Cầu Xin Em Quay Lại - Chương 24
青梅 | Chat Online | |
25/08/2019 14:57:56 | |
Truyện ngôn tình | Truyện Sưu tầm | Truyện cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
- * Cái hòm (Truyện cười)
- * Lỡ ở lại lớp (Truyện cười)
- * Cầu Xin Em Quay Lại - Chương 23 (Truyện ngôn tình)
- * Cầu Xin Em Quay Lại - Chương 22 (Truyện ngôn tình)
Nét mặt Giảng Phong thoáng tia đau lòng, hắn vội chạy tới đỡ Tĩnh Kỳ dậy, ôm lấy cô ta vào lòng.
– Xin em lỗi em, là anh không tốt. Trong vòng mười năm qua không tìm thấy em!
– Không sao… Em không trách anh!
Bàn tay đang ôm Tĩnh Kỳ nhẹ nhàng siết chặt, hắn tựa đầu lên vai cô ta. Người ngoài nhìn vào sẽ thấy đôi mắt hắn thể hiện vẻ thống khổ nhưng căn bản không phải thế! Đôi mắt sâu rộng như biển khơi vốn không cho người ta đoán được ẩn ý của hắn.
Đêm qua là người nào đã gửi cho hắn vị trí của Tĩnh Kỳ? Rốt cuộc là ai?
Tĩnh Kỳ đứng dậy, cẩn thận từng bước từng bước một đi đến chỗ của Tĩnh Nhiên, làm bộ đáng thương.
– Chị! Em đối với chị chỗ nào không tốt? Tại sao chị lại lấy đi đôi mắt của em, lại còn muốn giết em, rốt cuộc là tại sao?
Cô ta vẫn nhớ rất rõ ngày Kỳ Diêm vì Tĩnh Nhiên mà tự tay lấy đi đôi mắt của cô ta. Cô ta hận! Tĩnh Kỳ này vì người đàn ông mang tên Kỳ Diêm chịu bao nhiêu uất ức nhưng cũng không bằng Tĩnh Nhiên chưa từng vì y mà làm cái gì.
Đấy chính là chuyện Tĩnh Kỳ cảm thấy nực cười nhất!
Lời Tĩnh Kỳ vừa dứt, Tĩnh Nhiên đã bật cười khanh khách!
– Hay! Tĩnh Kỳ diễn xuất không tồi nha!
Chát! Giảng Phong lại tàn nhẫn giáng xuống má Tĩnh Nhiên một bạt tai nóng hổi. Lực của hắn rất mạng khiến má cô phồng rộp lên, khoé môi thì rỉ máu.
– Ai cho cô ăn nói với Kỳ Nhi thế hả? Tĩnh Nhiên cô đúng là thứ đàn bà độc ác, đúng là thứ đàn bà ti tiện!
Giảng Phong đỡ Tĩnh Kỳ sang một bên.
– Ti tiện? Anh lại dám dùng hai chữ này để hình dung tôi? Giảng Phong người phụ nữ anh đang ôm ấp mới là thứ ti tiện, dơ bẩn!
Chát! Cái tát thứ ba được giáng xuống. Gương mặt Tĩnh Nhiên lệch hẳn sang một bên. Đối với nỗi đau thể xác Tĩnh Nhiên vẫn chỉ cười. Nhưng có ai hiểu được nỗi đau trong lòng cô?
Giảng Phong, anh vì sao vẫn không biết hối cải, vì sao vẫn không biết bản thân mình cần thay đổi?
– Một mình cô đê tiện đủ rồi, đừng có lôi Kỳ Nhi của tôi vào. Tĩnh Nhiên mười năm trước không giết đươc cô chính là thất vọng lớn nhất trong đời Giảng Phong này!
Hắn rút con dao sắc nhọn, lưỡi dao loé sáng. Tĩnh Nhiên lại cười, con dao này không phải bình thường, rõ ràng là đã được tẩm độc để khắc chế ma cà rồng.
Mười năm, dù thời gian có đổi thay, việc Giảng Phong muốn giết cô sẽ vĩnh viễn không thay đổi!
Giảng Phong nở nụ cười tàn nhẫn, hắn túm lấy tóc Tĩnh Nhiên để giữ chặt cô, sau đó đâm thẳng vào tim Tĩnh Nhiên một nhát… Rồi lại một nhát…
Máu của Tĩnh Nhiên bắt lên gương mặt hắn không ít… Nhuộm đỏ còn một nửa khuôn mặt hắn…
[…]
– Quản gia Phùng, bà lui xuống trước đi!
Đẩy cửa phòng nghỉ, Giảng Phong nhìn người phụ nữ nằm trên giường, sắc mặt tái nhợt đến doạ người mà lòng thắt lại.
– Cậu đừng…
– Lui xuống!
Chưa đợi quản gia Phùng nói hết câu Giảng Phong đã trực tiếp ngắt lại. Sao hắn không hiểu quản gia Phùng đang muốn nói gì. Nếu hắn muốn giết cô thì sẽ không dùng con dao đã được tẩm độc đâm vào tim cô.
Đợi quản gia Phùng lui xuống, Giảng Phong mới tiến lại gần giường bệnh. Hắn lấy trong túi một lọ thuốc, làm vài thao tác nhỏ rồi tiêm chất lỏng trong thuốc vào người Tĩnh Nhiên.
Nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt cô, một khắc này trong mắt Giảng Phong toàn là sự dịu dàng, ấm áp đến kỳ lạ, chỉ tiếc Tĩnh Nhiên hoàn toàn không nhìn thấy.
Chỉnh lại chăn cho cô, hắn toan tính rời đi thì bất chợt lại bị một giọng nói yếu ớt làm cho dừng bước. Thanh âm nghẹn ngào của cô tựa như một lưỡi dao sắc bén đâm chầm chậm vào trái tim hắn.
– Giảng Phong, anh đứng lại!
Không biết từ khi nào Tĩnh Nhiên đã tỉnh lại. Cô nhìn bóng lưng to lớn của Giảng Phong, hắn đứng ngược sáng, ánh nắng kéo dài bóng hình hắn.
Giảng Phong dừng bước nhưng hắn không quay đầu nhìn cô. Sống lưng hắn run nhẹ, dường như đang sợ hãi điều gì đó.
– Tôi chỉ muốn nghe anh giải thích!
– Tôi không có gì để nói cả!
Tĩnh Nhiên bật cười. Đối diện với cô, Giảng Phong luôn dùng giọng nói lạnh nhạt nhất để nói chuyện với Tĩnh Nhiên này tựa như cô ở trong lòng hắn không có một chút tầm quan trọng.
– Mỗi khi anh hành hạ, đánh đập tôi, anh chỉ hận không thể giết chết tôi, tại sao còn đưa thuốc trị thương tốt nhất cho quản gia Phùng bảo bà thoa cho tôi? Quản gia Phùng là người làm công ăn lương đương nhiên không đủ tiền để mua loại thuốc cao quý đó, chỉ có anh!
– Khi anh lấy đi đôi mắt của tôi, tại sao phải thầm thông báo cho Kỳ Diêm, Tĩnh Kỳ là người có đôi mắt hợp với tôi?
– Khi anh đẩy tôi từ tầng thứ một trăm xuống, tại sao phải gửi vị trí của tôi để Kỳ Diêm kịp thời đến cứu?
– Anh rõ ràng biết trước khi tiêm máu ma cà rồng, Kỳ Diêm đã tiêm vào người tôi một loại virut có thể kháng mọi loại độc. Tại sao còn dùng con dao có tẩm độc để đâm tôi?
– Anh rõ ràng không muốn tôi chết, tại sao còn làm thế để khiến tôi hận anh?
– Anh tại sao lại muốn đẩy tôi đến bên cạnh Kỳ Diêm?
Truyện mới nhất:
- Thích mày á! Được chưa? (13. Bão nổi trong lòng) (Truyện ngôn tình)
- Mùi gì vậy? (Truyện cười)
- Hẹn giờ (Truyện cười)
- HẠT MẦM TÌNH BẠN (Truyện tổng hợp)
- Thích mày á! Được chưa? (12. Khoảng cách) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (11. Khoảng cách không lời) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (10. Rối răm) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (9. Chao biết ghen òi!) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (8. Khó hiểu) (Truyện ngôn tình)
- Thích mày á! Được chưa? (7. Hint ngập tràn) (Truyện ngôn tình)
- Xem tất cả truyện >>
|
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!