đến nhà trốn trong phòng khóc lớn.

Sáng hôm sau cô thấy không khỏe, đau bụng nên đến bệnh viện khám thì được cho biết cơ thể cô vốn yếu đuối, lại đại hỉ đại bi nên bệnh càng nặng. Khuyên cô nên bỏ đứa bé nếu không sẽ rất nguy hiểm. Vì quá yêu anh nên cô kiên trì muốn giữ lại cốt nhục của anh mặc cho nhiều lời khuyên can. Đến cuối cùng, trong một lần té ngã cô đã sinh non, người ta hỏi muốn giữ người lớn hay đứa bé, cô kiên quyết giữ đứa bé. Cuối cùng… trời không chiều lòng người… đứa bé vẫn mất đi.

Thân thể cô bị tổn thương nặng, lại ngày ngày lấy nước mắt rửa mặt, sau nửa tháng cũng qua đời…

Vừa đọc đến đây, anh như bị rút hết sức lực, ngồi bệch xuống đất, sắc mặt tái nhợt, chỉ biết ôm di ảnh của cô khóc lớn.

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư