LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

THẦN KHỐNG THIÊN HẠ - Chương 97: Đúng Dịp Thu Hoạch Thủy Lam Hoa​

69 lượt xem

Đêm dần khuya, Độc Ưng ở trên một chỗ vách núi đào ra một cái động sâu ba trượng, lại ở chỗ cửa động dùng mấy tảng đá ngăn lại, chặn lại hai phần ba cửa động, lại ở trên cửa trải lên không ít cỏ dại đem tảng đá che giấu, sau đó lấy ra phòng trùng phấn tùy thân mang theo rắc một ít ở cửa động, hai người mới ở bên trong an tâm đả tọa.
Nửa đêm, trên mặt hồ bình tĩnh nổi lên từng vòng rung động, rung động càng không ngừng mở rộng, hồ nước ở dưới ánh trawnglooj ra vẻ ba quang lăn tăn, thần kỳ chí cực.
Một lát sau, ở giữa mặt hồ lộ ra một cái đầu giống như xà, đỉnh đầu xanh lam như hắc, hai con mắt to như chuông đồng trong nháy mắt lộ ra vẻ cực kỳ dữ tợn đáng sợ, thời gian dần qua toàn bộ đỉnh đầu hoàn toàn lộ ra mặt nước, cuối cùng một cái 'Tiểu sơn khâu' giống như huyền thiết lơ lửng ở trên mặt nước.
Nguyên lai là một con linh quy, một con linh quy chiếm một phần tư cái thủy đàm này, trên quy bối có từng đạo quy văn thần kỳ ảo diệu giống như vô số linh xà linh hoạt.
Linh quy ngẩng đầu nhìn lên trăng sáng, há hốc miệng ra, tựa hồ đang thổ tức cái gì.
Sau một lát, một viên cầu lớn nhỏ bằng cái đầu trong suốt giống như châu báu từ trong miệng rùa thổ ra, một lát sau lại bị nó hút vào trong bụng, sau lát nữa lại phun ra, như thế lặp đi lặp lại không ngừng, cho đến khi trăng sáng trốn vào trong tầng mây không hề lộ ra nữa, lúc này mới dừng lại, tiếp đó nó lần nữa tiến vào trong hồ đàm.
Mặt hồ lại lâm vào bình tĩnh, một chút cũng không nhìn ra hết thảy hiện tượng thần kỳ vừa mới phát sinh nơi này.
Nếu có võ giả cường đại ở chỗ này nhất định sẽ kinh ngạc, đây là linh thú ở triều nguyệt thổ tức, thổ đan tu luyện, hấp thu tinh hoa của thiên địa, đây là chỉ có linh thú đã đạt tới cấp ba trở lên, linh trí đã mở ra mới hiểu được tu luyện.
Nếu như Lăng Tiếu cùng Độc Ưng biết phía dưới hồ đàm có một con linh thú cường đại như vậy chỉ sợ sẽ bị dọa đến hồn bất phụ thể.
Trời sáng, mặt trời đã treo cao, chung quanh hồ đàm hơi nước dần dần tản đi.
Trải qua một đêm đả tọa, Lăng Tiếu đã khôi phục trạng thái mười phần, đây đều là công lao của Tam Phân Quy Nguyên Khí cùng Kim Cương Ngũ Biến quyết, hai loại huyền công này hấp thu dược lực cực nhanh, hơn nữa có thể nhanh chóng hồi trở lại tứ chi bách hài, lục phủ ngũ tạng để khôi phục thương thế.
Một sáng sớm tỉnh lại, Lăng Tiếu cảm thấy huyền lực của mình tựa hồ tăng trưởng không ít, không khỏi nhớ tới tối hôm qua ăn thịt báo tăng thêm không ít huyền lực, nếu như là như vậy, ngày ngày ăn thịt linh thú chỉ sợ không đến một tháng tuyệt đối có thể đột phá đến cao giai Huyền Giả rồi, nghĩ đến đây, Lăng Tiếu không khỏi khẩn cấp mà muốn săn giết linh thú. Hắn tới Hoang Tùng sơn mạch vốn chính là vì tu luyện cùng tăng trưởng lịch duyệt, nếu như có thể thu phục một hai con linh thú làm ngựa cưỡi thì càng thêm sảng khoái.
Nghĩ đến đây, Lăng Tiếu không khỏi vui mừng lên.
Lúc này Độc Ưng cũng từ trong đả tọa tỉnh lại, một thân tu vi khôi phục tám phần, mặc dù không khôi phục được nhanh như Lăng Tiếu, nhưng mà cũng vô cùng hiếm thấy rồi, đây là cùng kinh nghiệm của hắn nhiều năm vào sinh ra tử ở trong Hoang Tùng sơn mạch không thoát khỏi quan hệ.
- Khôi phục như thế nào rồi?
Lăng Tiếu quan tâm hỏi.

Độc Ưng đáp:
- Không sai biệt lắm, nếu là Kim Lang ở chỗ này quả quyết sẽ không để cho hắn lại kiêu ngạo như vậy.
- Vậy thì tốt, ta nghĩ hắn cũng sẽ không nghĩ tới chúng ta còn dám qua đêm ở chỗ này, nếu là lại đến tuyệt đối khiến cho hắn chịu không nổi.
Lăng Tiếu tự tin nói.
Độc Ưng thì không có nhẹ nhàng như Lăng Tiếu, mà là mang theo sầu lo nói:
- Vẫn là cẩn thận thì tốt hơn, vạn nhất Thanh Lang hoặc Hỏa Lang tự mình tìm đến, vậy chúng ta...
Lăng Tiếu một tay cắt đứt lời nói của Độc Ưng:
- Ta biết ngươi đang lo lắng cái gì, ngươi không nên nghĩ quá nhiều, hiện tại Thanh Lang đoàn không có nhiều tinh lực hạ thủ với chúng ta như vậy, bọn họ hẳn là có chuyện trọng yếu hơn muốn làm, chờ bọn hắn làm xong chuyện nói không chừng chúng ta đã trở lại Vẫn Thạch thành rồi, đến lúc đó người nào hạ thủ với người nào còn chưa biết được.
Độc Ưng tâm thần chấn động, hắn phức tạp nhìn Lăng Tiếu một cái, không khỏi đối với Lăng Tiếu lại kính nể một phần. Thông qua tiếp xúc những ngày qua, hắn đối với Lăng Tiếu có một loại cảm giác nói không ra lời. Có đôi khi ngươ cảm thấy hắn nho nhã lễ độ, có đôi khi ngươi cảm thấy hắn hết sức cơ trí, có đôi khi ngươi lại cảm thấy hắn đối với rất nhiều thứ thật tò mò, có đôi khi lại cảm thấy hắn hết sức hiền hòa, có đôi khi ngươi lại cảm thấy hắn hết sức tàn nhẫn...
Hắn thật sự cũng không hiểu Lăng Tiếu rốt cục là người như thế nào, tóm lại đánh giá của hắn đối với Lăng Tiếu chỉ có hai chữ 'Kiêu hùng'. Đợi ngày sau Lăng Tiếu trưởng thành tuyệt đối là nhân vật nhất đại kiêu hùng. Trong lòng hắn không khỏi đối với lựa chọn đi cùng Lăng Tiếu mà cảm thấy may mắn, chỉ là trong lòng lo lắng Lăng Tiếu quá mức cấp tiện, sợ vì vậy tráng niên...
- Đi thôi, mang ta đi xem linh thú của Hoang Tùng sơn mạch một chút.
Lăng Tiếu một chưởng đem tảng đá che thạch động đánh bay, dẫn đầu đi ra ngoài.
Hô hấp một ngụm không khí mới mẻ, cả người sảng khoái không ít.
Đang ở lúc Lăng Tiếu cùng Độc Ưng muốn rời đi hồ đầm, một trận hương thơm đặc biệt truyền đến.
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư