LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

THẦN KHỐNG THIÊN HẠ - Chương 98: Chẳng Lẽ Thiếu Gia Thích Ngược Đãi

67 lượt xem

Độc Ưng nuốt một ngụm nước bọt nói. Loại nhị giai cao cấp linh thảo này ở ngoại vi Hoang Tùng sơn mạch là cơ hồ khó gặp, không nghĩ tới lần này lại có thể ở một đầm nước như vậy lại phát hiện được một gốc, nếu là cầm đi bán ít nhất trị giá vài vạn kim tệ, đây chính là một khoản thu nhập vô cùng phong hậu rồi.
Lăng Tiếu gật đầu, hết sức cẩn thận đem Thủy Lam Hoa hái xuống, Độc Ưng ở một bên vội vàng mở ra hộp gấm, để cho Lăng Tiếu đem Thủy Lăng Hoa để vào trong đó bảo tồn.
- Xem ra đại nạn không chết tất có hậu phúc, lời này không sai.
Lăng Tiếu mỉm cười nói.
- Đó là thiếu gia hồng phúc tề thiên!
Độc Ưng lập tức cung kính nói.
Lăng Tiếu cười một chút không nói thêm gì nữ, trong lòng thầm nghĩ:
- Độc Ưng này càng ngày càng có giác ngộ làm người, không tệ không tệ.
Lăng Tiếu cùng Độc Ưng rời đi tiểu cốc hồ đàm, hướng sơn mạch ở phụ cận đi tới.
Theo kinh nghiệm nhiều năm của Độc Ưng, hắn biết chỗ sơn mạch này đều có không ít nhất giai linh thú, nhị giai linh thú trở lên thì ít đi một chút, tính nguy hiểm đối với bọn họ mà nói là rất thấp, trừ phi gặp phải một đoàn linh thú; mà linh thảo nhất giai cũng là không ít, nhị giai là ít một chút, sinh trưởng nhiều ở vách đá sơn nhai khó có thể ngắt lấy được, hay là có linh thú đang bảo vệ.
Lăng Tiếu cùng Độc Ưng hai người một đường đi tới, gặp được không ít linh thú, đều là nhất giai linh thú, những thú này Lăng Tiếu đều lười hạ sát thủ, chỉ là muốn thuần phục một con nhất giai Kiếm Xỉ Hổ để cưỡi, nhưng mà dã tính khó thuần, căn bản không có biện pháp ngoan ngoãn để hắn khu sử, điểm này để cho Lăng Tiếu buồn bực không dứt.
Sau khi Lăng Tiếu đem một đầu nhất giai cao cấp Dã Trư thả ra, vô cùng im lặng hỏi Độc Ưng:
- Ngươi nói những linh thú này làm sao khó thuần phục như vậy?
Độc Ưng cười nói:
- Thiếu gia có điều không biết, những linh thú này vốn là từ dã thú tấn cấp mà lên, nguyên bản liền là dã tính khó thuần, nếu muốn hàng phục đó là không có khả năng, trừ phi thiếu gia có thể lấy được trứng linh thú hoặc tiểu linh thú từ nhỏ cung dưỡng, ngày sau nhất định sẽ vì thiếu gia sử dụng, hoặc là thiếu gia có thể hàng phục những tam giai linh thú kia, bọn chúng đã có linh trí sơ khai, đã hiểu được cái gì gọi là sợ hãi, như vậy bọn chúng mới biết được hàng phục là lựa chọn tốt nhất, bất quá tam giai linh thú nhưng là cường đại tồn tại tương đương với Linh Sư, thiếu gia tạm thời vẫn là không nên nghĩ tới.

Nghe được lời của Độc Ưng, cả khuôn mặt của Lăng Tiếu cũng đều ủ rũ xuống, xem ra nguyện vọng của mình phải tan vỡ rồi.
Bất quá cũng bởi vì lời nói của Độc Ưng mà linh quang chợt lóe, có thể bắt được một con ấu thú trở về đưa cho Vũ Tích làm sủng vật cũng không tồi, ngày sau lại có thể dùng để cưỡi ngựa, nhất cử lưỡng tiện. Quyết định chủ ý, Lăng Tiếu thay đổi sách lược, đưa ánh mắt nhắm trúng những ấu thú kia.
- Độc Ưng, ở vùng này linh thú nào có đẳng cấp cao nhất?
Lăng Tiếu hỏi.
- Ách, chung quanh đây có ba loại linh thú đẳng cấp cao nhất, một loại là Xuyên Sơn thú, nhị giai cao cấp Linh thú, có thể xuyên sơn liệt thạch, một thân da thú có thể so với nhị giai vũ khí; một loại là Độc Huyết Hạt, cũng là nhị giai cao cấp linh thú, ác độc vô cùng, một ngụm nọc độc, phương viên một dặm không một ngọn cỏ; còn có một loại là Hắc Phong Ưng, nhị giai cao cấp linh thú, là bá chủ không trung vùng này.
Độc Ưng suy nghĩ một chút trầm ngâm nói.
Lăng Tiếu khổ não, ba loại này đều không thích hợp làm sủng vật cho nữ hài tử a!
Sơn mạch vô tận, cây cối chọc trời che nắng, một màu xanh thẳm, cỏ dại mọc thành bụi, trăm hoa đua nở, phi cầm tẩu thú đua tiếng.
Một chỗ tươi tốt trong sơn lâm, một tên thiếu niên cùng một tên tráng hán độc nhãn vô cùng cẩn thận đi tới, tựa hồ đang đề phòng nguy hiểm gì đó.
Bỗng nhiên, một tiếng thú hống, một đầu hắc hùng to lớn cao khoảng ba mét từ chỗ sâu chạy ra, hai mắt lộ ra quang mang hung ác, hướng bọn hắn lao đến.
- Không tốt, bị phát hiện rồi!
Độc nhãn tráng hán ở một bên thở nhẹ nói.
- Gấp cái gì, ngươi đi hấp dẫn chú ý của nó, ta đi tìm linh thảo.
Thiếu niên bên cạnh một điểm cũng không sợ hãi, mà là phân phó kế sách ứng phó cho tráng hán kia.
Hắc Hùng gầm thét, song chưởng vỗ vỗ lồng ngực, tựa hồ cực kỳ giận dữ, lại có nhân loại đáng chết bước vào lãnh địa của nó, tiếp theo phách gãy cự mộc ở bên cạnh, sau đó ôm lấy cự mộc hướng thiếu niên cùng tráng hán kia đập tới.
0
0 sao / 0 đánh giá
5 sao - 0 đánh giá
4 sao - 0 đánh giá
3 sao - 0 đánh giá
2 sao - 0 đánh giá
1 sao - 0 đánh giá
Điểm 0 SAO trên tổng số 0 đánh giá
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có truyện hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi truyện
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư