LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

[Tình Cảm] Tổng Giám Đốc Lãnh Khốc Vô Tình - Chương 13

241 lượt xem

 Tư cách? Để tôi cho cô thấy cái gì gọi là tư cách.

Nói rồi hắn thẳng thừng bế cô đi về phòng ngủ. Cánh cửa bật mở, Triết Liệt không thương hoa tiếc ngọc ném mạnh Tố Tâm lên giường, nhân lúc cô còn chưa kịp phản ứng, thân thể to lớn đã áp lên thân thể nhỏ bé.

Hắn cúi xuống hôn lên đôi môi cô một cách ngấu nghiến, đến khi đôi môi Tố Tâm sưng tấy lên mới buông ra.

– Đừng…

Tố Tâm kinh hãi hét lên. Trong đôi đồng tử trong suốt không dấu nổi sự sợ hãi.

Triết Liệt làm như không nghe thấy, mạnh bạo xé rách y phục của Tố Tâm. Thân thể tròn đầy không chút che giấu hiệu lên trong mắt hắn. Triết Liệt liếm môi, cất giọng tàn ác.

– Tố Tâm, tôi muốn cô mang thai con của tôi, cũng muốn tự cô nhìn thấy nó chết đi.

Hắn cúi xuống hôn lên đôi môi cô một cách ngấu nghiến, đến khi đôi môi Tố Tâm sưng tấy lên mới buông ra.

– Đừng…

Tố Tâm kinh hãi hét lên. Trong đôi đồng tử trong suốt không dấu nổi sự sợ hãi.

Triết Liệt làm như không nghe thấy, mạnh bạo xé rách y phục của Tố Tâm. Thân thể tròn đầy không chút che giấu hiệu lên trong mắt hắn. Triết Liệt liếm môi, cất giọng tàn ác.

– Tố Tâm, tôi muốn cô mang thai con của tôi, cũng muốn tự cô nhìn thấy nó chết đi.

[…]

Đêm khuya vắng vẻ, không khí bốn bề đều yên tĩnh đến mức đáng sợ. Hai người đàn ông đứng bên bờ sông, gió hiu hiu thổi khiến mái tóc ngắn nhẹ nhàng bay. Phía sau là hai mươi tên ám vệ chia thành hai phe.

Một người đàn ông trung niên vẫy tay cả hai mươi tên ám vệ liền lùi về phía sau. Bây giờ chỉ còn lại ông ta và một người đàn ông trẻ tuổi, khuôn mặt, hay vóc dáng đều giống hệt như Triết Liệt, không khác một phần.

– Triết Phong, lần này cậu trở về nước phối hợp cùng tôi nhất định phải giết chết được Triết Liệt.

Người đàn ông trung niên vỗ vai người được gọi là Triết Phong, giọng nói mang theo ý tứ lạnh nhạt vô tình.

Triết Phong vẫn nhìn về phía mặt nước, không nóng không lạnh cất lời.

– Ông muốn tôi làm gì, tôi sẽ làm, nhưng phải nhớ đừng làm tổn hại đến Tố Tâm.

Ông ta mỉm cười, đáp:

– Đương nhiên, Tiểu Tâm là con gái ruột của tôi, tôi làm sao có thể hại chết nó.

[…]

Sáng ngày hôm sau, Tố Tâm vẫn như bao người giúp việc trong Triết gia khác đều dậy rất sớm, dọn dẹp nhà cửa và chuẩn bị bữa sáng.

Thân thể vẫn còn đau nhức, trên xương quai xanh khêu gợi chi chít những dấu hôn đỏ chói, Tố Tâm phải dùng khăn cuốn lên cổ để che đi dấu vết ám muội.

Vốn đang bày bát đũa, một người giúp việc xinh xắn đi đến vỗ vai cô, bảo cô lên phòng ngủ chính, Linh tiểu thư có việc nhờ.

Trái tim Tố Tâm đột nhiên quặn thắt, từng cơn đau đớn dâng lên kịch liệt khiến trái tim cô vỡ tan thành trăm mảnh. Mười năm trước, phòng ngủ chính ấy thuộc về cô, mười năm sau thời thế thay đổi, phòng ngủ kia liền thuộc về Linh Khả.

Tố Tâm đã sớm có cảm giác không lành, quả nhiên không sai!

Cô vừa bước vào phòng ngủ, đã bị hai người đàn ông cao to lực lưỡng tập kích, đẩy cô ngã xuống sàn nhà lạnh cóng. Linh Khả bước xuống giường, đi đến trước mặt Tố Tâm.

Cô ngẩng đầu nhìn ả, nét mặt không có gì là bất ngờ, cái kế này không phải đã quen thuộc rồi hay sao?

– Cô không hỏi tôi có bị xảy thai không à?

Ả thấy tò mò tại sao Tố Tâm không hỏi mình, bèn lên tiếng hỏi.

Tố Tâm bị hai người đàn ông cao to kia giữ chặt nên không thể động đậy được, ngẩng đầu nhìn Linh Khả, khoé môi nâng nhẹ lên một phần, vừa vặn tạo nên nụ cười mang theo hàm ý khinh thường.

– Tôi đâu có ngu như cô mà hỏi mấy câu thừa thãi như vậy. Ngay từ đầu tôi đã biết tất cả đều là trò mèo do cô bày ra.

Linh Khả hơi cúi người, dùng đôi tay thon dài nâng cằm Tố Tâm, tặc lưỡi tỏ vẻ tiếc nuối.

– Cô biết thì đã sao? Nhưng trong lòng Liệt không phải vẫn tin rằng cô mới là hung thủ giết chết đứa con còn chưa hình thành của anh ấy ư?

– Đừng dài dòng, cô gọi tôi lên đây làm gì?

Trong đôi đồng tử to tròn của Tố Tâm hằn rõ tia chán ghét khiến Linh Khả tức đến cả người run lẩy bẩy.

Ả ta xoa bụng, nhìn Tố Tâm lắc đầu.

– Đương nhiên để trả thù cho đứa con đầu tiên của tôi rồi!

– Đánh!

Linh Khả hét lên, giọng nói tàn độc vang khắp căn phòng càng làm tăng thêm sự lạnh lẽo.

Một người đàn ông cầm roi da, liên tiếp vụt vào tấm lưng mỏng manh của Tố Tâm.

“Vút… vút… vút…” Từng tiếng roi da vung lên rồi giáng xuống, bộ đồng phục của giúp việc dần dần trở thành màu đỏ của máu.

Tố Tâm tuy đau đớn, thế nhưng cô vẫn kiên cường không hề rơi một giọt nước mắt. Có đánh chết cô, cô nhất quyết cũng không được khóc trước mặt người đàn bà này.

Linh Khả thấy Tố Tâm vẫn tỏ ra bình tĩnh, ả liền giật lên roi da trong tay người đàn ông, dùng hết sức lực quật mạnh vào lưng Tố Tâm. Tố Tâm đau đớn hét to một tiến rồi ngất đi.

[…]

Trong phòng bệnh, một người đàn ông có ngu quan giống Triết Liệt y như đúc không khác gì hai giọt nước ngồi bên giường bệnh.

Ánh mắt nhìn Tố Tâm có một phần đau xót, còn lại đều là ôn nhu. Hắn đưa tay lau đi giọt nước mắt vẫn còn đọng lên trên khoé mắt cô, cất giọng trầm thấp.

– Tâm Tâm, em việc gì phải nhẫn nhịn đến như vậy, việc gì phải yêu Triết Liệt đến mức toàn thân đều thương tích thế kia?

Vốn định rút tay lại, không ngờ trong vô thức Tố Tâm lại nhanh chóng bắt lấy tay hắn, miệng không ngừng lẩm bẩm.

– Liệt… Liệt… Liệt…

Trái tim Triết Phong như thể bị cô dùng con dao sắc nhọn đâm mạnh, đâm đến máu chảy đầm đìa vẫn không ngừng.

Người con gái hắn yêu, lại không ngờ vì một người đàn ông khác mà rơi lệ, mà tổn thương không biết bao nhiêu lần.

Rốt cuộc Triết Phong hắn có gì không tốt? Rốt cuộc người đàn ông tên Triết Liệt tốt ở điểm nào mà có thể khiến cô yêu đến mức thà bản thân chịu đau đớn vẫn không chịu buông bỏ?

Triết Phong để mặc cô nắm lấy bàn tay mình, trong lòng từng hồi chua xót dâng lên mãnh liệt.

(Còn)

0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư